Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1779: Quy tắc của trường giác đấu

Chương 1779: Quy tắc của trường giác đấu

Cố Trường Ca ở nơi xa xôi còn không biết Cố Tiên Nhi đang đi tới tìm hắn, trong lòng nàng bị xúc động mạnh bởi vì nhìn thấy tình cảnh trong tương lai.

Bây giờ Cố Trường ca đang cùng Thanh Nhi đi đến trường giác đấu nằm sâu trong chủ thành Chu Tước phường và chiến trường bách giới.

Sắc trời dần ảm đạm, cả tòa cổ thành lộ ra cực kỳ nguy nga cổ kính.

Đèn đuốc trong tất cả tòa lầu ở giữa cung điện sáng trưng, tràn ngập ánh hào quang rực rỡ.

Khách sạn tửu lâu thắp thêm đèn lồng hai bên, hỏa diễm sáng rực tỏa ra ánh sáng ấm áp.

Trên đường ngoại trừ tu sĩ sinh linh sinh sống ở nơi này thì tuần tra vệ phụ trách tuần tra và giữ gìn trật tự nơi đây là nhiều nhất.

Bọn hắn cưỡi hung thú hống hách lộng hành, tất cả những người đi đường đều phải né tránh.

“Thật ra ở trường giác đấu, ngoại trừ tích lũy điểm từ những tên hung nhân, còn có không ít tội nhân được các thế lực đạo thống đưa vào đây chuộc lỗi.”

Thanh Nhi trang điểm nhẹ ra đường, dáng người thon dài, lộ ra khuôn mặt càng tinh xảo động lòng người, một bên dẫn đường cho Cố Trường Ca, một bên giải thích cho hắn.

Ở xung quanh trường giác đấu kỳ thật có rất nhiều địa lao.

Rất nhiều cổ lão thế gia, vô thượng đại giáo, Thái Cổ Hoàng tộc, thậm chí tội nhân của bất hủ đạo giáo chính thống cũng bị nhốt bên trong.

Vì một lý do nào đó phải tới đây thu hoạch tích phân tương ứng hay đổi một vật nào đó thì mới có thể được đặc xá rời đi.

Đương nhiên cũng có ý kiến nói rằng, đằng sau những người này cũng có tử sĩ của riêng các đạo thống cho nên mới đặc biệt ở bên trong trường giác đấu bồi dưỡng.

“Ở đây, đám tội nhân này chém giết lẫn nhau để cho những kẻ mua vui thưởng thức, đánh cược hoặc bị khách nhân mua về, gieo xuống nô ấn, nửa đời sau phải làm nô làm tỳ, đương nhiên cũng có những khách nhân đích thân chiến đấu với tử tù để ma luyện kỹ xảo sinh tử.”

Thấy Cố Trường Ca gật đầu, Thanh Nhi mỉm cười tiếp tục giải thích.

Bọn hắn đi dọc theo con đường chính trong thành, mặc dù trời đã về đêm nhưng khu vực xung quanh đều rực rỡ ánh đèn.

Rất nhiều tuần tra vệ nhận ra thân phận của Thanh Nhi cho nên cực kì chấn kinh, không nghĩ tới lại có ngày lại nàng tự mình đi theo bên cạnh một vị nam tử trẻ tuổi.

Mặc dù Cố Trường ca chưa hề dùng bí pháp che dấu chân dung, nhưng cảnh giới hiện tại của hắn trừ phi hắn muốn, bằng không sẽ không ai có thể thấy được dung nhan của hắn.

Đối với việc này ngược lại Cố Trường ca rất tùy ý, thực ra hắn cũng không muốn quá mức cao điệu vì một hồi đến đây lại chật như nêm cối, cũng dễ dàng đả đào kinh xà.

Có điều hắn đã xuất hiện ở chiến trường bách giới, e rằng những cái thế lực đạo thống kia vẫn đang trông chừng hắn từ phía sau.

Đấu trường nằm ở nơi sâu nhất của chủ thành, trên thực tế một vị đại tông sư thi triển trận pháp hao phí vài năm tinh lực để khóa kín linh khí đại địa và quy tắc thiên địa trên hòn đảo nhỏ này.

