Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2272: Tại sao?

Chương 2272: Tại sao?

Sầm Sương nhớ rõ, khi phụ thân trả lời nàng, trong mắt người không hề che giấu sự sùng bái và tôn kính.

Người nói, đây là tồn tại vô địch mà hắn theo đuổi cả đời, là kẻ từng cứu Sơn Hải chân giới. Có hắn tồn tại, những Chân giới còn lại vĩnh viễn cũng không dám tới xâm phạm.

Khi đó còn không có cách xưng hô là Tiên vực, toàn bộ thế giới được xưng là Sơn Hải chân giới.

Sầm Sương ngốc nghếch không biết những lời này có ý nghĩa gì, chỉ biết Ma Chủ là một tồn tại mạnh hơn phụ thân rất nhiều.

Sau này, Tiên Cung sụp đổ chỉ trong một ngày ngắn ngủi, cung điện mênh mông lại vỡ nát dưới một bàn tay kim sắc.

Bàn tay này ngang ngạnh quét ngang bầu trời, nó vô cùng vô tận, vô biên vô hạn, toàn bộ thế giới ở trước mặt nó, đều trở nên nhỏ bé. Vũ trụ ở trước mặt nổ tung, hỗn độn khí tỏa ra bốn phía, không có bất cứ sinh linh nào có thể ngăn trở.

Cung chủ Tiên Cung bay đi muốn ngăn cản chưởng ấy, nhưng mới đến giữa không trung đã nổ tung, hóa thành mưa máu đầy trời, rơi xuống sâu bên trong vũ trụ đã vỡ vụn.

Cương thổ vô tận sụp đổ, hoàn vũ nứt ra, tinh thần hóa thành bột mịn, Tiên Cung bị diệt, thế giới lâm vào bóng tối. Nàng hoảng sợ trốn ở trong phủ Trường Sinh Tinh quân, không biết đã xảy ra chuyện gì.

Ánh lửa vô tận giáng xuống từ trên trời đã thiêu đốt hết thảy, thiêu đốt mọi thứ hầu như không còn. Tất cả mọi người đều hoảng sợ, kêu rên, chạy trốn.

Nhưng dưới khung cảnh khủng bố ấy, bọn hắn lại tựa như loài kiến bé nhỏ, bị dư chấn đập chết.

Thị nữ lớn lên cùng nàng từ thuở nhỏ bị ánh lửa đẩy ngã, nàng kêu thảm thiết, sau đó bị thiêu thành tro đen. Sầm Sương mãi mãi không quên được cảnh tượng đó.

Phủ đệ Trường Sinh Tinh quân rộng lớn lại sụp đổ trong chớp mắt, khắp nơi đều là tro tàn cùng phế tích. nàng nhìn cả thế giới chìm trong bóng tối, bị bao phủ bởi máu và lửa.

Thế rồi, nàng lại nhìn thấy phụ thân của mình dẫn theo rất nhiều tiên binh của Tiên Cung, tức giận gầm lên xông về phía tận cùng bóng tối, muốn liều mạng với thân ảnh đang đứng sừng sững ở đó.

Nhưng còn chưa kịp tới gần đó, Sầm Sương đã nhìn thấy thân ảnh kia, lạnh lùng nhìn lướt qua bọn hắn, đôi mắt kẻ đó tựa như huyền băng không bao giờ tan chảy, không có cảm xúc.

Một cây ma kích quét ngang qua, phụ thân của nàng lập tức nổ tung, người cũng giống như mấy vị cung chủ đã xông lên lúc trước, hóa thành một đám máu thịt bay khắp trời.

Phụ thân vô địch của nàng, người dùng một tay trấn áp Tiên Đế đã ngã xuống như vậy, mà kẻ vừa ra tay chính là Ma Chủ mà phụ thân luôn tôn kính!

Sầm Sương ngất đi, lúc tỉnh lại thì vô số kỷ nguyên đã trôi qua.

Quá khứ đã được chôn cất trong dòng sông thời gian, trở thành một kỷ nguyên đen tối mà không ai dám đề cập đến. Đây là một thời đại mới, cũng là một thời đại xa lạ.

Nàng hồi sinh sau hàng tỷ vạn năm, tựa như nghênh đón một cuộc sống mới.

Nhưng ký ức in sâu trong đầu lại nói cho nàng biết, những hình ảnh kia không phải ảo giác, chúng là cảnh tượng đã từng xảy ra.

Tên đại ma đầu gọi là Ma Chủ kia đã tiêu diệt chư thiên, hủy diệt Tiên Cung, cũng giết chết phụ thân của nàng. Tiên Cung mà nàng sống thuở ấu thơ giờ đã trở thành truyền thuyết, thậm chí ngay cả di tích cũng không còn dấu vết.

Thế giới bên ngoài cũng đã thay đổi hoàn toàn.

Khi ấy đã có chuyện gì xảy ra? Không ai biết, ngay cả thiên địa cũng bài trừ kỷ nguyên kia, đoạn thời gian đó trở thành điều cấm kỵ không ai dám nhắc tới.

Kết quả như thế, Sầm Sương sao có thể không đau, sao có thể không hận?

Nàng hạ quyết tâm muốn trở thành tồn tại vượt qua phụ thân, sau đó đi tìm kẻ thù lúc trước báo thù cho phụ thân và tất cả mọi người ở Tiên Cung năm xưa.

Nàng tu hành suốt mấy chục vạn năm.

Có một ngày bỗng nhiên biết được tin tức, kẻ tiêu diệt Tiên Cung lúc trước vẫn tồn tại trên đời, hơn nữa còn xuất hiện ngay bên ngoài Tiên vực.

Sầm Sương sững sờ, ngày nhận được tin tức, nàng đứng trên núi cả ngày. Vì sao Tiên Cung bị diệt, cổ sử bị chôn vùi, hết thảy đều trở thành cấm kỵ nhưng hắn vẫn còn đó?

Sầm Sương không thể tin nổi tất cả những chuyện này nhưng lại không thể không tin, cừu nhân của nàng vẫn còn sống trên nhân gian.

Vạn cổ đã trôi qua mà phong thái của hắn không hề suy giảm chút nào, hắn vẫn đứng sừng sững trên đỉnh cao quan sát chúng sinh vô tận.

Nhất là tiên vực bây giờ đã không còn được như Cấm Kỵ thời đại trước Tiên Cổ nữa rồi, giờ ngay cả Tiên Vương cũng hiếm thấy, có thể ra lệnh cho cả chư phương vũ trụ nhưng Cố Trường Ca vẫn mạnh đến mức khiến người ta tuyệt vọng như trước, hắn có thể tiêu diệt Tiên Vương, thậm chí là Đế tộc chi tổ của dị vực một cách dễ dàng. Vậy thì nàng phải báo thù thế nào đây?

Sầm Sương không cam lòng, nàng không muốn chấp nhận sự thật này.

Nhưng sự thật vẫn ở đó, hiện tại cừu nhân Cố Trường Ca đang đứng ở trước mặt nàng mà nàng thì không có đủ can đảm để ra tay với hắn.

Điều này khiến cho nàng thầm hận sự bất lực và yếu đuối của chính mình.

Hết chương 2272.
Bạn cần đăng nhập để bình luận