Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1094: Phản bội

Chương 1094: Phản bội

"Nếu như Ấu Vi nói sẽ tới, chuyện chắc sẽ thuận lợi hơn rất nhiều."

Ánh mắt của Quân Phàm mập mờ, hắn biết cái chìa khoá mà Quân Nhược Khê nói tới bây giờ giấu ở nơi nào.

Ngay ở trong không gian thức hải của hắn!

Lúc trước, phụ hoàng hắn kể cả Huyền Dương Thiên Đao, chỉ không có nói chuyện chìa khoá, vì thời cơ chưa tới.

Mấy ngày nay, sau khi Quân Phàm lần nữa tiến vào không gian thức hải tìm một lần, cuối cùng đã tìm được một chiếc chìa khóa bình thường bên trong nơi sâu nhất.

"Ngươi khẳng định nơi tỷ tỷ ngươi nhắc tới, có khả năng là ở chỗ này?"

Trong hư không, một luồng sương mù đen đặc thổi qua, sau đó hóa thành bóng người Bạch Liên Nhi.

Nàng thân là Thận Yêu, bản thể chính là loại vật chất giống như sương mù kia, mờ mịt, khó tìm tung tích.

Bây giờ, nàng nhìn xích địa trước mắt, nhàn nhạt hỏi.

Quân Phàm nhìn nàng một cái, lộ ra nụ cười nói, "Không sai."

Còn có nguyên nhân hắn không nhiều lời, vì do chiếc chìa khóa kia, hắn có thể cảm nhận được sự đặc biệt của nơi đây.

Có điều đúng vào lúc đó, khuôn mặt của Quân Phàm bỗng nhiên thay đổi, truyền tin phù trong ngực bất ngờ sáng lên.

Hắn cho thần niệm chìm vào, xem hết tin tức trong đó, đầu tiên có chút khiếp sợ, sau đó khuôn mặt nhanh chóng âm u xuống.

"Làm sao vậy?" Bạch Liên Nhi trông thấy sự khác thường của hắn, dường như biết mà còn hỏi.

Quân Phàm lạnh lùng nhìn nàng nói, "Ngươi phản bội ta?"

Bạch Liên Nhi lên tiếng cười lạnh, sau đó nhàn nhạt nhìn hắn nói, "Ta vốn cũng không phải là người của ngươi, sao lại nói là phản bội?"

"Ngươi" Trong lòng của Quân Phàm bốc lên lửa giận, nắm đấm siết chặt, tuyệt đối không nghĩ tới người đã từng thanh mai trúc mã, vậy mà lại giờ đây, tặng hắn một màn như thế.

Hắn càng không nghĩ tới trong lúc hắn đang rời đi, tất cả mọi người của Bình Loạn Thiên Vương phủ lại bị giam vào ngục tù.

Nếu không phải hắn có sắp xếp tai mắt ở bên ngoài hoàng đô, chỉ sợ còn không biết xảy ra chuyện lớn như vậy.

Từ sau khi lần ám sát trước thất bại, Hi Dao nữ hoàng tiến hành xử lý mạnh tay trong ngoài hoàng đô, rất nhiều tai mắt của hắn đều bị nhổ bỏ, nhất thời cũng không có biết chuyện xảy ra bên trong hoàng đô.

Theo Quân Phàm, xảy ra chuyện như vậy, chứng minh Hi Dao nữ hoàng tuyệt đối đã biết thân phận chân thật của hắn, đồng thời còn có đầy đủ chứng cứ.

Mà người có thể cung cấp chứng cớ cho Hi Dao nữ hoàng, ngoại trừ Bạch Liên Nhi trước mắt, hầu như tìm không thấy người khác.

"Là Hi Dao dặn dò ngươi làm như thế?"

Sắc mặt của Quân Phàm rất khó coi, trong lòng của hắn vô cùng cảnh giác, rất nhiều bảo mệnh chuẩn bị ở phía sau, chuẩn bị lấy ra bất cứ lúc nào, liều mạng giết chết Bạch Liên Nhi.

Bạch Liên Nhi cũng không trả lời, chỉ thương hại nhìn hắn , nói, "Đều đã đến lúc này, thậm chí ngay cả ai xúi giục ta ngươi cũng không biết? Ngươi thật đúng là quá đáng thương mà."

"Là Cố Trường Ca?"

Quân Phàm phản ứng lại, gần như nghiến răng nghiến lợi, đối với người kia ba lần bốn lượt phá hư kế hoạch của hắn, khiến hắn hận thấu xương.