Chẳng qua cần phải đi qua một hồ nước vô tận có rất nhiều nguy hiểm.

Nghe nói các thế lực đằng sau trường giác đấu đã hao phí một món tiền khổng lồ để chế tạo, khắc lục xuống nhiều trận văn cực kỳ cường đại trong đó.

Giữa hồ cũng nuôi rất nhiều dị thú hung mãnh. Cho dù tu sĩ Thánh cảnh xông vào cũng sẽ bị trọng thương.

Màn đêm càng lúc càng sâu, thân ảnh từ khắp nơi chạy tới.

Từng trận thần tiêu dữ dội, trận văn sáng rực, sát khí lóe lên nơi đây. Trên mặt hồ nổi lên từng tầng hơi nước, sóng gợn lăn tăn, giống như bạc vụn.

Từng chiếc ngọc thuyền, phượng thuyền phi đến hòn đảo nhỏ ở trung tâm hồ nước với tốc độ cực nhanh, rất nhiều tu sĩ cũng đang trên đường chạy tới.

Có điều nếu không có tu vi mà nhất định muốn vượt qua mảnh Bích Hồ này, rất có thể sẽ bị dị thú xé xác ở dưới nước.

Từng đầu bóng đen khổng lồ bơi ở dưới nước chỉ chờ cơ hội cắn người. Nếu sơ sẩy rơi xuống nước thì không ai có thể cứu bọn hắn, vì vậy bọn hắn đều hết sức cẩn thận.

Bên trong các tu sĩ này, thực ra có rất nhiều người đến từ hạ giới đến đây để mở rộng tầm mắt, xem thử rốt cuộc bên trong Bách Giới chiến trường chém giết tàn khốc tới cỡ nào.

Bây giờ ở nơi đây, có đoàn người của Thanh Hồng Cổ giới, cũng có Lục Tông Minh đến từ Thiên Hồng Huyền, còn có mấy người Tuyết Yên đều là hạt giống trẻ tuổi của các thế lực, thần sắc của bọn hắn đều ngưng đọng, cực kì cẩn thận.

Bọn hắn đều lựa chọn tham gia vào Chu Tước phường, không muốn đối địch và giao chiến sớm với Cổ Giới phía trước.

Điều kiện của Chu Tước phường ôn hòa hơn so với các phường còn lại.

Đó là bởi vì chủ nhân đứng sau Chu Tước phường là một vị nữ nhân, thủ đoạn so với các vị chủ nhân khác mềm mỏng hơn rất nhiều.

"Lát nữa, các ngươi đi đằng sau tiến vào trường giác đấu, yên lặng quan sát, nhớ kỹ không được va chạm với người khác."

"Mặc kệ đến lúc đó có chuyện gì xảy ra, các ngươi cũng phải nhẫn nại. Nếu xảy ra xung đột, đến ta cũng không thể bảo vệ nổi các ngươi."

Bây giờ Lục Minh, Tuyết Yên và một đám thiên kiêu trẻ tuổi của Thanh Hồng Cổ giới đang đi theo sau lưng một đạo bào nam tử, hắn giống như một kẻ cầm đầu.

Thần sắc đạo bào nam tử cực kỳ ngưng trọng, trên đường không ngừng nhắc nhở, lo lắng bọn hắn gây ra phiền phức ở đây.

Hắn dặn đi dặn lại mọi người phải vô cùng thận trọng.

Mặc dù hắn có quan hệ với tổ tiên của Thanh Hồng Cổ giới nhưng hắn đã thu được rất nhiều lợi ích từ mọi người nên muốn giúp đỡ bọn hắn ở chỗ này.

Nhưng bên trong chiến trường Cổ giới lớn như vậy, hắn chỉ là một tiểu nhân vật không quan trọng, căn bản không dám đắc tội những người còn lại.

Điều duy nhất hắn có thể làm là dẫn đường.

Hiện tại trong lòng bàn tay hắn đều là mồ hôi lạnh, đầu cũng rất đau, cảm giác mấy thiên kiêu phía sau lưng rất dễ gây phiền toái…

Điều hắn bất an nhất chính là có một vài thiếu nữ rất xinh đẹp trong đó.

Hết chương 1779.
Bạn cần đăng nhập để bình luận