Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 964: Đuổi tới

Chương 964: Đuổi tới

"Chuyện tương lai thì ta không biết, ta chỉ biết là bây giờ các ngươi không có năng lực bảo hộ Tiểu Vọng Nguyệt."

"Hơn nữa vật liệu trong Chưởng Thiên điện không nhiều lắm, lúc trước đã tiêu hao gần hết, bây giờ thứ các ngươi thấy chỉ là một chút phế liệu còn sót lại mà thôi."

"Ta chỉ hỏi các ngươi một việc, nếu như người khác biết Tiểu Vọng Nguyệt ở bên người các ngươi thì các ngươi có thể bảo vệ nó sao?"

Chưởng Thiên Tháp khí linh từ tốn nói, thân ảnh kim sắc đứng im lặng hồi lâu trong hư không, khuôn mặt mơ hồ không tài nào nhìn rõ, khí tức cường đại.

Chỉ khi nhìn về phía dưới đài thì nó mới có thể lộ ra vẻ mặt hiền hòa.

Những lời của nó rất là hiện thực, nếu như không phải nể tình hai bên từng là Tiên Cung chi vật thì chắc là đã không lưu tình chút nào rồi.

Nó cũng không ngốc, làm sao không nhìn ra ý đồ của Giang Thần và Tạo Hóa Tiên Thuyền khí linh.

Nếu như hai người có thể cho nó một câu trả lời chắc chắn, như vậy nó sẽ an tâm giao Tiểu Vọng Nguyệt cho cả hai rồi đi theo bọn hắn.

Thế nhưng chuyện như vậy mà cả hai cũng làm không được, vậy thì có khác gì tay không bộ bạch lang?

"Những điều kiện mà ngươi nói, đối với Giang Thần bây giờ có chút quá hà khắc, hắn vẫn chỉ là một phàm nhân…."

Tạo Hóa Tiên Thuyền khí linh bất mãn lên tiếng, không ngờ Chưởng Thiên Tháp khí linh lại không nể mặt như thế, cái này khác gì nói thẳng hiện tại bọn hắn không tư cách nuôi dưỡng Tiểu Vọng Nguyệt.

"Ngươi cũng biết hắn chỉ là phàm nhân."

Giọng nói của Chưởng Thiên Tháp khí linh không bất kỳ gợn sóng nào, thản nhiên hỏi, "Vậy ngươi còn bảo ta giao Tiểu Vọng Nguyệt cho hắn? Ngươi toan tính cái gì?"

"Ta..."

Trong lúc nhất thời, Tạo Hóa Tiên Thuyền khí linh có chút cứng họng, nó không tìm được câu nào để phản bác.

"Đi theo Giang Thần là để ma luyện, đối với Tiểu Vọng Nguyệt thì có khi đây lại là chuyện tốt…."

Nghe nó nói như vậy, Chưởng Thiên Tháp khí linh chỉ lắc đầu rất là thất vọng, không nói thêm gì nữa.

Nếu không phải nể tình hai bên đã từng quen biết, nó đã động thủ trục xuất hai người ra khỏi đây rồi.

"Vãn bối có thể lý giải tại sao tiền bối lại nói như vậy, nhưng ngươi cứ thế không cho vãn bối bất cứ cơ hội nào, có phải là hơi quá đáng không?"

"Hiện tại vãn bối đúng là không hề có năng lực bảo hộ Tiểu Vọng Nguyệt, cũng không có tài nguyên chống đỡ nó trưởng thành thuận lợi.

Nhưng vãn bối có thể bảo chứng, chỉ cần vãn bối còn một hơi thở thì sẽ không để nó nhận bất kỳ tổn thương nào, sẽ đối đãi nó giống như đối đãi với đồng bạn của mình."

"Nếu tiền bối không tin thì có thể để nó ở chung với vãn bối một đoạn thời gian, nếu như tiền bối cảm thấy không hài lòng thì có thể mang nó rời khỏi bất cứ lúc nào, như vậy được chứ?"

Đúng lúc này, Giang Thần bỗng nhiên thở sâu rồi đứng dậy, ngẩng đầu nhìn về phía Chưởng Thiên Tháp khí linh trên cao, khuôn mặt rất là bình tĩnh.

Mà những lời hắn nói đều đã trải qua nghĩ sâu tính kỹ.

Bởi vì vừa hắn cảm nhận được trong đạo đài trước mặt có một ánh mắt dò xét.

Tiểu Vọng Nguyệt dường như nhưng cảm giác được sự tồn tại của hắn!

Cho nên Giang Thần mới nghĩ ra biện pháp như thế, dự định tạo ấn tượng tốt với Tiểu Vọng Nguyệt.

Mà nghe được những lời này, Tạo Hóa Tiên Thuyền khí linh cũng lộ ra khuôn mặt vui mừng, có lời khen ngợi đối với sự cơ trí của Giang Thần.

