Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2681: Có nghĩ đến thất bại sẽ ra sao không?

Chương 2681: Có nghĩ đến thất bại sẽ ra sao không?

“Đây không giống với tác phong của Ly Mạch Thiên, tuy nói nhi tử đã chết, phụ thân sẽ tức giận cũng là điều bình thường, nhưng mạo hiểm đắc tội nhiều thế lực như vậy, còn làm thế kia…”

“Phải biết rằng trong Bích Du Thiên Cảnh vẫn còn có rất nhiều thế lực và thế hệ trẻ của đại tộc khác...”

“Chỉ sợ Bích Du Thiên có thứ gì đó đáng để hắn coi trọng mà thôi, hắn làm như vậy là để che mắt người khác mà thôi.”

Ánh mắt của một vài tồn tại chí cường có chút giao tình với Ly Mạch Thiên lập tức lóe lên, mọi người đều đang suy đoán cho rằng đây là mưu đồ của Ly Mạch Thiên.

Bên ngoài Bích Du Thiên Cảnh chấn động không ngừng, hàng ngàn đạo kiếm quang khủng bố như diệt thế chi lôi.

Ly Mạch Thiên cầm kiếm chém xuống như muốn luân chuyển từng đại vũ trụ, loại lực lượng này không gì sánh bằng, kinh hãi thế tục.”

“Sao lại cảm thấy Bích Du Thiên Cảnh đang chấn động thế nhỉ…”

“Xảy ra chuyện gì thế?”

Giờ phút này, tất cả tu hành giả và sinh linh ở Bích Du Thiên Cảnh đều cảm giác mặt đất dưới chân đang rung lắc, ngay cả thiên khung trên đỉnh đầu cũng chấn động không thôi.

Tuy nhiên bọn họ không có cách nào nhìn rõ cảnh tượng bên ngoài Bích Du Thiên Cảnh, nếu như bọn họ nhìn thấy thì nhất định sẽ sợ tới mức hồn lìa khỏi xác, hoảng sợ vô cùng.

Sự tồn tại của Bích Du Thiên Cảnh cực kỳ đặc thù, nó được biết là bảo khố từng được thủy thần vĩnh hằng diễn hóa tạo thành, quy tắc trong đó được hắn luyện chế hoàn thiện, tương đương với tiểu thế giới do hắn tạo ra.

Bất cứ tu hành giả và sinh linh nào đều sẽ bị áp chế tại đây, lực lượng đến từ bên ngoài cũng đừng hòng hủy diệt được nó trong thời gian ngắn.

Song lúc này, một loại lực lượng cộng hưởng mờ ám đang làm tan tan rã trật tự và quy tắc tại nơi này.

Hiển nhiên Ly Mạch Thiên đã sớm biết những thứ này, cho nên mới có thể sử dụng Vĩnh Hằng Thần Kiếm với ý đồ phá vỡ nơi này.

“Vừa rồi là động đất sao, hay là có người từ bên ngoài công kích nơi này?”

Vương Hạc dừng chân bên ngoài động phủ cổ xưa kia, kế đó ngẩng đầu nhìn thiên khung, mày hơi nhíu lại suy nghĩ hỏi. Vương Hạc cực kỳ cẩn thận, sau khi đi tới nơi này hắn không lựa chọn tới gần động phủ ngay, bởi vì những hài cốt rải rác ở phụ cận chính là bằng chứng tốt nhất.

Cơ mà khi hắn dò xét nơi đây, cả động phủ bao gồm cả thanh sơn đều run rẩy theo. Thậm chí Vương Hạc còn cảm giác được trong động phủ có một loại khí tức tuyệt cường đang thức tỉnh, đang hô ứng với ngoại giới.

Cỗ lực lượng kia làm cho hắn cảm giác có hơi sởn tóc gáy, khiến Vương Hạc càng thêm chần chờ.

Thánh nữ của Vĩnh Hằng thần tộc chắc chắn không phải kẻ có lòng tốt, bằng không thì cũng sẽ không để hắn đến thay nàng tìm kiếm món trọng bảo kia.

“Kệ vậy, trước tiên cứ dựa theo tính toán ban đầu tìm một chỗ ẩn nấp trước đã.”

