Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1435: Cho dù thành quỷ cũng không bỏ qua cho ngươi

Chương 1435: Cho dù thành quỷ cũng không bỏ qua cho ngươi

Rất nhanh sau đó, ở đây chỉ còn lại bốn người là Vân Trạch vực chủ cùng với Thanh Nguyệt tiên tử ở phía sau hắn, Cố Trường Ca và Thiên Lộc Huyền Nữ.

“Nói đi, ngươi có chuyện gì?”

Ánh mắt của Cố Trường Ca mang theo hứng thú rơi vào người Thanh Nguyệt tiên tử, mơ hồ đoán được mục đích của Vân Trạch vực chủ.

Điều này khiến trong lòng hắn có chút dị sắc.

Vân Trạch vực chủ này còn là một nhân vật có thể ẩn nhẫn, bây giờ lại đưa mỹ nhân tới cố gắng làm hắn vui lòng.

Cũng không biết có rắp tâm hại người hay không.

“Thanh Nguyệt bái kiến Trường Ca thiếu chủ.”

Vân Trạch vực chủ vẫn không trả lời, Thanh Nguyệt tiên tử ở bên cạnh hắn đã bước tới phía trước một bước hành lễ với Cố Trường Ca, cung kính nói.

Cố Trường Ca khẽ vuốt cằm nói: “Đây chính là chuyện mà ngươi muốn nói riêng với ta sao?”

Nắm đấm dưới ống tay áo của Vân Trạch vực chủ siết chặt, nhưng trên mặt vẫn cười cười nói: “Nghe nói ở bên cạnh Trường Ca thiếu chủ không hề thiếu quốc sắc thiên hương, ta nghĩ ngài sẽ tương đối có hứng thú đối với giai nhân. Thanh Nguyệt được công nhận là đệ nhất mỹ nhân ở Vân Trạch đại vực ta nhiều năm như vậy, cho nên…”

Lời hắn ta nói còn chưa dứt nhưng mà lúc này chỉ cần là người biết chuyện thì đều hiểu hắn ta có ý gì.

Thiên Lộc Huyền Nữ hơi nhíu mi, cũng có chút ngoài ý muốn, không nghĩ tới một nhân vật như Vân Trạch vực chủ đến cuối cùng vậy mà lại từ bỏ mối thù giết con, rơi xuống tình cảnh muốn hiến nữ cầu vinh.

Mặc dù ngoài mặt Vân Trạch vực chủ mang theo nụ cười lấy lòng nhưng mà trong lòng lại tràn ngập khuất nhục, hắn ta hận không thể nhanh chóng rời khỏi đại điện.

Thậm chí hắn ta còn không biết về sau nếu như chết già thì phải làm sao đi xuống cửu tuyền đối mặt với nhi tử của mình.

Tuy rằng đây hoàn toàn là do Thanh Nguyệt tiên tử cố chấp muốn thực hiện, hắn ta chưa từng ép buộc nàng, càng chưa từng có ý nghĩ này. Thế nhưng suy cho cùng chuyện này cũng phải qua tay của hắn.

Từ nay về sau, ở trong mắt rất nhiều người, chỉ e Vân Trạch vực chủ hắn sẽ trở thành người tham sống sợ chết, hiến nữ cầu vinh.

“Đệ nhất mỹ nhân của Vân Trạch đại vực?”

Cố Trường Ca đánh giá Thanh Nguyệt tiên tử từ trên xuống dưới một lần, biểu cảm trong mắt có chút khó hiểu.

Lúc này đây, Vân Trạch vực chủ và Thanh Nguyệt tiên tử cũng rất khó đoán được suy nghĩ trong lòng của hắn.

“Đúng vậy.” Vân Trạch vực chủ kiên trì đáp lời.

“Nhưng căn cứ vào những gì ta được biết trong khoảng thời gian này, chẳng phải là quan hệ giữa đệ nhất mỹ nhân của Vân Trạch đại vực với nhi tử của ngươi có chút thân mật sao? Không phải nàng ta à?”

Cố Trường Ca cười nhạt, ánh mắt mang theo dị sắc hỏi.

Sự quả quyết này thực sự khiến hắn không ngờ tới, nếu không có âm mưu thì chính là người cực kỳ ẩn nhẫn.

“Không dối gạt Trường Ca thiếu chủ, đúng là quan hệ giữa Thanh Nguyệt và Vân Trạch không tệ, nhưng hai chúng ta chỉ là bằng hữu, cũng không có bất cứ cái gì quá phận.”

Vân Trạch vực chủ chưa nói chuyện, ngược lại là Thanh Nguyệt tiên tử mở miệng trước tiên, thần sắc lạnh lùng trong trẻo, giống như không muốn để cho Cố Trường Ca hiểu lầm điều gì.

“Có chút ý tứ.”

Cố Trường Ca cười cười hỏi: “Cho nên các ngươi muốn ta cứ như vậy mà tha cho Vân Trạch đại vực sao?”

