Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 3730. Phiền toái chặn đường



Chương 3730. Phiền toái chặn đường




Hỏa Thần Chúc Dung đứng trên người Bất Đình Hồ Dư cùng với Diễm Cơ, vô cùng cảm khái. Ánh mắt của ông ta nhìn đến chỗ nào cũng đều là cảnh tượng của quân đội Phạt Thiên Minh.
Khí vận cuồn cuộn bốc hơi, như liệt hỏa nấu dầu, phồn thịnh đến cực hạn.
Dọc trên con đường này, ông ta không hề che giấu khí tức Lộ Tận của mình.
Những nơi mà ông ta đi qua, không biết bao nhiêu ánh mắt kinh hãi quét tới. Ông ta lại càng cảm nhận được không ít tồn tại cùng đẳng cấp.
Trong siêu cấp đa nguyên vũ trụ không thiếu những tồn tại có thể so sánh với Lộ Tận.
Tuy nhiên, Hỏa Thần Chúc Dung không tỏ thái độ địch ý. Lần này ông ta chỉ đại diện cho Lực Chủ. Trên đường đến Phạt Thiên Minh, cũng không có bất kỳ người nào không thức thời tiến hành ngăn cản ông ta.
Thật ra, ông ta mơ hồ có thể đoán được tâm tư của Lực Chủ.
Lần này, rất nhiều tồn tại Lộ Tận quay về. Ngay cả Mệnh Chủ, Không Chủ, Hắc Bạch nhị sứ đều lần lượt đến tìm Lực Chủ, muốn mời ông ta rời núi, đồng mưu đại nghiệp.
Nếu nói đằng sau không có lực lượng thôi động, Hỏa Thần Chúc Dung không tin.
Sự tồn tại của Phạt Thiên Minh xét trên bản chất mà nói thì nó không nên xuất hiện. Từ lúc nó bắt đầu được thành lập, nó đã không vâng lời thiên ý, sớm muộn gì cũng sẽ có ngày gánh chịu phản phệ của thiên khiển.
Chỉ là minh chủ của Phạt Thiên Minh quá cường đại. Hắn đã dùng vĩ lực của bản thân bóp méo thiên ý, thành lập Phạt Thiên Minh với quy mô hiện tại. Nhưng quy mô càng lớn, khí thế càng mạnh, nhất định sẽ bị thiên đạo chú ý.
Hiển nhiên, ngay cả Lực Chủ bây giờ cũng không xác định được bước kế tiếp nên đi như thế nào. Tiếp xúc Phạt Thiên Minh tất nhiên sẽ liên lụy đến nhân quả.
Những tồn tại như Mệnh Chủ, Không Chủ nắm giữ thiên đạo quyền hành, có năng lực câu thông, có thể nhìn thấy rõ bản thân, đồng thời cũng có thể chém rụng phần nhân quả này trong tương lai.
Nhưng Lực Chủ không giống bọn họ. Ông ta trấn áp phần lớn thiên đạo quyền hành. Xét theo ý nghĩa chân chính, ông ta không nên tồn thế, là người bị thiên ý phỉ nhổ.
“Trong tình thế tiến thoái lưỡng nan như thế này, xác thực cũng chỉ có thể phái ta ra ngoài. Có thể Diễm Cơ có nhân quả dây dưa với minh chủ Phạt Thiên Minh, cho nên Lực Chủ đại nhân mới nói như vậy.”
“Nhất định phải để cho minh chủ Phạt Thiên Minh biết Lực Chủ đại nhân không có địch ý. Nếu không, kết quả sẽ không dễ chịu.”
Hỏa Thần Chúc Dung thầm nghĩ.
Thân hình khổng lồ của Bất Đình Hồ Dư xuyên thẳng qua Thương Mang. Thời không không ngừng gợn sóng.
