Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 3916

Chương 3916Chương 3916
"Rõ ràng trước mắt còn có một miếng thịt mỡ lớn nhưng lại không ăn được, thật sự là đáng ghét, quyền hành Thiên Đạo tổng cộng có chín cái, bây giờ còn có bốn cái chưa bị chúng ta thu hồi, mấy người kia đều còn nắm giữ quyền hành Thiên Đạo."
"Nếu như nuốt hết bọn họ, ta sẽ càng cường đại hơn, thậm chí nắm giữ một tia uy năng chân chính của Thiên Đạo Ý Chí thời kỳ toàn thịnh."
Trong chiến trường thiên ngoại bị nghiên nát, giọng nói tham lam của Dịch Thiên vang lên ở bên tai Tô Ân.
Tô Ân mặc trường bào màu vàng, thần sắc kích động trên khuôn mặt thanh tú chậm rãi tản đi.
Hắn cũng đang tiêu hóa cỗ lực lượng khổng lồ huyền diệu khó lường này. Trong quyền bính Thiên Đạo mặc dù có Thiên Đạo Ý Chí, nhưng dưới sự khống chế của Dịch Thiên, đã bị hoàn toàn xóa bỏ đồng hóa, trở thành một cỗ năng lượng tinh thuần huyền diệu khó giải thích.
Dưới sự bổ sung của nguồn năng lượng này, hắn phát hiện tu vi của mình không ngừng tăng lên. Thiên Suy kiếp vốn cần một kỷ nguyên mới có thể đột phá, vậy mà lại sớm giáng lâm, liên tiếp đột phá mấy cảnh giới, không có bình cảnh chút nào.
"Đây chỉ là một phần bản nguyên của Thiên Đạo Ý Chí biến thành, chỉ có thể nói là một góc của băng sơn, chín trâu mất một sợi lông liền để cho ta có được thực lực Chân Đạo cảnh đã vượt qua bốn lần Thiên Suy kiếp."
"Quá không thể tưởng tượng nổi. Chỉ dựa vào Dịch Thiên tu luyện ít nhất cân mấy ngàn năm thậm chí lâu hơn...
Ba người Tân Dật, La Dương, Vương Hạc cũng chỉ là Hư Đạo cảnh, so với nàng mà nói, còn kém xa.
"Nói đúng lắm, chín quyền hành Thiên Đạo, bây giờ còn lại bốn, đáng tiếc."
Mấy người Tần Dật, La Dương, Vương Hạc, Lãnh Thu Đường ở một bên khác cũng đang yên lặng cảm nhận sức mạnh tăng lên, các Thiên sau lưng bọn họ đều đạt được lợi ích cực lớn, bọn họ đương nhiên cũng nhận được sự bồi dưỡng, tu vi tăng lên rất nhanh chóng mãnh liệt, quả thực là dùng từ mộng ảo để hình dung.
Sau khi biết được sự quan trọng của căn nguyên Thiên Đạo, trong lòng hắn cũng nóng như lửa đốt, có thể nói không ai có thể ngăn cản khoái cảm tu vi tăng lên này, nó sẽ khiến người ta trâm mê, đạo tâm có vững chắc đến đâu cũng vô dụng. Tô Ân hít sâu một hơi, cũng lấy lại tinh thần, rất đồng ý với lời này của Dịch Thiên.
Nhất là Lãnh Thu Đường đến từ Linh Lung Diệu Giới, dao động tu vi của nàng ta đã mơ hồ chạm đến ngưỡng cửa Tổ Đạo Cảnh.
Tô Ân nắm tay, cảm nhận được sức mạnh khủng bố tràn đầy trong cơ thể, càng thêm tự tin.
"Luân Hồi chi chủ bỏ mình, hoàn toàn thân tử đạo tiêu, Quyền Bính Luân Hồi của hắn đã vô chủ...
Điều này đã có thể ảnh hưởng đến nhân quả, pháp tắc của toàn bộ các thế giới mênh mông, nhưng không giống với thế giới mà bọn chúng đang ở bây giờ.
