Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2288: Sở Sở say rượu

Chương 2288: Sở Sở say rượu

Cuối cùng, sắc mặt của Nghịch Trần cũng trầm xuống.

Hắn đến thượng giới vốn không muốn gây chuyện thế nhưng mấy nữ tử ở Nhân Tổ Điện này thật sự không biết điều, nhất định muốn ngăn cản hắn tại đây.

Thậm chí còn không quan tâm đến thân phận chút nào.

Mặc dù hắn không thèm để ý đến những thứ đó nhưng tốt xấu gì cỗ thân thể này cũng là truyền nhân của Tiên Vương thế gia.

Cho dù ở bên trong Tiên vực cũng thuộc nhóm thân phận đứng đầu. Người, tu sĩ hay sinh linh nào nhìn thấy hắn mà dám không cung kính?

Kết quả ở thượng giới này hắn lại liên tục vấp phải trắc trở.

"Vậy tại hạ cũng chỉ có thể xin lỗi các vị."

Sau đó Nghịch Trần hít sâu một hơi, sắc mặt trở nên bình tĩnh. Tiếp theo, tại thời điểm mấy nữ tử không kịp phản ứng, hắn liền động thủ. Con ngươi vốn dĩ thâm thúy bỗng nhiên hiện lên vầng sáng màu vàng tím giống như những gợn sóng lăn tăn lan rộng ra bao vây mấy nữ tử.

Sau một khắc, các nàng giống như thất thần, ánh mắt cũng trở thành dại ra.

Rất nhanh Nghịch Trần sắc mặt không thay đổi đi qua từ bên người các nàng, hư không ở bên người lão bộc Chân Tiên cảnh bên cạnh trở nên mơ hồ.

Dường như hai người lập tức trốn vào bên trong hư vô.

Mặc dù đang ở thượng giới, thực lực của Chân Tiên cảnh sẽ phải chịu áp chế cùng với ràng buộc, thế nhưng muốn thần không biết quỷ không hay mà lẻn vào một phương thế lực đạo thống thì vẫn dễ như ăn cháo. Trừ khi là Kẻ thành đạo có thần thức vô cùng mạnh mẽ, còn nếu không thì đừng hòng phát hiện ra tung tích của bọn hắn.

Mà cùng lúc đó ở bên trong cung điện, mùi rượu tràn ngập, sương tiên bồng bềnh tứ phía giống như là Tiên cung. Nếu như bỏ qua hai nữ tử uống rượu say mèm thì hiện tại nơi đây có một loại ý cảnh rất siêu nhiên.

Cố Trường Ca đau đầu nhìn Giang Sở Sở đang ngửa đầu cầm bình rượu cổ mà uống, thậm chí ống tay áo cũng bị cuốn cả lên lộ ra khí phách phóng khoáng.

Lúc trước Giang Sở Sở luôn để hắn thấy được hình tượng bề ngoài cao lãnh nhưng thực ra là ngây thơ. Hắn hoàn toàn không nghĩ tới sau khi uống rượu nàng sẽ lộ ra dáng vẻ như thế.

"Thứ rượu này thật sự làm cho người ta lộ ra nguyên hình sao?"

Cố Trường Ca mỉm cười đưa tay đoạt lấy rượu cổ trong tay nàng. Kết quả Giang Sở Sở giống như bạch tuộc muốn bám dính trên người hắn.

Chiếc đầu tròn cọ cọ trong lồng ngực, u hương cùng với hương rượu tỏa ra chui vào trong mũi của Cố Trường Ca.

"Phu quân..."

"Trả rượu lại cho ta."

Nàng lẩm bẩm, trong miệng mang theo hơi rượu, vô thức hướng về phía cổ của Cố Trường Ca cọ cọ.

"Sở Sở, nàng say rồi."

Cố Trường Ca có chút bất đắc dĩ xoa xoa đầu nàng.