"Xem ra ngươi vẫn chưa ngốc. Yên tâm, ta cũng không định liều mạng với ngươi, cho nên thu hồi những thủ đoạn kia của ngươi đi. Ngươi ngàn vạn lần không nên đắc tội với người mà ngươi không nên đắc tội, Quân Bất Phàm, ta ngược lại thật rất chờ mong cảnh tượng cuối cùng Cố Trường Ca giết ngươi."

Ầm! !

Sau một khắc, đi kèm theo tiếng cười vang làm cho người khác rùng mình, bóng người của Bạch Liên Nhi hóa thành một luồng sương mù màu đen dày đặc, trong nháy mắt tiêu tan ở tại chỗ, không thấy tăm hơi.

"Đáng ghét, ta sẽ không bỏ qua cho ngươi."

Khuôn mặt của Quân Phàm âm u, nắm đấm siết chặt.

Một tờ giấy màu vàng kim nhạt, phía trên chảy xuôi rất nhiều thần văn lít nha lít nhít, ẩn chứa thần uy không gì sánh nổi, bị hắn giấu kín ở trong tay áo, chuẩn bị lấy ra bất cứ lúc nào.

Vừa rồi nếu Bạch Liên Nhi không rời đi, hắn đã động thủ.

Đây là một trong át chủ bài của hắn, cho dù Bạch Liên Nhi có tu vi sâu không lường được, hắn vẫn tự tin có thể liều chết đánh cược một lần.

"Lúc Bạch Liên Nhi đưa túi gấm tới cho ta, đã không có lòng tốt, túi gấm kia không chừng đã bị Cố Trường Ca giở trò, cho dù hắn mở không ra, nhưng nếu như lưu lại dấu ấn gì đó, vẫn có thể tìm được vị trí của ta."

Quân Phàm rất cẩn thận, sau đó bắt đầu nghĩ biện pháp loại bỏ rất nhiều khí tức trên người, đồng thời lấy ra rất nhiều bí bảo, che giấu hành tung của bản thân.

Sau khi thân phận của hắn bại lộ, Hi Dao nữ hoàng tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho hắn, một khi xác định được vị trí của hắn, khẳng định lại phái binh đến đây đuổi giết hắn.

Liên quan tới điểm đó, hắn vô cùng chắn chắc.

Sau đó, Quân Phàm hóa thành cầu vồng, cấp tốc chạy vào bên trong xích địa, định một bên dò xét vị trí tử địa, một bên chờ Tống Ấu Vi đến.

Mặc dù báo cho Tống Ấu Vi biết hành tung của hắn, nhưng hắn tin tưởng với tính cách và cách làm người của Tống Ấu Vi sẽ không để lộ ra.

Bây giờ bên trong Yêu Giới lớn như vậy, người có thể để cho hắn tín nhiệm như thế vẫn không nhiều, nhưng Tống Ấu Vi tuyệt đối là một trong số đó!

"Tỷ tỷ bây giờ rất nguy hiểm, nếu Cố Trường Ca là kẻ xúi giục sau màn, như vậy hắn khẳng định đã biết chuyện của Sinh Môn. Bây giờ ta cũng chỉ hi vọng tỷ tỷ có phương pháp có thể ẩn giấu vị trí của bản thân, không cho Cố Trường Ca tìm được."

Có điều bây giờ, trong lòng Quân Phàm, còn lo lắng chuyện khác, có vẻ rất là lo lắng.

"Chỗ của Sinh Môn, xem ra quả thật có chút không tầm thường, người bình thường bước vào nơi đây trong nháy mắt, đã bị đại thế nơi đây ảnh hưởng."

Ngay lúc đó, trên một đỉnh núi, Cố Trường Ca đứng sừng sững ở nơi đó, thần quang trong con ngươi sáng rực, giống như có hàng tỉ phù văn đang biến đổi, đang phóng tầm mắt nhìn về cảnh tượng ở phía xa.

Phía sau hắn, đang có rất nhiều cường giả như Khương Lạc Thần, Điền Trạch mà hắn mang từ Thượng giới tới.

Đây là một khu rừng xưa mênh mông và um tùm, sương mù dày dặc, rất nhiều nơi có ráng ngũ sắc lượn lờ nhô lên theo.

Rất nhiều cây cối đan xen vào nhau giống như dãy núi, che cả trời đất, khắp nơi có thể thấy được linh thảo dị thú.

Chính là nơi ẩn thân của Quân Nhược Khê - tỷ tỷ của Quân Bất Phàm.

Hết chương 1094.
Bạn cần đăng nhập để bình luận