Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1873: Tàn Tiên xuất thủ

Chương 1873: Tàn Tiên xuất thủ

Thấy thế cục đã nghiêng về phía bọn hắn, mấy Kẻ thành đạo khác cũng lộ ra nụ cười.

"To gan, công tử là người mà các ngươi có thể hắt nước bẩn ư?"

Nhưng bọn hắn chưa cười được bao lâu thì mặt đã cứng đờ lại.

Thân ảnh A Nhị lại xuất hiện một lần nữa, hắn lạnh lùng cường thế, ánh mắt rất lạnh lẽo, trực tiếp đánh một chưởng ẩn chứa sát ý đáng sợ về phía bọn hắn.

Kẻ thành đạo của Vô Tận Hỏa quốc cũng chính là hồng y lão ẩu kia toát ra vẻ sợ hãi, không nhịn được quát to: "Ngươi muốn làm gì..."

Bốp!

Nàng còn chưa nói dứt câu, bàn tay kia đã trực tiếp hạ xuống đập vào mặt nàng, khiến đầu nàng nổ tung ngay lập tức, máu tươi có lẫn răng đột ngột bắn ra bên trong hư không.

Thê thảm không gì sánh bằng.

"Ngươi..."

Kẻ thành đạo của Thiên Hoàng Sơn kia thấy không ổn thì biến sắc, muốn né tránh.

Nhưng A Nhị chính là Tàn Tiên chân chính.

Bàn tay kia vươn ra, không ngừng kéo dài và phóng đại, đạo văn thoáng hiện đan xen, trực tiếp bắt lấy hắn rồi bóp chặt cổ hắn như bắt một con gà con, khiến sắc mặt hắn xám ngoét lại, dường như hắn không thở nổi, sắp ngạt thở đến nơi.

Bốn Kẻ thành đạo còn lại cũng toát ra vẻ sợ hãi, bọn hắn khẽ run rẩy, không ngờ được vị Tàn Tiên bên cạnh Cố Trường Ca này lại có thực lực to lớn kinh khủng như thế.

Dù gì bọn hắn cũng là Kẻ thành đạo đã tu hành ngàn vạn năm, vậy mà trước mặt người này thậm chí bọn hắn chẳng có nửa sức chống cự.

Tình huống này khiến cho tất cả mọi người ở chung quanh đều rơi vào sự yên lặng tuyệt đối, cảm thấy chấn động không thể tin vào mắt mình.

"Thân phận của công tử như thế nào, làm gì đến lượt các ngươi bàn luận?"

A Nhị bóp chặt cổ của Kẻ thành đạo đến từ Thiên Hoàng Sơn, thần sắc lạnh lùng như có thể bóp chết hắn bất cứ lúc nào.

Đương nhiên hắn không hạ sát thủ, hắn chỉ xuất thủ để hạ nhục sáu người đó dựa theo chỉ thị của Cố Trường Ca thôi.

Hồng y lão ẩu của Vô Tận Hỏa quốc đang tái tạo lại đầu ở phía xa, khó nén được vẻ hoảng sợ hãi hùng.

Nếu không phải A Nhị đã khống chế sức lực thì e rằng vừa nãy nàng đã thật sự thần hình câu diệt, vẫn lạc tại đây rồi.

"Xem ra chư vị vẫn còn rất nhiều thành kiến về thân phận của tại hạ. Đã như vậy ta cũng không cưỡng ép chư vị nữa."

"Rốt cuộc Tuyệt Âm Thiên này có dị biến gì, tại hạ sẽ đi tìm hiểu một mình."

Thấy cảnh tượng đó, thần sắc của Cố Trường Ca cũng không có chút biến hóa nào, hắn thản nhiên mỉm cười, không ra lệnh cho A Nhị buông ra.

Hắn không muốn giết mấy người kia ở chỗ này, nguyên nhân chủ yếu nhất vẫn là chưa đứng vững chân, thậm chí sẽ ngồi nhìn thân phận người thừa kế Ma Công của hắn.

Lúc đầu hắn cũng không mong chờ mấy người kia sẽ giả ngu cùng tiến vào bên trong Tuyệt Âm Thiên với mình.

