Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 604: Bất ngờ

Chương 604: Bất ngờ

"Ngươi là truyền nhân của Nhân Tổ điện "

Lúc này, thần sắc Doanh Ngọc khẽ biến.

Ngay sau đó, ngọc thủ vừa nhấc, ngón tay nõn nà điểm vào trong hư không, hiện ra quang hoa đầy trời, vận dụng một chiêu thức cực mạnh ngăn cản.

Nhưng cũng chỉ chống cự một chút liền rách, căn bản không phải là đối thủ của Vương Tử Câm.

Giờ khắc này, nàng ngược lại nhận ra thân phận của Vương Tử Câm, trong con ngươi màu bạc thần sắc khiếp sợ không thôi.

Nàng tuyệt đối không ngờ mình vừa mới đến Tuyệt Âm chiến trường, đã gặp phải truyền nhân của Nhân Tổ điện.

Thực lực vô cùng khủng bố, trừ phi là ca ca nàng xuất thủ, bằng không trong số các nàng không ai là đối thủ của nàng ta.

Nhưng lúc này trạng thái của Doanh Sương tựa hồ không đúng, từ trước đến giờ đều ở thế bị động, không ngừng bị thương và ho ra máu, hoàn toàn không có thực lực kinh khủng vốn có của Doanh hoàng tử.

"Nhận ra ta thì tốt rồi."

Trên mặt Vương Tử Câm vẫn là nụ cười nhẹ, váy lam bồng bềnh, vô cùng xuất thần, nhưng ra tay không chút lưu tình.

Thân là truyền nhân của Nhân Tổ điện, nàng đối phó với người thừa kế ma công gì đó, mức độ hạ thủ không thể bình thường được.

Lúc này, ai cũng không thể nói thêm cái gì.

"Ca ca ta không có quan hệ gì với người thừa kế ma công, ngươi mau dừng tay, đừng ngộ thương người vô tội.”

Doanh Ngọc không khỏi khẽ kêu, mặc dù nàng đang hoài nghi Doanh Sương có chuyện giấu diếm nàng, nhưng nàng không tin hắn sẽ liên quan tới người thừa kế ma công.

Nhưng mà, thần sắc Vương Tử Câm không hề thay đổi, nhàn nhạt nói," Cũng không phải ngươi nói hắn không liên quan đến người thừa kế ma công, hắn liền không liên quan, mọi chứng cứ đều đang…. hướng về ca ca của ngươi, muốn ta dừng tay .Vậy có thể bảo ca ca ngươi lấy ra chút thực lực chân chính đi.”.

"Lúc này vẫn giả vờ yếu kém sao?"

Nói như thế, nàng lại ra tay càng không lưu tình.

Ông! !

Thần quang nở rộ khắp trời, tựa như một mảng cánh hoa lớn, lộng lẫy mà lấp lánh, trong đó hiện ra rất nhiều phù văn, như là cắm rễ ở trong thế giới.

Đây là một thần thuật cổ lão, diễn hóa vô cùng huyền bí, trong thoáng chốc đám người tựa hồ như chú ý tới một cánh cửa đang mở rộng.

Vô số trật tự quy tắc trừ trong đó xuyên ra, làm cho sắc mặt đám người Thiên Hoàng sơn mãnh liệt thay đổi.

Ông! !

Có người trong nháy mắt triệu hồi ra từng kiện cấm khí, muốn chống cự.

Loại uy lực này thật là đáng sợ, căn bản không phải người bình thường có khả thể ngăn cản, thân là truyền nhân của Nhân Tổ điện, thực lực của Vương Tử Câm vô cùng mạnh.

Cho dù là Cố Trường Ca luôn ở nơi xa quan sát cũng cảm thấy thực lực xủa Vương Tử Câm rất mạnh.

Ở cấp độ Chuẩn Thánh Cảnh, lại lộ ra lực lượng khiến Thánh Nhân kiêng kị.

Không hổ là người xuyên việt nha.

"Oa… "

Đối mặt với một kích kinh khủng này, Doanh Sương biến sắc, muốn chống cự, một thân ảnh vô cùng to lớn, khí thế thôn phệ khắp nơi, hiện ra sau lưng hắn.

Lúc này trên mặt Doanh Sương không có loại tự tin lạnh nhạt như vừa lúc tiến vào Tuyệt Âm chiến trường, hoàn toàn là một mảnh ầm trầm khó coi.

