Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 871: Cái gọi là tình cảm cũng chỉ yếu ớt vậy thôi

Chương 871: Cái gọi là tình cảm cũng chỉ yếu ớt vậy thôi

Lúc này, ngoài đại điện, bỗng nhiên có thân ảnh đi tới, bước liên tục nhẹ nhàng, trên mặt mang theo kinh ngạc.

Thị vệ phía ngoài thấy thế, cũng không dám ngăn cản.

"Uyển nhi."

"Uyển cô nương."

Sở Hạo và Chu Tước quốc chủ đều ngẩng đầu nhìn lại, nỗi lòng cả hai đều không giống nhau.

Lấy tu vi của Sở Hạo, thật ra vừa rồi hắn đã cảm nhận được Đường Uyển đến, nhưng cũng không đứng dậy đi nghênh đón, mà cố ý để nàng nghe thấy mấy câu này.

Một mặt, hắn cũng muốn biết bây giờ Đường Uyển đối với Cố Trường Ca là loại thái độ nào.

"Hạo ca ca."

Người tới, chính là Đường Uyển đã trở về tới Chu Tước cổ quốc.

Nàng có chuyện tìm Sở Hạo thương lượng, nhưng chưa từng nghĩ vừa tới đây đã nghe tới bọn hắn thương nghị chuyện này, trong lòng nàng lập tức tràn đầy lo lắng.

"Ta nghe các ngươi tại thương nghị muốn đối phó Cố Trường Ca thế nào, chuyện này trong mắt của ta, các ngươi còn cần thương nghị nữa à, không thể lỗ mãng như vậy. Đừng nói Chu Tước cổ quốc, cho dù là Thái Thượng Động Thiên sau lưng các ngươi thì cũng không cách nào chống lại Cố Trường Ca, bây giờ Tử Phủ chính là ví dụ sống sờ sờ..."

Đôi mắt đẹp của Đường Uyển nhìn chằm chằm Sở Hạo, rất trực tiếp, đi thẳng vào vấn đề hỏi.

Nàng cũng nói không thể hiểu rõ cảm xúc của bản thân mình bây giờ, bất đắc dĩ, căm ghét, tức giận... Có lẽ đều có.

Vì chuyện đã đến một bước này, Sở Hạo hắn còn không hiểu rõ, nhất định phải đi tìm đường chết?

Từ lời nói của Cố Trường Ca đến xem, trước mắt hắn đối với Sở Hạo thật ra là không để ở trong lòng.

Nếu Sở Hạo thật muốn báo thù, vậy cũng phải là lúc này cố gắng tu hành, tranh thủ trở nên càng mạnh, mà không phải là đi khiêu khích Cố Trường Ca, làm mất lòng hắn.

Cái này theo Đường Uyển chính là một lựa chọn không sáng suốt.

"Uyển nhi, chẳng lẽ ngươi lại muốn khuyên ta buông xuống cừu hận sao?" Lông mày Sở Hạo hơi nhăn lại, trong lòng có chút bất mãn.

Thái độ bây giờ của Đường Uyển làm cho cây gai trong lòng của hắn càng ngày càng nhói đau.

Càng nhớ tới hình ảnh lúc nàng giấu giếm hắn, lén lút đi gặp Cố Trường Ca, thậm chí còn lấy cớ là gia tộc có việc.

Sở Hạo đã cảm thấy lòng mình đau nhức.

Cho dù trong lòng có nỗi khổ tâm, nhưng loại chuyện này cũng phải nên thẳng thắn một chút, mà không phải là đi lừa gạt một bên khác.

Nghe thấy lời này của Đường Uyển, Bạch Dương ở bên cạnh không nói gì nhưng cũng nhướng mày, trong lòng có chút không vui.

Thật ra hắn đối với Đường Uyển cũng không có hảo cảm gì, nhất là chuyện gần đây, càng làm cho hắn cảm thấy chán ghét.

Chỉ có điều, cân nhắc đến quan hệ của Sở Hạo nên hắn mới không nhiều lời. Nhưng hiện tại, Đường Uyển lại ở ngay trước mặt hắn nói như vậy, chỉ thiếu chút nữa nói thẳng là Thái Thượng Động Thiên không thể trêu vào Cố Trường Ca.

