Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1253: Xem đạo tâm của ngươi có thể kiên trì được bao lâu?

Chương 1253: Xem đạo tâm của ngươi có thể kiên trì được bao lâu?

Ầm ầm!!

Ngay lập tức, nơi đây bộc phát ra ánh sáng chói mắt, khí thế tràn ngập, chấn động bầu trời.

Toàn bộ sương mù lan đến cắn nuốt, bao vây Thiên Lộc Huyền Nữ đang ngồi xếp bằng, nó muốn kéo nàng vào vực sâu vạn kiếp bất phục.

Bên trong Vạn Hóa Ma Vực không chỉ là có sức mạnh thôn phệ đáng sợ.

Mà còn có đủ loại ma niệm kỳ ý trên thế gian này, chúng ở khắp mọi nơi, cho dù là người có đạo tâm kiên cố nhất cũng rất khó có thể tiếp tục chống đỡ.

“Ngươi còn có thể chèo chống bao lâu nữa?”

Cố Trường Ca đứng sừng sững ở đằng xa, hắn lạnh lùng nhìn về phía nàng, cũng không có thêm động tác dư thừa nào.

Hắn cũng không vội giết chết Thiên Lộc Huyền Nữ.

Hơn nữa, so với việc giết chết Thiên Lộc Huyền Nữ, rõ ràng để nàng sống sẽ có ích hơn.

Kết giới ở Thiên Lộc thành đã được nhiều thế hệ Thiên Lộc Huyền Nữ nắm giữ.

Cho nên Cố Trường Ca muốn công phá Thiên Lộc thành để mở ra hạch tâm trận pháp, có thể nói bắt buộc phải ra tay từ trên người Thiên Lộc Huyền Nữ.

“Ngươi không thể làm loạn đạo tâm của ta được.”

Sắc mặt của Thiên Lộc Huyền Nữ có chút trắng bệch, nhưng nét mặt vẫn rất bình tĩnh.

Nàng rất có lòng tin đối với đạo tâm của mình, rất nhiều năm tu đạo, thế gian muôn hình vạn trạng, hồng trần cuồn cuộn, tất cả đều lướt qua như mây khói.

Ong!!

Khoảng không run lên.

Phật quang và đạo vận đan xen vào nhau, có tia sáng vô tận xuất hiện ở chỗ này.

Trong hư không xung quanh, những đế văn kia sáng lên, chúng không ngừng bùng cháy, muốn lao về phía làn sương mù đang bao phủ để ma diệt nàng.

Ở đây dường như đang có từng ngôi sao liên tục rơi xuống, cuối cùng va chạm vào nhau, sau đó nổ tung.

Chấn động kia mênh mông và khí thế, thật sự giống như Thương Thiên đang từ trên rơi xuống.

Trừ những kẻ thành đạo thì không ai có thể chống đỡ nổi.

Ngay cả nàng, sắc mặt nàng cũng tái nhợt, cơ thể không ngừng run rẩy.

“Cái gọi là đạo tâm thật sự vững vàng là như vậy sao?”

Cố Trường Ca rất lạnh lùng, gần như là ngay lập tức, thân ảnh của hắn đã xuất hiện ở trước mặt nàng.

Hắn nâng bàn tay ép xuống phía trước, trong bàn tay hắn dường như có một phương vũ trụ cổ xưa đang diễn hóa, sau đó ầm ầm đổ xuống.

Loại khí tức khủng khiếp nọ không ngừng ma diệt những đế văn quanh người Thiên Lộc Huyền Nữ, ánh sáng dần ảm đạm rồi nhanh chóng tan vỡ.

Trong lúc mơ hồ dường như có hàng vạn thiên ma đang gào thét lao đến, chúng muốn xuyên qua phế phủ linh đài của nàng, khiến cho đạo tâm của nàng rơi vào trong Hồn Cung.

Xuy xuy!!

“Nếu như không có đạo tâm, làm thế nào có thể tiến lên con đường tu đạo gian nan này?”

Sắc mặt của Thiên Lộc Huyền Nữ vẫn không thay đổi, đối với Cố Trường Ca, nàng chỉ trả lời đơn giản.

Đồng thời lại hiện ra đạo pháp thần thông khác.

Ánh sáng màu xanh mịt mờ trong ống tay áo hóa thành hàng ngàn vạn chuôi đạo kiếm, mỗi một chuôi đạo kiếm đều đủ để trảm diệt trời cao, ngàn vạn chuôi cùng nhau rơi xuống, có một cỗ uy lực rực rỡ khó diệt tiến lên phía trước chống lại.