Nói đến đây, Cố Trường Ca nhìn Lam Dật Phi trong nhóm Đạo Tiên Minh.

Hình như đối phương cũng chú ý tới ánh mắt của hắn, cả người không khỏi chấn động, trên mặt xuất hiện vài phần sợ hãi, nhưng lại được ẩn giấu đi rất nhanh.

"Cuối cùng lúc này đây, quân cờ đó có thể phát huy tác dụng rồi..."

"Hy vọng hắn đừng để ta thất vọng."

Trong lòng Cố Trường Ca cười khẽ một tiếng, nếu lúc hắn xâm nhập vào trong Tuyệt Âm Thiên.

Ở đây có một tuổi trẻ Chí Tôn bị người thừa kế Ma Công hạ sát, không biết thượng giới sẽ nổi dậy một trận sóng kinh thiên như thế nào nữa?

Phía trước Tuyệt Âm Thiên, sương mù xám phun trào tựa một mảng thủy triều lớn vô biên vô tận đánh tới như muốn hủy diệt người khác, tràn ngập cảm giác áp bách khiến người ta ngạt thở hãi hùng.

Hư không tan vỡ, xuất hiện từng vết từng vết rạn vì bị Tuyệt Âm vụ tức ăn mòn.

Kẻ thành đạo của Thiên Hoàng Sơn và Vô Tận Hỏa quốc hoặc là bị thương hoặc là bị bắt, sắc mặt bọn hắn xanh xám khó coi, nhục nhã tột độ.

Bốn Kẻ thành đạo còn lại cũng sợ hãi bất an, đang đề phòng A Nhị bất thình lình xuất thủ.

"Cố Trường Ca, ngươi đừng ỷ thế hiếp người, chúng ta sẽ tự nghĩ cách giải quyết tai họa Tuyệt Âm Thiên này."

Nghe Cố Trường Ca nói thế, Kẻ thành đạo của Tử Tiêu Cốc vẫn đáp lại với vẻ ngoài mạnh trong yếu, nội tâm hắn vẫn sợ hãi không nguôi.

Hắn thực sự rất sợ Cố Trường Ca. Ngay thời điểm này mà Cố Trường Ca không chỉ có thái độ ung dung điềm nhiên, mà còn đối xử với Kẻ thành đạo là bọn hắn như đối xử với sâu kiến bằng thần sắc bình thản không chút biến hóa kia, quả thực khiến hắn phải run lẩy bẩy.

E rằng người thừa kế Ma Công thật sự còn lâu mới đáng sợ bằng Cố Trường Ca.

Mấy Kẻ thành đạo khác cũng không kìm được sợ run cả người.

Mặc dù vừa rồi A Nhị không xuất thủ với bọn hắn nhưng sát khí kinh khủng đầy áp bách kia vẫn khiến huyết dịch trong người bọn hắn như muốn đóng băng, quả thực là tê cả da đầu.

Bọn hắn chính là lão tổ của một phương bất hủ đại giáo, nào đã từng chật vật nhục nhã như ngày hôm nay?

Nhưng mà trước mặt hắn, bọn hắn vẫn không dám chống lại, cũng không có năng lực và tư cách chống lại.

"Vậy tại hạ sẽ rửa mắt mong chờ, chư vị tiền bối đừng để tại hạ thất vọng."

Thấy thế, Cố Trường Ca cười nhạt, sau đó phân phó A Nhị buông Kẻ thành đạo của Thiên Hoàng Sơn kia ra.

Trước mắt khuếch tán, hư không trở nên mơ hồ, dường như hắn đã tùy tiện xé mở một con đường không nhìn thấy cuối, dẫn thẳng đến Tuyệt Âm Thiên.

Chẳng lâu sau, Cố Trường Ca đã dẫn A Nhị cất bước đi vào đó, thân ảnh nhanh chóng biến mất không còn tăm hơi.

Rốt cuộc không khí yên tĩnh ở đây đã bị sự ồn ào đánh vỡ.

Tất cả tu sĩ đã bị một màn vừa rồi dọa sợ đến ngây người, hồi lâu vẫn chưa kịp phản ứng lại.

Hết chương 1873.
Bạn cần đăng nhập để bình luận