Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1402: Bao nhiêu năm rồi?

Chương 1402: Bao nhiêu năm rồi?

"Thỉnh vị công tử này!"

Sắc mặt của đám người gia chủ Lạc Tộc lúc này vô cùng kính cẩn, cẩn thận từng li từng tý, chỉ sợ làm gì sai khiến Cố Trường Ca tức giận.

Bọn hắn cho rằng hôm nay chỉ có Yến Minh đến đây dự tiệc, ai ngờ Yến Minh lại cung kính bồi tiếp một tên nam tử trẻ tuổi khác.

Khiến cho bọn hắn bất ngờ voi cùng, không dám chậm trễ.

Ngay cả Yến Minh cũng có thái độ như thế, chứng minh lai lịch của đối phương rất lớn, không thể tưởng tượng nổi.

Bọn hắn không dám phỏng đoán.

Nhưng Cố Trường Ca cũng không để ý đến gia chủ Lạc Tộc, sau khi tiến vào đại sảnh ánh mắt của hắn tập trung vào hai nhân vật chính trong tiệc cưới này.

Không thể không nói, lượng khí vận đậm đà như này thì hẳn hắn đã đoán đúng.

Chắc chắn là khí vận chi tử của cường giả khôi phục lưu, hơn nữa từ thần sắc của hắn thì chắc chắn không ngu ngốc tý nào, chẳng lẽ đã thức tỉnh?

Còn tên dư nghiệt của Thủ Hộ Giả nhất mạch kia thì hắn chỉ nhìn lướt qua liền không còn hứng thú.

Thấy Cố Trường Ca hoàn toàn không để ý bản thân thì gia chủ Lạc Tộc có chút ngượng ngùng.

Mà lúc này thiếu thành chủ Xích Nam Thành Yến Minh rốt cục cũng mở miệng để phá tan bầu không khí, giải thích lý do bản thân đến đây.

"Không nói nhảm nữa, kỳ thực hôm nay ta đến đây là để cứu Lạc Doanh sư muội thoát khỏi biển lửa."

"Nếu Lạc Tộc thức thời, trận tiệc cưới hôm nay dừng tại đây."

"Nếu thức thời, ha ha...."

Lời này vừa dứt thì tất cả mọi người trong đại sảnh đều chấn động trong lòng, trừng to mắt không thể tưởng tượng.

Chẳng lẽ Yến Minh đến đây là để đoạt dâu?

Nhưng hắn là thiếu chủ của Xích Nam Thành, thân phận vô cùng tôn quý.

Cho nên dù cách lắm của hắn lúc này có hơi phách lối nhưng tất cả mọi người tại đây đều không dám mở miệng, chỉ âm thầm chấn động.

Gia chủ Lạc Tộc cũng bất ngờ vô cùng, thậm chí còn nghi ngờ bản thân có nghe lầm hay không.

Nhưng hắn vẫn không dám trêu chọc Yến Minh, chỉ có thể cười nói lại, "Thiếu chủ Yến Minh chỉ đang nói đùa thôi phải không?"

"Ngươi thấy ta giống như đang đùa sao?"

"Lạc Doanh sư muội sao có thể gả cho một tên ngu ngốc được chứ, đây không phải là hại nàng sao? Thiên kiêu chi nữ giống như Lạc Doanh sư muội thì chỉ có ta mới xứng."

Nghe vậy trên mặt Yến Minh vẫn cười lạnh, nói bằng giọng điệu khinh thường.

Ngôn từ đều chứa đầy sự đùa cợt Lạc Tộc cùng Lạc Phong.

Trong đại sảnh Lạc tộc, trên mặt mọi người đều hiện lên vẻ kinh ngạc, sắc mặt đờ đẫn.

Khi vừa nghe thấy Yến Minh nói như vậy, bọn hắn tưởng rằng hắn ta chỉ đang nói đùa mà thôi.

Dù sao thì với thân phận thiếu thành chủ của Xích Nam thành kia, thì sao phải chịu khổ tới gây chuyện với một Lạc tộc nho nhỏ cơ chứ?