Đây chính là rượu của Tiên Vương, mặc dù thiên phú của Giang Sở Sở không tầm thường nhưng uống nhiều cũng không nhất định là chuyện tốt.

Nghĩ tới đây, hắn liếc mắt nhìn Vương Tử Câm nằm úp sấp ở bàn đá bên cạnh, tựa như nàng cũng đã uống say.

Rượu này vốn do nàng lấy ra, sau đó tự mình đưa đến Nhân Tổ Điện. Như vậy không phải là vì để cho mình gặp phải tình cảnh Giang Sở Sở uống say sao?

Nếu như Giang Sở Sở tỉnh lại biết được tất cả những việc này, vậy thì chẳng phải nàng sẽ liều mạng với Vương Tử Câm sao? Chuyện tỷ muội bằng mặt không bằng lòng này vẫn cứ nói mất là lập tức mất.

“Phu quân, cho ta…”

“Ta vẫn muốn uống…”

Quả thật Giang Sở Sở lúc này đã uống đến say khướt. Mặc dù biết rõ người ở trước mặt là Cố Trường Ca nhưng cũng không thể xác định được có phải là mơ hay không. Toàn thân choáng váng chỉ muốn đoạt lấy rượu cổ từ trong tay của Cố Trường Ca.

Mặc dù Cố Trường Ca vô cùng cưng chiều nàng nhưng giờ phút này cũng sẽ không để cho nàng tiếp tục uống. Vậy nên hắn phất tay áo một cái, sau đó rượu cổ liền biến mất không còn nhìn thấy.

“Ài…”

“Rượu đâu?”

Giang Sở Sở nhìn lòng bàn tay trống trơn của hắn, hoàn toàn choáng váng, một lúc sau vẫn không kịp phản ứng.

Nhưng rất nhanh nàng đã thanh tỉnh trở lại.

Tiếp đó là phản ứng của rượu, ý thức của nàng nhanh chóng trở nên hỗn loạn, mí mắt cũng không còn mở nổi, mềm mại ngã vào lòng của Cố Trường Ca.

Hãy ngủ một giấc thật ngon.

Thân ảnh Cố Trường Ca thoáng chốc đã đưa nàng đến tẩm cung nghỉ ngơi.

Hắn ở tạm chỗ này một đoạn thời gian rất dài cho nên đã quen thuộc với đường đi nước bước.

Trong khi đó Vương Tử Câm ở lại trong điện lúc này tựa đầu cười dịu dàng với hắn, ở nơi đó nhìn hắn, làm gì còn dáng vẻ say rượu nào.

"Ngươi hãm hại Sở Sở như vậy sao?"

Cố Trường Ca tự nhiên ngồi xuống, vẻ mặt không có chút bất ngờ nào.

Trước đó, Vương Tử Câm đã từng uống loại Tiên Vương rượu này ở Nguyệt vương phủ tại Tiên vực nên tất nhiên biết rõ rượu khủng bố đến mức nào.

Nàng thông minh như vậy cho nên không thể nào uống say ngay lúc này. Cùng lắm là giả say lừa gạt Giang Sở Sở một chút mà thôi.

Vương Tử Câm nở nụ cười dịu dàng.

"Sao có thể gọi là ta hãm hại nàng chứ, đây là rượu ta cố ý mang về từ Tiên vực, đến cả chính bản thân ta cũng không nỡ uống cơ mà."

"Lần này thì hay rồi, nàng ấy uống một lần hết non nửa hũ rượu làm ta đau lòng muốn chết."

"Sau khi tỉnh lại không chừng nàng ấy đã đột phá rồi. Ngươi là phu quân của nàng không định bồi thường cho ta sao?"

Nói đến đây nàng duỗi tay nhỏ trắng mịn như ngọc ra quơ quơ trước mặt hắn, ra hiệu Cố Trường Ca đem rượu Tiên vương cổ trả lại cho nàng.

Hết chương 2288.
Bạn cần đăng nhập để bình luận