Cùng lúc ấy trên đỉnh đầu nàng cũng hiện ra một trận ánh sáng rất thánh khiết.

Đó là một đóa hoa sen, tổng cộng có chín cánh, màu vàng rực rỡ rất chói mắt, ẩn chứa ý nghĩa huyền diệu khó lường.

Đóa hoa sen màu vàng kia rõ ràng là một loại Tiên Thiên nào đó, bởi vì nó có những đường vân và phù văn của Tiên Thiên.

Đạo vận hóa thành từng đạo xiềng xích, xuyên qua địa động như muốn hàng ma.

Nhưng vào lúc ấy, rõ ràng có thể nhìn thấy được một luồng hắc khí lướt qua khuôn mặt của nàng.

Nhưng nó đã bị nàng gắt gao áp chế.

Ở Vạn Hóa Ma Vực càng lâu thì càng bị nhiễm ma khí càng nhiều, cho dù là thể chất của nàng cũng sẽ như vậy.

Theo thời gian, chắc chắn sẽ chịu ảnh hưởng to lớn.

Nếu như không thể trốn thoát, nàng nhất định sẽ rơi vào nguy cơ sinh tử.

Mà từ lúc bắt đầu đến bây giờ, Cố Trường Ca đều không chủ động xuất thủ, hắn chỉ nhìn nàng ở nơi đó chống cự.

Điều đấy làm cho lòng Thiên Lộc Huyền Nữ càng trầm xuống.

Oanh!!

“Thật ra, ta rất muốn nhìn xem đạo tâm của ngươi có thể kiên trì được bao lâu?”

Cố Trường Ca từ tốn nói, chiếc áo bào phất một cái, đánh ra từng đạo thần quang giống như thần kiếm, giống như Thiên Đao, lại giống như thiên lôi, chúng hướng về phía Thiên Lộc Huyền Nữ sụp đổ xuống.

Đế văn bao quanh người nàng sau khi bị đạo kiếm chém đứt cũng tan vỡ, nhanh chóng ảm đạm, ánh sáng trên người nàng nhanh chóng mờ đi.

“Ta không tin ngươi có thể duy trì Vạn Hóa Ma Vực này mãi mãi.”

Ánh mắt của Thiên Lộc Huyền Nữ vẫn luôn rơi trên khuôn mặt hắn, giống như một lão tăng đã nhập định, như một hồ nước không gợn sóng.

“Nhưng trong mắt ta, tình trạng bây giờ của ngươi cũng không tốt lắm.”

Cố Trường Ca lại ra tay lần nữa, sau lưng hắn có hàng vạn luồng sương mù màu xám đang sôi trào mãnh liệt, mênh mông cuồn cuộn vô cùng, hoàn toàn bao phủ nàng.

Phật ảnh sụp đổ, toàn bộ thiên địa như chìm vào bóng tối vô biên vô tận.

Đây là một loại lực lượng không biết đến từ đâu, nó đang muốn kéo nàng vào trong đó.

Nhưng Thiên Lộc Huyền Nữ vẫn tiếp tục chống cự, phía sau nàng hiện ra hàng vạn đạo hoa sen màu vàng.

Phật quang phổ chiếu, muốn xua tan u ám nơi đây.

Từng đóa hoa sen ấy vây quanh người nàng đều hết sức kinh người, mỗi một đóa hoa màu vang đó đều rất giống như đang cắm rễ trong vũ trụ rộng lớn vô biên này.

Nhất thời, chỗ gần nàng như hóa thành một tòa Phật quốc, trong đó thiên địa cộng hưởng, tia sáng mịt mờ, có thần phật tề tụng, muốn đặt nàng vào trong đó.

Không thể không nói, thủ đoạn kia của Thiên Lộc Huyền Nữ thật sự khiến người khác kinh ngạc, không hổ là kẻ thành đạo lâu năm.

Nếu không phải điều kiện thiên địa không cho phép, có lẽ bây giờ nàng đã bước vào cảnh giới cao thâm hơn.

Ở bên trong Vạn Hóa Ma Vực, nàng vẫn luôn chống cự lâu như vậy, và thậm chí còn bày ra thủ đoạn cường đại.

Hết chương 1253.
Bạn cần đăng nhập để bình luận