Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 746: Điều kiện cuối cùng

Chương 746: Điều kiện cuối cùng

"Lần này gia tộc thế mà không tin ta? Tại sao chứ?”

"Doãn Mi lại lưu ảnh thạch qua đó? Chẳng lẽ nàng thật sự không có mục đích gì khác?”

Mà một bên khác, nhận được tin tức trong gia tộc truyền đến, Đường Uyển nhất thời cũng đơ luôn, khó có thể tin.

Nếu như lần này phái cường giả tới đây, ngược lại nàng sẽ bớt lo lắng.

Nhưng không có gì hết.

Doãn Mi chỉ dùng một cái lưu ảnh thạch đã làm cho Đường gia không nhúng tay vào việc này.

"Doãn Mi đã tính toán mọi chuyện? Hay chỉ là trùng hợp mà thôi?”

Đường Uyển thở dài.

Loại cảm giác bất an đó càng ngày càng dày đặc.

Nàng dùng bút thiên cơ tính cho mình một quẻ, nhưng lại là một mảnh bụi mờ, đường này không biết ra sao nữa.

Theo đạo lý, nàng không cừu không oán với Doãn Mi, đối phương tại sao lại đột nhiên tính kế nàng?

Đường Uyển nghĩ không ra, càng nghĩ càng cảm thấy, khả năng lớn nhất có lẽ là Doãn Mi mượn việc uy hiếp này, chiếm lợi ích trong tay nàng.

"Lẽ nào ngay cả việc ta sẽ xin gia tộc giúp đỡ, Doãn Mi cũng tính đến rồi sao?”

Trong lòng Đường Uyển càng cảm thấy bất an, mặc dù sau lưng có không ít cường giả đi theo, trong bóng tối cũng ẩn giấu cao thủ, nhưng lại không cho nàng bao nhiêu cảm giác an toàn.

"Thôi, ta cũng không tin Doãn Mi có gan làm gì ta."

Đã đến nơi này, Đường Uyển cũng chỉ có thể kiên trì mà đi.

Không bao lâu, sau khi đến phía trước cổ thành, Đường Uyển dựa theo ước định, trực tiếp đến nơi đã thương lượng xong.

Đây là Vọng Thiên lâu nổi tiếng trong thành, vàng son lộng lẫy, cột khắc chạm trổ, cổ xưa mà lâu đời.

Tên như ý nghĩa, có một bước nhìn trời.

Trên mỗi bậc thang đều điêu khắc vân văn, linh khí mờ mịt, bảo quang mênh mông.

Đến chỗ cao nhất, có thể nhìn xuống toàn thành, nhìn không sót một cái gì.

Hơn nữa nếu như nơi đó xảy ra chuyện gì, sẽ nhanh chóng kinh động toàn thành.

Dưới bao phủ dư huy, tăng thêm phần mỹ lệ.

"Xem ra ta quá lo lắng, bàn bạc ở loại địa phương này."

"Hẳn là không có vấn đề gì."

Nghĩ tới đây, trong lòng Đường Uyển thở phào một cái, rất nhanh dẫn hạ nhân đến Vọng Thiên lâu, hướng đến đỉnh của lầu, muốn xem rốt cuộc Doãn Mi đang bày trò gì.

"Uyển cô nương."

Trên đỉnh Vọng Thiên Lâu, Doãn Mi mặc áo trắng, ngồi ngay ngắn ở chỗ đó, đang lẳng lặng đánh đàn, sau lưng có hai tên thị nữ kéo đuôi cáo, tránh rũ xuống trên mặt đất.

Dung nhan mị hoặc tự nhiên, đẹp kinh người.

Chỉ cần là nam nhân, lúc này đều sẽ không dời mắt nổi.

Nàng chủ động mở miệng, ra hiệu Đường Uyển ngồi xuống.

"Ta biết trong lòng Uyển cô nương nghi hoặc, không có cách nào khác, chỉ có thể ra hạ sách này, mời ngươi tới.”

Doãn Mi mỉm cười, có vẻ khéo léo trang nhã.

"Giữa hai ta không cần nói nhảm.”

"Ta chỉ muốn hỏi ngươi một câu, rốt cuộc ngươi có ý gì?”

Sắc mặt Đường Uyển rất khó coi, căn bản không có dáng vẻ bình thường dịu dàng động lòng người, lạnh lùng nhìn chằm chằm nàng hỏi,

"Đệ đệ ta đâu?"

"Uyển cô nương không vội, Đường Thiên rất tốt, chỉ là trước tiên ngươi cần đồng ý một yêu cầu với ta.” Doãn Mi mỉm cười nói.

"Yêu cầu gì?"

Nghe vậy, trong lòng Đường Uyển ít nhiều thở phào một cái, nhưng vẫn lạnh lùng như cũ hỏi.

Xem ra Doãn Mi cũng không có mục đích khác, nhưng báo động nguy hiểm trước đó của nàng, lẽ nào không phải trên người Doãn Mi?

"Lợi ích mấy đại cổ thành trong tay ngươi, để cho ta đi.”

