Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1007: Làm khó

Chương 1007: Làm khó

Mặc dù Khương Lạc Thần có thực lực cường đại, nàng chính là người cường đại nhất thế hệ này của Thái Hư thần tộc, nhưng nếu so sánh với Cố Trường Ca thì tuyệt đối kém xa lắm!

Nhất là sau khi bọn hắn mới vừa chính mắt chứng kiến thực lực của Cố Trường Ca, không một ai cảm thấy Khương Lạc Thần sẽ là đối thủ của hắn.

Rất hiển nhiên là nàng sẽ thua, thậm chí còn bị Cố Trường Ca trực tiếp trấn sát, hương tiêu ngọc vẫn!

Nghĩ đến khả năng này, rất nhiều người không khỏi sởn tóc gáy.

Bọn hắn không hề hoài nghi thủ đoạn của Cố Trường Ca, dù sao thì từ khi Cố Trường Ca xuất thế đến bây giờ, thiên kiêu và sinh linh vẫn lạc trong tay hắn nhiều vô số kể.

Mặc dù bình thường người này nhìn ôn nhuận nhĩ nhã, phong thần như ngọc, nhưng lòng dạ độc ác, ra tay tàn nhẫn là không thể nghi ngờ!

Khương Lạc Thần không ngờ Cố Trường Ca sẽ nói như vậy, trong lúc nhất thời, sắc mặt nàng rất khó coi, thậm chí cảm thấy rất khuất nhục.

Nàng đương nhiên biết ý đồ của Cố Trường Ca.

Nếu như nàng thật sự giao thủ với hắn, như vậy rất có thể sẽ nguy hiểm đến tính mạng, nàng căn bản không là đối thủ của Cố Trường Ca.

Điều này nàng có tự mình hiểu lấy.

Nhưng nếu như bây giờ nàng biểu hiện khiếp nhược không dám đối chiến, đó chính là làm mất mặt nàng, đồng thời cũng làm mất mặt Thái Hư thần tộc ngay trước mặt tất cả đạo thống và tu sĩ.

"Công chúa, việc này chúng ta cần phải ẩn nhẫn, không thể nổi lên xung đột với bọn hắn..."

"Thực lực của Cố Trường Ca rất khủng bố, ngươi không phải là đối thủ của hắn."

"Ngàn vạn không thể xúc động!"

Thấy thế, một lão bà tóc vàng có thực lực sâu không lường được áp tai nhỏ giọng thuyết phục Khương Lạc Thần, sắc mặt nàng trầm trọng, rất sợ Khương Lạc Thần tuổi trẻ nhất thời xúc động mà hỏng đại sự.

Khương Lạc Thần nghiến răng, nàng đương nhiên cũng hiểu đạo lý này.

Nàng rất nhanh thở sâu, tỉnh táo lại, con mắt màu vàng hiện lên một tia không cam lòng, sau đó nhìn chăm chú Cố Trường Ca.

"Cố Trường Ca, ngươi là người đứng đầu trong thế hệ trẻ tuổi, biết rõ ta không phải là đối thủ của ngươi mà vẫn còn ức hiếp như thế, cái này chính là tác phong trước sau như một của ngươi sao?"

Nghe vậy, mọi người ở đây đều rất là kinh ngạc.

Trước đó ai cũng biết, tính cách của vị Thái Hư thần tộc công chúa Khương Lạc Thần này cao ngạo và lạnh lùng đến cỡ nào, luôn luôn nhìn xuống hết thảy.

Cho nên bọn hắn thật sự không thể tin được lời này sẽ do chính miệng nàng nói ra.

Bên trong một đám đệ tử Chân Tiên thư viện, Nguyệt Minh Không nhìn thấy một màn này, đôi mắt nhẹ nhàng híp lại.

Trong trí nhớ của nàng, lúc trước sau khi Thái Hư Thần Mộ xuất thế, Khương Lạc Thần đã phái người tới đây tìm kiếm tiên tổ di vật.

Nhưng trong mộ điện lại gặp phải Cố Trường Ca, không những tiên tổ thần cách bị Cố Trường Ca cướp đi, còn bị Cố Trường Ca cường thế đánh bại, kém chút trấn sát tại chỗ.

Sau đó không biết là duyên cớ gì, Khương Lạc Thần lại ỷ lại vào Cố Trường Ca, thỉnh thoảng lấy cớ bái phỏng tiến vào Cố gia để gặp hắn.

Đối với việc bị Cố Trường Ca cướp tiên tổ thần cách, thậm chí kém chút nữa bị hắn trấn sát cũng coi như chưa từng phát sinh.

Nhưng kiếp trước Cố Trường Ca rất phiền chán người này, nhiều khi Khương Lạc Thần tiến đến bái phỏng đều không gặp được người.

