Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2853. Tại sao lại muốn cứu ta?

Chương trước Chương sau
Thông báo
Truyện viptruyenfull.com đã đổi địa chỉ thành https:viptruyenfull.com. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!
Trong lòng Đế Khôn hiểu rõ việc này, chưa từng lên tiếng giải thích điều gì.
Bên ngoài càng hỗn loạn thì suy đoán sẽ càng nhiều, đối với hắn mà nói tất nhiên càng tốt hơn.
Đến lúc này Yêu tổ Đế Hoàng mới để ý đến mấy đứa con nối dõi bất phàm khác của mình. Mặc dù chúng cũng đang nghĩ cách để báo thù cho Đế Mai, nhưng cũng lơ là không tận tâm, ở một mặt nào đó cũng không quá tình nguyện giao chiến với Tiên Sở Hạo Thổ, kiêng kỵ thực lực của họ.
Mặc dù hắn mặc kệ chính sự Yêu Đình, nhưng việc mấy năm nay Yêu quân các phương thuộc Yêu Đình luôn lá mặt lá trái với mệnh lệnh từ Yêu Đế, hắn luôn nhìn thấy rõ…
Dù lần này hắn đã đích thân hạ lệnh, cũng đã thổi Tụ Yêu loa, triệu tập Yêu tộc khắp thiên hạ, muốn tiến đánh Tiên Sở Hạo Thổ. Nhưng rất nhiều Yêu quân vẫn lá mặt lá trái, không thèm để tâm đến mệnh lệnh của hắn.
“Yêu Đình bây giờ đúng là cần phải chỉnh đốn một phen rồi. Trước đây ta không để ý Tiểu Thất còn có dũng khí và khát vọng như thế, có thể mượn cơ hội lần này rèn luyện và cân nhắc hắn thử.”
“Nếu hắn có thể khiến ta hài lòng, Yêu Đình sau này, giao lại cho hắn thì sao nhỉ?”
Ánh mắt Yêu tổ Đế Hoàng sâu xa khó dò, ngồi ngay ngắn ở nơi sâu nhất bên trong cung điện Ngu Uyên, khí tức thâm sâu như biển lớn, khiến người ta phải sợ hãi.
Hắn định ủy thác trách nhiệm cho Đế Khôn, còn về việc làm sao Đế Khôn biết được vị trí của đứa con nối dõi kia thì Yêu tổ chẳng muốn hỏi nhiều.
Nếu Đế Khôn có năng lực, vậy giết Sở Cô Thành thì có làm sao, chớ đừng nói chỉ là một đứa con nối dõi.
Yêu Đình tọa lạc ở Vô Tận Yêu Vực, thời gian tồn tại phải ngược dòng tìm hiểu từ khi Hi Nguyên văn minh mới vừa được sinh ra. Có thể nói Yêu đình cổ xưa nhất Hi Nguyên văn minh, đồng thời cũng là một tộc quần có số lượng khổng lồ nhất, chẳng cần phải kiêng kị gì một thế lực nhân tài mới nổi như Tiên Sở Hạo Thổ.
Nếu Yêu Đình khôi phục được sự huy hoàng trước đây, trở về thời đại Yêu Đế trị thế, vạn tộc cộng tôn kia, thế lực một phương như Tiên Sở Hạo Thổ chẳng phải sẽ bị tiêu diệt trong nháy mắt.
Còn về vấn đề chuyện này liệu có dính dáng đến thế lực nào khác nữa, châm ngòi âm thầm tính kế, Yêu tổ chẳng thèm để ý.
Yêu Đình nhiều lắm chỉ bị người ta xem là một quân cờ mà thôi, chưa đến mức sẽ bị rất nhiều thế lực còn lại liên thủ gài bẫy.
Bây giờ Tiên Sở Hạo Thổ mới là kẻ gặp phải nguy cơ lớn nhất.
“Ha ha, Tiên Sở Hạo Thổ nghìn vạn lần không nên che chở cho kẻ giết chết Tiểu Cửu, gây ra tai họa như thế, coi như gieo gió gặt bão.”
“Nếu có thể nhìn thấy Tiên Sở Hạo Thổ tiêu tan, Yêu Đình có bị người ta xem là quân cờ mà mưu toan, thì có làm sao chứ?”