Thần sắc Doãn Mi tự nhiên nói, "Ngươi cũng biết, ta mới cầm quyền không lâu, rất nhiều tên căn bản không tin ta, không còn cách nào khác chỉ có thể ra hạ sách này.

“Đắc tội chỗ nào, còn xin Uyển cô nương thứ lỗi."

"Hừ, ta biết ngay mà. Ngươi tính toán hay như thế.” Nghe vậy, Đường Uyển ngược lại yên lòng, sự cảnh giác vừa rồi cũng giảm bớt hẳn.

Nàng chỉ lo lắng Doãn Mi không nhắc tới yêu cầu, không nhắc tới yêu cầu, vậy đó mới thật sự là có vấn đề.

"Yêu cầu này ta đồng ý với ngươi, nhưng ngươi nghĩ chỉ dựa vào loại việc này liền có thể nắm quyền, vậy ngươi nghĩ nhiều rồi.”

"Uyển cô nương đã đáp ứng, vậy ta yên tâm."

"Vậy bây giờ là yêu cầu thứ hai của ta... " Doãn Mi mỉm cười nói.

"Yêu cầu thứ hai? Ngươi đừng nên quá đáng?”

Trên mặt Đường Uyển biến đổi, tựa hồ có chút tức giận, "Doãn Mi, ngươi đừng nên quá đáng, làm người lòng tham không đáy.”

"Xem ra Uyển cô nương không tính cứu đệ đệ ngươi sao? Vậy không sao, ta sẽ nhốt hắn lại một lúc, dù sao Đường gia các ngươi cũng không dám làm gì ta.”

Doãn Mi cười cười, học dáng vẻ của Cố Trường Ca, cầm chén rượu bên cạnh bàn, đưa đến bên môi, sau đó ngửa đầu uống một hơi cạn sạch.

Thái độ như thế, không thèm để Đường Uyển vào trong mắt.

"Điều kiện thứ hai ta đồng ý với ngươi."

Sắc mặt Đường Uyển có chút âm tình bất định, nhưng rốt cục cắn răng đáp ứng xuống, chỉ là trong nội tâm nàng thở phào một cái, ít nhiều gì cũng an tâm không ít so với lúc trước.

Chuyện này so với trước đó nàng lo lắng, không đáng nhắc tới.

Mặc dù Doãn Mi có chút tham lam, nhưng theo Đường Uyển thì thế mới giống bình thường.

Chỉ là trên khuôn mặt nàng vẫn lộ vẻ không cam tâm, tức giận, dáng vẻ không thể làm gì được Doãn Mi.

"Tốt, bây giờ hai điều kiện ta đều đồng ý, vậy đệ đệ ta đâu?”

Đường Uyển hỏi lần nữa, lúc này rất tùy ý, chỗ như Vọng Thiên lâu, chỉ cần có chút động tĩnh khác lạ, toàn thành đều có thể chú ý.

Cho nên nàng cũng không lo lắng Doãn Mi sẽ dở trò gì.

"Điều kiện cuối cùng....”

Doãn Mi vẫn mỉm cười như cũ, “Yên tâm đây quả thật là cái cuối cùng."

"Ta phải nhìn thấy ta đệ đệ không sao mới được "

Đường Uyển nhăn mày nói, lúc này ngược lại không lập tức đám ứng, bởi vì nàng đã ngờ tới Doãn Mi sẽ nói thêm điều kiện.

Một cơ hội tốt như vậy, Doãn Mi sao có thể chỉ đưa ra hai điều kiện chứ.

Nhưng Đường Uyển cảm thấy mình không thể luôn để Doãn Mi dắt mũi, nhỡ đâu sau khi nàng đồng ý, Doãn Mi không thả người thì sao?

Loại việc lập lời thề, nàng mới không tin.

Cửu Vĩ Thiên Hồ nhất tộc giảo hoạt nhất, thậm chí có bí pháp có thể giải trừ lời thề nguyền rủa của thiên đạo.

"Việc này.... "

Nghe vậy, lúc này Doãn Mi ngược lại do dự, dáng vẻ có chút khó khăn.

"Ta hiểu, ta Đường Uyển lấy đạo tâm phát thệ, hôm nay đồng ý với điều kiện của Doãn Mi, chắc chắn sẽ giữ lời. Nếu như làm trái lời thề, sẽ bị thiên lôi đánh chết, hình thần câu diệt, điều kiện của Doãn Mi, chắc chắn sẽ thực hiện. Làm trái lời thề này sẽ bị thiên lôi đánh xuống đầu, hình thần câu diệt, chết không yên lành."

Thấy vẻ mặt Doãn Mi như vậy, Đường Uyển cười lạnh một tiếng, sao còn không hiểu, rất là trực tiếp dứt khoát.

"Uyển tỷ tỷ thật sự là gọn gàng mà linh hoạt."

"Ta thích."

Doãn Mi nghe vậy, cũng không thể nín được cười bắt đầu, liên xưng hô cũng sửa lại.

"Vậy đi theo ta."

Dứt lời, thân ảnh nàng khẽ động, mang theo thị nữ, trực tiếp rời khỏi Vọng Thiên Lâu.

Hết chương 746.
Bạn cần đăng nhập để bình luận