Nhưng nàng vẫn kiên trì không ngừng, thậm chí khiến lúc ấy không ít Cố gia tộc nhân chấn động bội phục, hoàn toàn không nghĩ ra.

Đương nhiên kết cục cuối cùng của Khương Lạc Thần rất thê thảm.

Nghe đồn rằng khi nàng trên đường trở về tộc địa thì bất hạnh gặp phải người thừa kế Ma Công, bị hắn sát hại, hương tiêu ngọc vẫn.

Kiếp trước Nguyệt Minh Không còn có chút thông cảm nàng, cảm thấy nàng không may, đương nhiên càng nhiều hơn là thở phào một cái, nàng không thích tính kiên trì của đối phương, lo lắng Cố Trường Ca sẽ bị nữ tử này đả động.

Bây giờ xem ra, cuối cùng Khương Lạc Thần vẫn tao ngộ thủ đoạn độc ác của Cố Trường Ca.

Nhưng bây giờ nhìn cảnh tượng trước mắt này, không thể không nói, trong lòng Nguyệt Minh Không sinh ra một cỗ ghen ghét không thể tả.

Cố Trường Ca không ngờ Khương Lạc Thần lại chịu thua nhanh như vậy, nhưng giọng điệu vẫn không có biến hóa bao nhiêu, "Ức hiếp người? Ở chỗ nào? Vừa rồi Lạc Thần công chúa cũng không có nói như vậy nha."

Nghe vậy, Khương Lạc Thần lạnh lùng nhìn chằm chằm đối phương, "Tộc ta tự biết đuối lý, nhưng vừa rồi Khương Minh và đại trưởng lão đều đã chết thảm tay dưới tay ngươi, Cố Trường Ca, ngươi còn muốn làm cái gì nữa?"

"Chẳng lẽ ngươi còn muốn giết cả ta?"

Nàng vừa dứt lời, sắc mặt không ít đạo thống giáo chủ có chút biến hóa vi diệu, tất cả bất động thanh sắc nhìn thoáng qua Cố Trường Ca.

Chuyện hôm nay, Thái Hư thần tộc đã bỏ ra cái giá lớn.

Dù sao tu sĩ Đại Thánh cảnh đỉnh phong cũng không phải có thể nhìn thấy khắp nơi như củ cải trắng, trong bất kỳ đạo thống nào thì đó chính là sự tồn tại không thể thiếu, như trụ cột vững vàng.

Cho dù là Thái Hư thần tộc thì cũng sẽ cảm thấy đau lòng, không có khả năng thờ ơ.

Nếu như Cố Trường Ca tiếp tục không buông tha chuyện này, vậy thì có chút không nói lý, sẽ cho người ta cảm thấy hắn quá mức bá đạo cường thế.

Cho dù hắn là Trường Sinh Cố gia thiếu chủ thì cũng không thể nào nói nổi.

Rất nhiều đạo thống và đại giáo cường giả ở đây cũng sẽ không ngồi nhìn mặc kệ Trường Sinh Cố gia một nhà chiếm hết tất cả, dù sao thì đây là sự ăn ý giữa các tộc ở Thượng Giới vô số năm qua đến nay.

Không thể không nói, Khương Lạc Thần rất thông minh, nhanh chóng đặt bản thân ở vị trí yếu thế dễ như trở bàn tay.

Hơn nữa bản thân nàng cũng vô cùng xinh đẹp, mái tóc vàng óng như thác nước, ngũ quan tinh xảo không tì vết nổi bật trên làn da mịn màng trắng như tuyết, giống như chỉ cần thổi mạnh một chút là có thể rách nát, nhìn qua có loại cảm giác giống pho tượng lập thể, khiến cho rất nhiều tuổi trẻ thiên kiêu sinh ra cảm giác không đành lòng.

Cố Trường Ca nghe thấy nàng nói như vậy thì chỉ lơ đễnh cười nói, hắn đương nhiên biết ý đồ của nàng là gì.

"Lạc Thần công chúa nói đùa, Cố mỗ tự nhận không phải người có lòng dạ độc ác, cũng không phải hạng người không thương hoa tiếc ngọc, sao có thể sẽ làm ra loại chuyện này chứ?"

"Đương nhiên, nếu Lạc Thần công chúa không tin, có thể tự thử một lần, xem ta có dám giết ngươi hay không?"

Nụ cười của hắn vẫn vân đạm phong khinh như cũ, tựa như đang hàn huyên chút chuyện nhỏ như ăn cơm uống nước.

Thế nhưng sau lưng Khương Lạc Thần lại không khỏi sinh ra một luồng khí lạnh, nàng cảm giác Cố Trường Ca thật sự muốn giết mình.

Thử một lần?

Ai biết sau khi thử thì kết cục sẽ là gì?

Nàng lại không phải đồ ngốc.

Hết chương 1007.
Bạn cần đăng nhập để bình luận