Trong lúc tự lẩm bẩm với chính mình, trong đôi mắt Yêu tổ bộc lộ rõ khí tức chấn nhiếp thiên địa.
Hắn đứng dậy đích thân viết một chỉ dụ truyền đi, vạch phá vũ trụ, hướng thẳng về cung điện Đế Khôn nằm bên ngoài Ngu Uyên. Yêu văn rực rỡ ánh vàng chiếu rọi giữa thiên địa, trông cứ như ẩn chứa thần uy vô tận, tất cả con dân Yêu tộc đều chấn động kinh hách.
Trên tờ chỉ dụ này chỉ toàn là những lời tán thưởng và ban thưởng mà Yêu tổ dành cho Thất Thái tử, mức độ kinh người khiến mấy vị Thái tử còn lại vừa kinh ngạc lại ghen tị. Bấy giờ, rất nhiều Yêu quân Yêu tướng mới ngộ ra, đây rõ ràng là dấu hiệu Yêu tổ định bắt đầu cân nhắc Thất Thái tử Đế Khôn. Chắc hẳn tiếp theo vị trí Yêu Đế sẽ thay đổi?
Hi Nguyên văn minh cuồn cuộn sóng ngầm, thời điểm mà thế lực khắp nơi thăm dò và suy đoán hành động của nhau.
Tử Quy thành, trong một tòa biệt viện trông có vẻ hơi thanh u.
Lão giả tóc hoa râm, gương mặt vàng vọt đang nằm trên giường, hai mắt nhắm chặt, hơi thở mong manh.
Nếu không phải thể nội vẫn còn khí tức sinh mệnh yếu ớt chống đỡ, chỉ sợ người bên ngoài đều sẽ cho rằng lão đang thoi thóp, sắp xuống mồ đến nơi.
Lúc này, cửa phòng bị người nọ đẩy ra, thiếu nữ bạch y đeo mạng che mặt, bưng một chiếc bát sơn đen đựng thuốc đen như mực bên trong đi vào.
Lão giả nằm trên giường nghe thấy tiếng mở cửa, khó khăn mở mắt ra.
Thiếu nữ bạch y nhìn thấy vậy, hình như khá vui mừng, vội vàng đặt chén thuốc trên bàn bên cạnh, nói: “Tiền bối, ngươi tỉnh rồi? Ta đi báo cho công tử biết.”
Nói xong, nàng không đợi lão giả trên giường trả lời, bóng người đã biến mất khỏi phòng, khép cửa đi ra.
“Ta đang ở đâu đây?”
Lão giả nằm trên giường, dường như vẫn chưa hồi thần, trong đôi mắt còn chút đục ngầu, lộ vẻ ngơ ngác mơ hồ.
Lão còn chưa kịp nhìn thấy dáng vẻ của thiếu nữ bạch y trước mặt, chỉ thấy trông có vẻ quen quen, như đã từng gặp qua ở đâu đó?
Bỗng nhiên lão giả lấy lại tinh thần, hình ảnh trong đầu dừng lại vào khoảnh khắc hắn bị Đế Khôn biến thành bản thể Kim Ô đánh trúng một chưởng, sinh mệnh bản nguyên suýt nữa thì khô kiệt, pháp thân sụp đổ, cứ thế rơi xuống nơi thế ngoại kia.
“Hóa ra khi ấy ta đã được thiếu nữ bạch y ở Lâm Thủy Hiên cứu mạng …”
Lão giả chính là lão nô bộc Phúc bá hầu hạ bên cạnh Sở Tiêu. Vẻ mặt hắn trông còn hơi ngẩn ngơ, có điều khó chấp nhận sự thật lão được thiếu nữ bạch y trông có vẻ không đáng chú ý đến khi đó cứu.
Không đúng, dựa vào những lời nàng vừa nói, người cứu lão không phải là nàng mà là vị công tử bạch y thần bí đi bên cạnh nàng.
Chỉ là tại sao hắn lại muốn cứu lão?
Dù sao lúc ở Lâm Thủy Hiên, Sở Tiêu và vị công tử bạch y thần bí đó còn xảy ra vài mâu thuẫn, cũng chính bởi nguyên nhân đó mới khiến thân phận thật sự của Sở Tiêu bị bại lộ.
Hết chương 2853.
Bạn cần đăng nhập để bình luận