Cái này thật sự là làm cho trong lòng hắn có chút khó chịu, cảm giác Thái Thượng Động Thiên khiêm tốn quá lâu nên bị người khinh thị.

"Hạo ca ca, ta không phải thuyết phục ngươi buông xuống cừu hận. Chỉ là muốn ngươi suy nghĩ lại, không nên làm chuyện không biết lượng sức, hành động theo cảm tính..."

Biểu cảm của Đường Uyển hơi thay đổi, cảm thấy hình như mình bị Sở Hạo hiểu lầm, vội vàng giải thích: "Chuyện bây giờ ngươi nên làm phải là tăng lên thực lực của mình, nếu như đến lúc đó Cố Trường Ca đối phó ngươi thì ngươi cũng có thể có thêm cơ hội sống sót."

Lời này của nàng gần như là phát ra từ phế phủ.

Tính cách của Đường Uyển chính là như thế, không thích đi đường vòng, nàng tin tưởng Sở Hạo sẽ hiểu rõ sự khổ tâm của nàng.

"Đủ rồi, Uyển nhi, những lời này của ngươi, sau này ta không muốn tiếp tục nghe ngươi nói lại nữa."

Nhưng Sở Hạo nghe vậy, sắc mặt lại hiện lên một tia thống khổ, đưa tay ra cắt đứt lời nàng đang nói, "Ta phát hiện, ngươi đã thay đổi rất nhiều so với trước đây. Nhưng ta hiểu ngươi, ngươi đây là vì tốt cho ta, nhưng lần này ngươi có thể đừng ngăn cản ta hay không, nếu như ta thật sự làm theo lời ngươi nói, Chu Tước cổ quốc sẽ bị hủy diệt."

Nghe nói như thế, Đường Uyển há to miệng, trong lúc nhất thời, nàng cũng không biết nên nói cái gì.

Rất nhanh, ánh mắt của nàng lập tức trở nên rất là ảm đạm, sau đó quay người không nói một lời rời khỏi.

"Uyển nhi..." Trong lòng Sở Hạo đột nhiên cảm thấy thất vọng, mất mát, nhưng dù gì thì hắn cũng không phải người thường, biết lúc này không thể lãng phí thời gian vào việc này.

Tử Dương Thiên Quân bị giam giữ ở Chu Tước cổ quốc thêm một ngày.

Chu Tước cổ quốc sẽ có thêm một ngày nguy hiểm.

Sở Hạo rất nhanh tỉnh táo lại, dự định vào lúc này, đi đến gặp mặt Cố Trường Ca, ngả bài với hắn, yêu cầu hắn mang Tử Dương Thiên Quân đi.

"Hạo nhi, sư thúc cùng đi với ngươi." Vẻ mặt Bạch Dương cũng nặng nề lên, thật lòng hắn vô cùng kiêng kị Cố Trường Ca.

Hắn thấy, lần ngả bài này chính là vạch mặt với Cố Trường Ca. Sau này, toàn bộ Chu Tước cổ quốc sẽ đi về phía đối lập với Cố Trường Ca.

Hậu quả của việc này, hắn thật là không dám tưởng tượng.

Mà ở Chu Tước cổ quốc, Cố Trường Ca đang chờ người chạy tới cứu Tử Dương Thiên Quân, lại đang thản nhiên nghe thấy âm thanh nhắc nhở của hệ thống.

Khoản điểm khí vận và giá trị thiên mệnh này đối với hắn thật ra có cũng được mà không có cũng không sao.

Cố Trường Ca quan tâm thật ra vẫn là đả kích đối với Sở Hạo, nếu như chuyện không phát triển theo hướng này, tiếp theo Tần Vô Nhai sao có thể vào cuộc được.

"Xem ra giữa Đường Uyển và Sở Hạo đã sinh ra khe hở, cái gọi là tình cảm chính là đồ vật yếu ớt lại vô dụng như vậy."

Hắn nhịn không được cười cười, đã đoán được tiếp theo Sở Hạo sẽ làm gì.

Ý nghĩ của Sở Hạo đúng là rất tốt, chỉ có điều, sao Cố Trường Ca hắn lại không đoán trước được chứ?

Hết chương 871.
Bạn cần đăng nhập để bình luận