Lúc này hắn làm sao còn không hiểu, Vương Tử Câm chờ đợi ở lối này chính là chờ hắn đến.

Nhưng cuối cùng thì hắn cũng không phải Doanh hoàng tử.

Chỉ là ngay lập tức, quang hoa bộc phát, tựa như vô số ngôi sao chợt nổ tung, năng lượng kinh khủng ở đây tràn ra.

Sau một khắc, Doanh Sương lần nữa phun ra máu tươi, thân thể của bay ngược lại, toàn thân đau nhức kịch liệt, xương cốt đứt gãy rất nhiều.

Một chưởng của Vương Tử Câm vỗ vào hắn, lực đạo đáng sợ tựa như Tiên Linh hóa thành Thần Sơn áp xuống.

"Còn muốn tiếp tục giả vờ sao? Ta ngược lại xem thường trình độ nhẫn nhịn của ngươi.”

Vương Tử Câm nhíu mày, nàng thật sự không ngờ đến lúc này, Doanh Sương lại còn không thu tay, vẫn tiếp tục giả vờ yếu đuối.

Trong khoảng thời gian tu hành ở Nhân Tổ , nàng đã tìm hiểu không ít tuyệt học thần thông của các loại đạo thống truyền thừa, trong đó thần thông của Thiên Hoàng sơn tuyệt đối không chỉ có như này .

Cho nên nàng nghĩ mãi mà không ra, vì sao Doanh Sương vẫn chọn giả vờ yếu đuối ở trước mặt mọi người.

Việc này hoàn toàn chính là hắn đang đánh vào mặt của Thiên Hoàng sơn.

Nỗi sỉ nhục như thế, hắn còn có thể tiếp tục nhẫn nhịn.

Đối với việc này nàng chỉ có thể nói không hổ là người thừa kế ma công , tâm tính như vậy, thật sự là cách ra vô số tuổi trẻ trí tôn nàng đã gặp.

Nghĩ tới đây, thần sắc Vương Tử Câm không khỏi trở nên càng lạnh hơn, nhưng nàng vẫn lựa chọn dừng tay.

"Thiếu chủ ngươi không sao chứ?"

Những người khác của Thiên Hoàng sơn lúc này cũng nhanh đến nâng Doanh Sương dậy.

Nhưng mà bộ dạng của Doanh Sương thật sự là quá thê thảm, máu me khắp người, tóc tai bù xù, xương cốt cũng không biết gãy mất bao nhiêu đoạn.

Một màn này tạo tạo thành chấn động thật sự là quá lớn, khiến không ít thế hệ trẻ tuổi cũng tìm được lối vào này khiếp sợ không thôi.

Khó mà tin được người trước mắt này sẽ là Doanh hoàng tử trong đồn đại, vậy mà không có chút lực phản kháng trước nữ tử thần bí kia.

Nhưng càng nhiều người, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Vương Tử Câm, tựa hồ muốn nhìn thấu nàng.

"Đối thủ của Doanh hoàng tử đến cùng là ai? sao lại mạnh như vậy?"

"Hình như là truyền nhân của Nhân Tổ điện trong truyền thuyết, vị thiên nữ thần bí của Vương gia…."

"Trách không được lại mạnh như vậy."

"Thực lực thật sự là quá kinh khủng, chỉ sợ đã có thực lực của Thánh Nhân rồi."

"Nhưng mà Doanh hoàng tử không khỏi quá yếu nhỉ?"

Bọn hắn nghị luận ầm ĩ, rất kinh ngạc đối với việc này.

Đều là thế hệ trẻ tuổi, khắp nơi đều là người nổi bật, tự nhiên hiểu rõ tinh anh của các tộc.

Ở chỗ này còn có không ít tuổi trẻ chí tôn của Thái Cổ vạn tộc, tu vi mặc dù không bằng một đám cổ đại quái thai, nhưng cùng cảnh giới thực lực, khắp nơi khó mà tìm được địch thủ.

Hôm nay biểu hiện của Doanh hoàng tử , khiến bọn hắn mở to mắt, vô cùng bất ngờ, căn bản không tiếp thu được.

Đó thế nhưng là nhân vật lãnh tụ của thế hệ trẻ tuổi Thái Cổ vạn tộc , tại sao lại khuất phục thế chứ?

Cố Trường Ca hứng thú nhìn một màn này, trong thức hải lại lần nữa vang lên tiếng hệ thống nhắc nhở.

Hết chương 604.
Bạn cần đăng nhập để bình luận