Mà bây giờ, Thiên Đạo Ý Chí chân chính không thể hiển hóa, còn dư lại bản nguyên Thiên Đạo, còn có quyên hành vận mệnh, quyền hành âm dương, quyền hành lực lượng cùng với quyền hành luân hồi.
Suy Thiên, Hủ Thiên, Loạn Thiên... Lúc này cũng rất thèm nhỏ dãi quyên hành Thiên Đạo còn lại, bọn chúng cũng mạnh lên rất nhiều, thậm chí đã có thể vận dụng một luông uy năng vô địch của Thiên Đạo.
Trong phút chốc, thân ảnh Tân Dật, Vương Hạc, La Dương biến mất, trong nháy mắt liền đi tới bên trong Cổ Tàng Văn Minh, bọn họ truy tìm khí tức Luân Hồi quyền hành bị biến mất, muốn xác định hành tung để thôn phệ nó.
Đã như vậy, Luân Hồi Quyền Bính cũng chính là vật vô chủ, đây chính là Thiên Đạo bản nguyên tinh thuần nhất, ai không đỏ mắt thèm nhỏ dãi?
VèoI!!
Rất nhanh, Ngũ Thiên cũng đã nhận ra dao động ở chỗ sâu trong Cổ Tàng Văn Minh, biết chuyện Luân Hồi Chi Chủ đã chất.
"Ha ha, quyền bính Luân Hồi các ngươi tranh đi..."
Ong ongl!!
Lúc này, túc chủ Lãnh Thu Đường của Dâm Thiên cũng có cùng tâm tư với Tô Ân, không lựa chọn đi tranh đoạt quyền hành luân hồi với đám người kia.
Tuy nói so với quyên hành của Thiên Đạo, đây chỉ có thể coi là thịt muỗi, nhưng dù nhỏ cũng là thịt, làm sao có thể từ bỏ?
Tô Ân cười lạnh một tiếng, nghe theo đề nghị của Dịch Thiên, đưa ánh mắt đặt ở trên người đám Thiên Chi Tiểu Hóa Thân còn lại. Váy áo trắng của nàng bồng bênh, thoạt nhìn rất siêu nhiên, trên gương mặt lạnh lùng đạm mạc kia, hiếm thấy nở rộ một nụ cười thiên kiêu bá mị, tựa như Huyền Nữ hạ phàm, hướng về phía Tô Ân cười một tiếng.
"Ta mới không ngốc như vậy."
Trong đầu Tô Ân lập tức rối loạn, giống như bị một dòng sông màu hồng kỳ dị bao phủ, ở trong truyền đến các loại cảm giác tà âm, Vạn Hóa Thiên Ma, làm cho tâm cảnh người ta thất thủ, suýt nữa rơi vào ảo cảnh vô biên, cứ như vậy trâm luân.
"Dâm Thiên đáng chết này..."
Dịch Thiên giận dữ, phản ứng rất nhanh, một luồng dịch khí nông đậm tràn vào trong đầu Tô Ân, đánh tan dòng sông dài kỳ dị màu hồng đủ để khiến cho chư thế trâm luân kia.
Lúc này Tô Ân mới tỉnh lại, mặt đỏ tới mang tai, hắn vô cùng tức giận, nhưng ngay lập tức nghĩ mà sợ, hắn là kí chủ của Dịch Thiên, vậy mà vô thanh vô tức liền trúng chiêu?
"Chết tiệt."
"Nàng muốn độc chiếm chín Thiên Chi Tiểu Hoá Thân."
Nhìn bóng dáng Lãnh Thu Đường đã biến mất, Tô Ân vội vàng đuổi theo, bất kể nói thế nào cũng phải ra tay cướp đoạt.
"Chó cắn chó, một miệng đầy lông."
"Minh chủ giữ bọn họ lại, xem ra là có an bài và dụng ý khác."
Bạn cần đăng nhập để bình luận