“Thiên địa này thật đúng không thể tưởng tượng được. Cho dù bản thân đạt đến đỉnh điểm nào đó, nhưng chúng ta không hề biết được có vũ trụ rộng lớn hơn đang chờ mình.”
Diễm Cơ cảm nhận được cảnh tượng bên cạnh tan biến. Lần đầu tiên nàng rời khỏi hỏa vực vô tận, chân chính đặt chân lên Thương Mang.
Với tu vi Hư Đạo cảnh hiện tại, nàng vẫn cảm thấy bản thân nhỏ bé. Khi còn ở Sơn Hải chân giới, cũng chỉ có cảnh giới Tiên Vương mới có tư cách vượt qua Thương Mang.
Bây giờ xem ra, cho dù là Tiên Vương, trong Thương Mang vô tận này, bọn họ cũng chỉ là những con tôm nhỏ, hoàn toàn không có ý nghĩa.
Nàng không nhịn được mà cảm thán một câu, lại càng chờ mong chuyến đi đến Phạt Thiên Minh.
“Chúc Dung đạo huynh, xin dừng bước.”
Đúng lúc này, một tiếng hét truyền ra. Tử khí vô biên lan tràn đến, mảnh thời không dường như cũng phủ lên màu tím.
Một lão giả tiên phong đạo cốt, mặc đạo bào cưỡi trên một con cửu u bệ ngạn xuất hiện. Tử khí vờn quanh bên người, vạn đạo đua tiếng.
Trong tay ông ta cầm một phất trần, có vô số vật chất khí lưu tràn đầy chung quanh. Nếu nhìn kỹ sẽ phát hiện đó chính là sao trời, số lượng hàng tỷ.
“Ngươi là ai?”
Hỏa Thần Chúc Dung cau mày hỏi.
Lão giả mặc đạo bào mỉm cười nói: “Gia sư Tam Thanh Đạo Chủ. Ta là phủ chủ Vương Ốc chân phủ trong thập đại Đạo gia chân phủ, tự xưng là Vương Ốc Chân Quân.”
Hỏa Thần Chúc Dung lại càng cau mày chặt hơn, gương mặt trở nên lãnh khốc.
Hỏa diễm ngập trời giống như muốn chiếu rọi chư thiên vũ trụ. Ngọn lửa đó không màu không hình dáng, hư không đều bị nó đốt thành tro bụi, đủ để đốt cháy thết thảy nhưng bây giờ nói tránh là tránh.
Mặc dù ông ta mới đặt chân lên Thương Mang không bao lâu nhưng cũng biết sự cường đại của Tam Thanh Đạo Giới. Tam Thanh Đạo Chủ mở một phương siêu cấp đa nguyên vũ trụ, trong đó có thập đại Đạo gia chân phủ có thể so sánh với một phương chí cường chân giới, thậm chí còn siêu việt hơn.
Vương Ốc Chân Quân trước mặt, thực lực tu vi tất nhiên chưa đến Lộ Tận nhưng có thể làm phủ chủ một phương chân phủ, cũng là nhân vật vượt qua chín lần Thiên Suy Kiếp, cuộc đời này sẽ có cơ hội chạm vào Lộ Tận Lĩnh Vực.
“Ngươi muốn ngăn cản ta?”
“Dựa vào ngươi mà cũng xứng xưng hô đạo huynh với ta? Nếu sư tôn sau lưng ngươi hiện thân, có lẽ ta còn để ý, ngươi tính là nhân vật gì chứ?”
Hỏa Thần Chúc Dung lạnh lùng nói. Bây giờ, ông ta tốt xấu gì cũng là tồn tại Lộ Tận cự phách, tuyệt không phải Vương Ốc Chân Quân trước mặt có thể so sánh, sao có thể bị ngăn lại chứ?
Lúc này, Diễm Cơ âm thầm thán phục nhưng vẫn có chút đề phòng.
Bọn họ vừa mới rời khỏi khu vực hỏa vực vô tận không bao lâu đã bị nhân vật như vậy chặn đường, có ý gì đây? Hết chương 3730.



Bạn cần đăng nhập để bình luận