Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 3543. Đều đã đi hết rồi



Chương 3543. Đều đã đi hết rồi




Tiêu Nhược Âm nhìn ra bên ngoài nội diện: “Vu Thất rất chịu khó. Bình thường, việc quét dọn bụi bặm, thắp sáng nến đều giao cho nàng ấy làm, ta cũng bớt không ít phiền phức, có thêm thời gian nghiên cứu thấu đáo mệnh số…”
Cố Trường Ca gật đầu.
Tiêu Nhược Âm ở Vận Mệnh thần điện nội tu, gần như không rời đi nửa bước, cho dù có hỏi thăm cuộc sống ngày thường của nàng, nhưng ngoại trừ bế quan, tu hành, bế quan, tu hành… nàng đoán chừng cũng không tìm được lời khác để nói.
Sự tồn tại của Vu Thất đã mang đến cơ hội nói chuyện nhiều hơn cho nàng.
Cố Trường Ca lại hỏi chuyện chung sống ngày thường giữa nàng và Vu Thất.
Tiêu Nhược Âm dường như cũng quên mất Cố Trường Ca đã nói chỉ ngồi một lúc. Nàng bắt đầu thuật lại cuộc sống sau khi Vu Thất đến Vận Mệnh thần điện…
Cố Trường Ca cũng không ngắt lời, lẳng lặng lắng nghe. Khi thấy nàng nhìn lại, hắn mỉm cười.
Về sau, hắn hỏi Tiêu Nhược Âm chuyện tu hành, cảm ngộ vận mệnh chi đạo, phương diện sở trường. Tiêu Nhược Âm cũng có một số vấn đề không hiểu liên quan đến mệnh số, liền thừa cơ hội này hỏi thăm Cố Trường Ca.
Nàng biết tu vi của Cố Trường Ca bây giờ đã đạt đến tình trạng không thể tưởng tượng nổi.
Mặc dù hắn không đặc biệt tu hành vận mệnh nhất đạo nhưng đại đạo ba ngàn, đến cuối cùng cũng trăm sông đổ về một biển.
Cố Trường Ca biết gì nói nấy, cẩn thận giải thích cho Tiêu Nhược Âm biết như thế nào về mệnh số, thậm chí còn thị phạm cho nàng một phen.
Vu Thất đang định đến tìm Tiêu Nhược Âm đột nhiên nhìn thấy cảnh tượng kỳ quái như vậy.
Tiêu Nhược Âm ngày thường ăn nói ý tứ, cực kỳ lạnh lùng, lúc này khóe miệng lại nở nụ cười. Bên cạnh nàng là một nam nhân vô cùng tuấn tú, thoát tục xuất trần. Hai người trò chuyện vui vẻ đến mức Tiêu Nhược Âm dường như quên mất sự tồn tại của Vu Thất.
“Vị kia chính là đương kim minh chủ sao?”
“Quả nhiên rất trẻ, thật xứng đối với Nhược Âm Nương Nương.”
Vu Thất rụt đầu lại. Nàng không biết vì sao Cố Trường Ca đến đây, nhưng thấy nương nương khó khăn lắm mới nở được nụ cười, trong lòng nàng cũng cảm thấy vui vẻ. Nàng lặng lẽ khép lại cửa điện rồi rời đi.
“Lần trước ta trở về Đạo Xương chân giới, thời gian gấp quá, cũng không kịp đến gặp ngươi, cũng không phải cố ý lạnh nhạt…”
Cố Trường Ca tự nhiên giải thích.
“Thiếp thân hiểu. Bệ hạ… Trường ca thiếu chủ có thể đến gặp ta, ta đã thỏa mãn lắm rồi.”
Tiêu Nhược Âm kịp thời đổi xưng hô. Nếu Cố Trường Ca không thích nàng xưng hô bệ hạ, nàng sẽ gọi theo danh xưng trước kia. Đột nhiên, nàng dường như trở về ký ức con buôn trước kia, tham mộ hư vinh, trọng rồng phụ phượng.
Về phần lời này của Cố Trường Ca là thật hay giả đã không còn quan trọng.
Quan trọng là hắn đã đến.
“Mấy ngày nữa, ta dự định mang thần quốc đi. Đến lúc đó Vận Mệnh thần điện cũng sẽ được ta mang vào Phạt Thiên Minh ở Thương Mang. Nếu ngươi không muốn, ta có thể lưu Vận Mệnh thần điện lại.”
Cố Trường Ca nói.
Tiêu Nhược Âm sững sờ, sau đó nói khẽ: “Ở đâu cũng giống nhau thôi. Bất luận là Đạo Xương hay là Thương Mang, chỗ nào an toàn thì chỗ đó là quê hương của ta.”
Thấy Cố Trường Ca gật đầu, sau đó đứng dậy dự định rời đi, cơ thể của nàng khẽ run một chút rồi hỏi: “Đêm nay ngươi có thể ở lại nghỉ ngơi không?”
Cố Trường Ca dường như có chút ngoài ý muốn, sau đó gật đầu: “Được.”
Vành tai của Tiêu Nhược Âm đột nhiên đỏ ửng như ráng chiều.
Mấy ngày sau, toàn bộ lãnh thổ cương vực của thần quốc, bao gồm luôn khu vực hỗn loạn thượng giới, thành trì cổ lão Bát Hoang Thập Vực cùng với một thôn trang có tên là Thanh Sơn cùng nhau vang lên tiếng ầm ầm, bị ánh sáng vô lượng bao phủ.
Giữa thiên địa hình như xuất hiện một thông đạo, từ bên ngoài Đạo Xương chân giới liên thông đến một địa giới không biết tên.
Đạo Xương chân giới chấn động, tất cả tộc đàn đều biết. Cố Trường Ca đang mở ra thông đạo từ Đạo Xương chân giới thông đến Thương Mang.
Từ nay về sau, Đạo Xương chân giới mới chính thức trở nên giáp giới với Thương Mang. Điều này đối với tất cả thế lực tộc đàn mà nói là phúc hay họa, là kỳ ngộ hay nguy hiểm vẫn còn chưa biết.
Cùng một thời gian, thần quốc vang lên tiếng động ầm ầm, nhanh chóng lan xa. Người tu hành cực kỳ cường đại cảm nhận được bên trong hình như có một luồng khí tức cường hoành vô song xuất hiện. Một vị Đạo cảnh mới ra đời, thiên địa đại đạo gầm lên, có dị tượng sinh ra.
Chỉ là không biết là vị tồn tại nào.
Vị trí của thần quốc bây giờ chỉ còn lại một mảnh hư vô trống không.
Phạt Thiên Minh cũng theo thông đạo Thương Mang mở ra, bắt đầu di chuyển ra bên ngoài.
“Đều đã đi hết rồi…”
“Chỉ là khí tức viễn tổ lưu lại vì sao càng lúc càng nhạt, là ta không để ý đến cái gì hay sao?”
Cố gia tiên tổ không rời khỏi Đạo Xương chân giới, lão đã lưu lại không ít tộc nhân Cố gia.
Khi nhìn theo thần quốc biến mất, mày của lão cau rất chặt, cảm giác dường như đã bỏ qua điều gì đó.
Năm tháng chờ đợi dài đằng đẵng, cũng không thấy viễn tổ trở về.
Tồn tại đã từng sắp chạm đến Chân Thực Chi Địa đã lưu lại di trạch và báo trước ở đây, tất nhiên là có nguyên nhân.
“Chẳng lẽ ta phải quay về cửu thiên tộc địa một chuyến sao?”
Lão cau mày, rơi vào trầm tư. Hết chương 3543.



Bạn cần đăng nhập để bình luận