“Không dám, lần này Trường Ca thiếu chủ thành lập hiệp ước hoà bình, Vân Trạch đại vực chúng ta nhất định sẽ cố hết sức phối hợp, sẽ không có bất cứ dị tâm nào.” Vân Trạch vực chủ nhanh chóng hồi đáp.

“À, nếu là vậy thì còn gì bằng nữa.”

Cố Trường Ca gật đầu một cái, tuỳ ý nói.

Sau đó, dường như Vân Trạch vực chủ cũng thở phào một cái, nháy mắt với Thanh Nguyệt tiên tử một cái rồi lui xuống. Hạ nhân của Cố gia ở bên ngoài mang theo hắn đi đến một khu vực khác.

“Ta giết Triệu Vân Trạch, ngươi không có ý định giúp hắn báo thù sao?”

Sau khi Vân Trạch vực chủ rời đi, trên mặt Cố Trường Ca lộ ra một nụ cười nhẹ nhàng bình thản, nhìn chằm chằm vào Thanh Nguyệt tiên tử đang ở trước mặt.

Nét mặt của Thanh Nguyệt tiên tử cực kỳ bình tĩnh, giải thích: “Bằng vào thực lực của ta sao có thể báo thù cho hắn đây? Đó chính là chuyện viển vông, Trường Ca thiếu chủ ngài lo xa rồi.”

“Hiện tại Bát Hoang thập vực đang ở thời điểm bấp bênh, Thanh Nguyệt giống như chiếc lá lục bình, chỉ muốn tìm một người có thể dựa vào.”

“Vậy sao?”

Cố Trường Ca hời hợt cười cười: “Thế nhưng ta lại cảm thấy sát tâm cực lớn ở trên thân thể của ngươi. Hình như ngươi muốn giết ta, hơn nữa sát tâm của ngươi còn sâu hơn bất cứ kẻ nào.”

Vẻ mặt của Thanh Nguyệt tiên tử có chút biến hoá, làm như rất không hiểu vì sao Cố Trường Ca lại nói như thế, sau đó lập tức khôi phục bình thường nói: “Vì sao Trường Ca thiếu chủ lại nói ra lời ấy? Nếu ngươi bất mãn đối với Thanh Nguyệt thì có thể…”

Nhưng mà Cố Trường Ca lại khoát tay áo, cũng không để nàng ta nói hết mà cười nhạt nói: “Ngươi có biết thân là sát thủ kiêng kỵ nhất cái gì không?”

Thanh Nguyệt vẫn làm như không biết Cố Trường Ca đang nói cái gì, không hiểu nói: “Trường Ca thiếu chủ ngài quá lo xa rồi, Thanh Nguyệt cũng không phải sát thủ gì cả.”

“Sát thủ kiêng kỵ nhất là lấy trứng chọi với đá.”

Cố Trường Ca thu liễm ý cười ở trên mặt, bỗng nhiên trở nên hơi lạnh nhạt, trực tiếp vỗ ra một chưởng đập vào người Thanh Nguyệt tiên tử. Ầm một tiếng, nàng ta ho ra đầy máu, bay thẳng ra bên ngoài.

Khoảnh khắc đó, một khối bia đá tàn tạ cũng leng keng một tiếng rớt ra từ trong tay áo của nàng ta.

Bên trên toả ra vô số phù văn rực rỡ chói mắt tựa như bất cứ lúc nào cũng có thể bốc cháy vậy, nó ẩn chứa sức mạnh vô cùng kinh khủng.

Một màn này khiến huyết sắc trên mặt nàng ta mất sạch, cả người ngây ngốc khó có thể tin nổi.

“Bằng vào một khối tiên bia tàn tạ mà cũng muốn ám sát ta?”

Cố Trường Ca lắc đầu, đôi mắt lạnh lẽo mà thâm thuý. Cũng không cần hắn phải phân phó, thân ảnh của Thiên Lộc Huyền Nữ ở sau lưng khẽ động, nhẹ nhàng đi xuống nhanh chóng bắt lấy Thanh Nguyệt tiên tử lôi xuống.

“Cố Trường Ca, ngươi làm đủ mọi chuyện điên rồ xấu xa, sớm muộn gì cũng sẽ phải gánh chịu báo ứng…”

“Cho dù ta thành quỷ thì cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi.”

Thấy kế sách của mình bị nhìn thấu, Thanh Nguyệt tiên tử máu me khắp người, tóc tai bù xù ngẩng đầu lên, không nhịn được gào thét hét lớn. Nàng trông như lệ quỷ, trong ánh mắt tràn ngập thù hận và phẫn nộ.

Nàng không hiểu bản thân có vấn đề ở chỗ nào, sao có thể bị Cố Trường Ca nhìn ra thủ đoạn.

Tuy nhiên nàng biết, hôm nay bản thân sẽ khó thoát khỏi cái chết. Hơn nữa, kế hoạch này thất bại còn có thể liên luỵ đến toàn bộ Vân Trạch đại vực.

Hết chương 1435.
Bạn cần đăng nhập để bình luận