"Mặc dù ngươi nói rất thành khẩn, nhưng vì sao ta lại phải đáp ứng ngươi? Cho dù là ngươi nói khả năng nào đi nữa thì cũng không bất kỳ chỗ tốt nào cho ta cả …."

Nhưng khiến vẻ mặt của Giang Thần cứng đờ chính là Chưởng Thiên Tháp khí linh trước mắt căn bản không hề bị hắn đả động.

"Giang Thần, đi mau!"

Đúng vào lúc này, phía ngoài cung điện bỗng nhiên truyền đến một tiếng hét nôn nóng.

Chỉ nghe phanh một tiếng, hắc bào lão giả khí tức uể oải, máu chảy ra khóe miệng bị ném vào trong.

Biểu lộ của hắn vô cùng chật vật, không hề có chút thần thái bễ nghễ tất cả mà Giang Thần đã chứng kiến trước đó.

"Tiền bối, ngươi làm sao vậy?"

Giang Thần lộ vẻ kinh hãi, ngây người tại chỗ, cũng không lo nói chuyện với Chưởng Thiên Tháp khí linh, hắn đã bị cảnh tượng đột nhiên này làm khiếp sợ, hoàn toàn không biết đã xảy ra chuyện gì.

"Ngươi đi mau đi, rời khỏi nơi này, không cần lo cho lão phu."

Hắc bào lão giả chật vật muốn đứng dậy, nhưng dường như lại chạm tới thương thế, ho ra một ngụm máu, phun ra từng mảnh nhỏ phế phủ.

"Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, tiền bối, ngươi…"

Giang Thần trừng to hai mắt, còn chưa kịp phản ứng chuyện gì đã xảy ra.

Vì sao người cường đại như hắc bào lão giả lại có dáng vẻ trọng thương như bây giờ chứ?

Không phải hắn nói sẽ cản phía sau rồi tụ hợp sau sao? Chẳng lẽ là gặp được nguy hiểm gì?

"Bởi vì hắn đã gặp ta."

Ngay sau đó, cùng với một giọng nói thản nhiên, bóng dáng của Cố Trường Ca từ ngoài cung điện đi vào.

Thần sắc của hắn tùy ý mà lạnh lùng, có vẻ rất lơ đễnh, một cước giẫm trên người hắc bào lão giả, lập tức phát ra tiếng xương cốt vỡ vụn làm cho người sợ hãi.

Hắc bào lão giả vô cùng kiên cường, hắn chỉ hô một tiếng đau đớn sau đó cắn răng không nói gì.

"Lá gan đúng là rất lớn, dám cứu người trước mặt ta."

Cố Trường Ca từ tốn nói, mặt mày đạm mạc, không hề có chút xúc động nào.

"Cố Trường Ca! Tại sao ngươi lại tới đây? Không tốt, nhất định là đường đi ta lưu cho hắc bào tiền bối đã bị Cố Trường Ca nhận ra…."

Sắc mặt của Giang Thần kịch biến, trong lòng hoảng sợ tột độ, hắn hoàn toàn không ngờ Cố Trường Ca sẽ đuổi theo tới tận đây.

Hơn nữa một người cường đại như hắc bào tiền bối lại vẫn thảm bại dưới tay Cố Trường Ca, hắn căn bản khó mà tin được những gì diễn ra trước mắt mình.

"Không tốt rồi Tiểu Thần tử! Gia hỏa này lại đuổi theo tới tận đây..."

Tạo Hóa Tiên Thuyền khí linh run rẩy nói, nó vội vàng hóa thành một làn khói xanh tiến vào mi tâm của Giang Thần.

Đối với Cố Trường Ca thì nó vẫn luôn có một loại run sợ và kinh hãi phát ra từ sâu trong thần hồn.

"Cố Trường Ca, ngươi mau buông hắc bào tiền bối ra! Ân oán của ngươi và ta đừng liên lụy những người khác vào!"

Vào lúc này, Giang Thần ép buộc bản thân tỉnh táo lại, lạnh lùng nhìn chăm chú vào Cố Trường Ca.

Chỗ dựa lớn nhất của hắn đã bị Cố Trường Ca giẫm dưới chân, thật sự là khiến trong lòng hắn vô cùng tuyệt vọng.

Hiện tại hắn cũng chỉ có thể cầu nguyện Tạo Hóa Tiên Thuyền khí linh thật sự có thể khống chế các trận văn trong Tử Sơn, từ đó trấn sát Cố Trường Ca.

"Tên không biết trời cao đất dày, chỉ bằng một chút năng lực mà cũng muốn cứu người?"

Cố Trường Ca thản nhiên nhìn Giang Thần một, không thèm để ý.

Ngay sau đó hắn tung ra một cước, hắc bào lão giả kêu rên một tiếng, lập tức bị ném về phía Giang Thần, lực đạo cực lớn, mặt đất thiếu chút nữa nứt toác ra.

Nhưng cung điện này được xây bằng chất liệu đặc biệt, tiếp nhận chút dao động ấy cũng không phải vấn đề gì lớn.

Hết chương 964.
Bạn cần đăng nhập để bình luận