“Nếu tên họ Cố kia ở cùng với Mộc Yên thì chắc chắc đến cuối cùng cũng có thể tìm được nơi này.” Lúc Vương Hạc điều tra nơi này đã ra tay bố trí thủ đoạn thuộc về hắn.

Rất nhiều nơi đều được chôn xuống một phần tàn dư của trận văn từ thời cổ xưa thuộc về đạo cảnh trận văn chân chính. Những trận văn này một khi được kích hoạt thì có thể xưng là tuyệt sát chi trận, uy năng cường đại không thể tưởng tượng nổi.

Vương Hạc tính toán rất cẩn thận, nếu muốn đối phó Cố Trường Ca, vậy bản thân hắn phải xuất ra toàn bộ thủ đoạn, không thể khinh địch buông thả được. Dù sao lai lịch của Cố Trường Ca thần bí như thế, chưa biết chừng trên người hắn còn có rất nhiều thủ đoạn hộ thân.

Ngoài ra thực lực của hắn cũng không rõ ràng lắm, Vương Hạc đã cân nhắc việc hắn là tồn tại Bán Đạo Cảnh sánh ngang với bản thân, là lực lượng cường đại nhất mà Bích Du Thiên Cảnh có thể dung nạp.

Dù việc nhỏ thì cũng phải ráng sức mà làm.

Vương Hạc cẩn thận đảo qua các ngóc ngách, còn bố trí rất nhiều trận văn.

Những trận văn này đều là thần vật áp hòm khi hắn gặp phải kỳ ngộ lấy được trong những năm đi du lịch khắp nơi gần đây, ở trong đó có không thiếu một vài tuyệt sát đại trận ngang với đạo cảnh tồn tại từ thời kỳ cổ xưa, có giá trị vô cùng kinh khủng, chỉ với một luồng sát ý đã có thể tiêu hủy tinh hà.

“Vì phòng ngừa chuyện bất ngờ còn phải bố trí thêm thủ đoạn khác, bằng không ta luôn cảm thấy có sự bất an không rõ lắm.” Vương Hạc quyết định chon mấy mấy mảnh binh khí tàn phá hắn thu được ở xung quanh.

Những mảnh binh khí vỡ vụn này rất có thể là hình thức ban đầu của một món chí bảo văn minh nào đó, phía trên dính vết máu không biết tên, cho dù đã qua hàng ngàn vạn năm cũng không có bất kỳ dấu vết tan biến nào.

Lúc bình thường Vương Hạc cũng không dám đụng vào nó, hắn lo sợ sẽ bị quấy nhiễu tâm thần, bị cắn trả.

“Ngươi lại rất cẩn thận đấy, đúng là không làm ta thất vọng.”

Âm thanh của khí linh trong Thập Hoang Chi Thư tiếp tục vang lên, nó chứng kiến cảnh tượng này tựa như mang theo một chút đùa cợt. Vương Hạc không thèm để ý tới nàng, vẫn làm chuyện của mình như trước.

Đến cuối cùng hắn bố trí ít nhất hơn mười loại thủ đoạn tuyệt mệnh ở xung quanh động phủ cổ xưa này, tại những khu vực đó ngay cả hắn cũng không dám tùy ý đặt chân đến.

Sau đó Vương mới tìm một khu vực để tạm thời ẩn nấp cơ thể, chờ đợi tu hành giả đằng sau chạy tới. Về phần trong động phủ này có trọng bảo gì đó trước mắt hắn không muốn suy nghĩ.

Dù sao giải quyết đối thủ xong đối thủ còn có rất nhiều thời gian đi dò xét rõ ràng mọi chuyện.

“Bố trí cỡ này mà một khi thất bại chắc chắn hậu quả sẽ không thể tưởng tượng nổi, ta bị ngươi xúc phạm nên mới có thể lựa chọn biện pháp này.”

“Ngươi có nghĩ tới việc một khi thất bại, thì kế cục của hai chúng ta sẽ ra sao không?”

Ánh mắt Vương Hạc vô cùng trầm tĩnh, tựa như một con báo săn chờ con mồi vào bẫy, đồng thời hắn còn nói chuyện với khí linh của đang cùng Thập Hoang Chi Thư.

Hết chương 2681.
Bạn cần đăng nhập để bình luận