Nhưng mà bây giờ nghe hắn ta nói như thế, bỗng nhiên mọi người cảm thấy, dường như Yến Minh đang nghiêm túc.

Hắn không hề nói đùa mà hắn thực sự muốn tới cướp tân nương!

Thế hệ trẻ tuổi càng cảm thấy cực kỳ hưng phấn, cũng không ngại lớn chuyện!

Ở trong mắt bọn hắn thì một Lạc Doanh tựa như nữ thần, sao có thể gả cho một tên đần được chứ?

Bây giờ có Yến Minh ra tay muốn cướp hôn, theo một khía cạnh nào đó thì đây cũng là chuyện mà bọn họ muốn thấy, nên cũng có thể nói là khá thích thú.

“Yến Minh thiếu chủ, ngươi…”

Sau khi kinh ngạc đến mức đờ người, gia chủ Lạc tộc cuối cùng cũng phản ứng lại, biểu cảm trên mặt như đang đè nén sự phẫn nộ, thế nhưng lại không dám ho he gì.

Bởi vì hắn không trêu chọc nổi Yến Minh, càng không dám trêu chọc đến toàn bộ Yến tộc.

Nếu còn muốn có một chỗ đứng ở Xích Nam thành, hắn nhất định phải kìm nén cơn giận, không nên xảy ra xung đột với Yến Minh.

Nhìn thấy điệu bộ cười lạnh và thái độ khinh thường phách lối kia của Yến Minh, sắc mặt đám người ở trong đại sảnh đều trở nên rất khó coi.

Ngày đại hôn, Yến Minh thân là thiếu thành chủ của Xích Nam thành, bỗng nhiên lại đây cướp tân nương, việc này không phải là đang công khai đánh mặt Lạc tộc, tận lực sỉ nhục Lạc tộc hay sao?

Lúc này các khách mời khác sau khi không còn khiếp sợ nữa thì cũng lộ ra vẻ mặt xem náo nhiệt.

Tuy nhiên, đa số mọi người đều lặng lẽ nhìn về phía Cố Trường Ca, đều cảm thấy nam tử trẻ tuổi này chắc chắn có lai lịch rất thần bí, ngay cả Yến Minh đối với hắn cũng là thái độ vô cùng tôn kính.

Nhưng Cố Trường Ca lại chẳng tỏ vẻ gì, chỉ đứng ở chỗ đó, vẻ mặt hứng thú bừng bừng quan sát tất cả mọi chuyện.

Chuyện này càng khiến đám khách mời không đoán ra đến cùng ý đồ của Cố Trường Ca là gì.

Mỗi một người ở sau lưng Cố Trường Ca đều khiến cho bọn họ có loại cảm giác khủng bố đến mức tim đập liên hồi, không thể nào tưởng tượng được tu vi của bọn họ khủng bố cỡ nào.

Mà giờ khắc này, bên dưới khăn chụp đầu màu đỏ, hàng lông mày của Lạc Doanh nhẹ nhàng nhăn lại, có chút không vui.

Tất nhiên nàng cũng nghe thấy lời nói của Yến Minh, việc này khiến cho nàng cực kỳ bất mãn, dù sau trước đó, nàng cũng đã nói rất rõ ràng với Yến Minh.

Kết quả Yến Minh không những không hết hy vọng, mà vào ngày đại hôn lại đến quấy rối.

“Đồ đần…”

Lúc này, Lạc Phong thân là nhân vật chính của buổi hôn yến này, ánh mắt cũng chỉ hơi nhìn xuống dưới.

Hắn không ngờ vào ngày đại hôn của hắn, vậy mà Yến Minh lại xuất hiện cướp tân nương, còn mở miệng nhục mạ hắn bằng hai chữ “đồ đần.”

Nếu là trước kia, thần chí hắn mơ hồ, thì chắc chắn sẽ không thèm để ý những lời này.

Nhưng bây giờ trong lòng hắn lại xuất hiện một cỗ lãnh ý, đã bao nhiêu năm rồi, cái người nhục mạ hắn lần trước đã chết như thế nào?

Hết chương 1402.
Bạn cần đăng nhập để bình luận