Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1147: Đi tìm nơi dưỡng hồn của Chiến Tiên

Chương 1147: Đi tìm nơi dưỡng hồn của Chiến Tiên

“Nếu món quà từ Trường Ca thiếu chủ, ngươi cứ nhận đi!

Nhàn Nhi, còn không mau cảm ơn Trường Ca thiếu chủ.”

Thẩm mẫu thở dài trong lòng, biết vì mối quan hệ của họ, cho nên dẫn đến Thẩm Nhàn Nhi cũng có khúc mắc với Cố gia.

Bằng không, với tài năng của nàng, nếu được ở trong Cố gia thì nhất định sẽ tỏa sáng.

Nói cho cùng thì họ đã làm chậm trễ nàng.

“Cảm ơn ngài, Trường Ca thiếu chủ.”

Nghe vậy, Thẩm Nhàn Nhi cầm lấy ngọc giản, nâng mắt lên, nhìn Cố Trường Ca, phát hiện hắn đang nhìn chằm chằm vào mình, như thể có hoa trên mặt nàng.

Điều này khiến nàng có chút mất tự nhiên, cụp mắt xuống.

Tuy nhiên, Cố Trường Ca nhanh chóng thu lại ánh mắt, cười nhẹ: “Ngươi không cần phải khách sáo, Nhàn nhi muội muội, đây là tín vật của ta.”

“Bất cứ lúc nào muốn quay về Cố gia thì cứ thôi động vật này, tự khắc sẽ có người đến đón.”

“Với tài năng của ngươi, ngươi không nên chôn chân ở nơi này.”

Nói xong, hắn tặng ngọc bội cho nàng.

Hắn cảm thấy có chuyện gì đó khác sẽ xảy ra với Thẩm Nhàn Nhi, cho nên phải để ý đến.

“Vâng.”

Thẩm Nhàn Nhi tiếp nhận ngọc bội, gật đầu, trong lòng thực sự khao khát được đến thượng giới.

Dù sao đó chính là nơi xuất thân của đạo pháp, là thánh địa tu hành khó có thể thay thế trong lòng mọi tu sĩ.

Nàng cảm thấy Cố Trường Ca không xấu xa như phụ mẫu nói.

Thấy vậy, Cố Tiên Nhi thật sự muốn đưa muội muội đi, nhưng nàng cũng biết nàng không thể làm chủ chuyện này.

Sau đó, nàng từ biệt phụ mẫu và muội muội, rồi cùng Cố Trường Ca rời khỏi Thẩm gia, dự định quay về Thượng giới, rời khỏi Thiên Lan giới.

Từ đầu đến cuối, hắn chưa từng nói với phụ mẫu của Cố Tiên Nhi về chuyện năm đó, dù muốn biết nguyên nhân nhưng họ cũng chỉ có thể từ bỏ, mơ hồ tin vào cách nói của Cố Tiên Nhi.

Cố Trường Ca dường như có nỗi khổ tâm gì đó.

“Cuối cùng cũng đi rồi.”

“Thật là khiến người ta khó thở mà.”

Rất nhiều trưởng lão, bao gồm cả Thẩm tộc lão tổ cùng nhau nhìn ra ngoài sơn môn, trong lòng thở ra một hơi.

Đối với Cố Trường Ca, oanh động do Thiên Lan giới gây ra không đáng để quan tâm chút nào, thu hoạch được lượng điểm khí vận này cũng đủ cho hắn đổi lại được một ít Siêu Thoát Cốt.

Sau khi hắn rời khỏi, Thiên Lan giới vẫn chưa yên tĩnh, vì chuyện của Chiến Tiên đã gây ra một trận oanh động lớn.

Nhiều thế lực bị liên lụy vô cùng sợ hãi, lão tổ chết thảm, mệnh bài tan vỡ.

Nếu như theo bước chân của Hoàng Nguyệt thánh địa, chẳng phải là hối hận đến chết sao? Hơn nữa, bởi vì thượng giới chinh phạt Bát Hoang thập vực, ngoài Thiên Lan giới, hậu quả của trận chiến kéo đến, kết giới không ổn định, có dấu hiệu đổ vỡ.

Nhiều tu sĩ đang gặp nguy hiểm, cảm thấy chẳng bao lâu nữa, Thiên Lan giới sẽ là nơi đầu tiên phải gánh chịu thảm họa.

Rời khỏi Thiên Lan giới không lâu, Cố Trường Ca không đưa Cố Tiên Nhi đến Đào thôn ngay mà xuất hiện trên một ngọn núi cách Giới Bi Hải không xa.

Từ xa nhìn đến, phía xa đầy trời cát vàng, có thể thấy được xương cốt khô héo đã chìm xuống dưới.

“Đây là cái gì?”

Cố Tiên Nhi tò mò nhìn chiếc hồng mông tử giám trên tay hắn.

“Thần vật nhìn trộm thiên cơ.”

Cố Trường Ca liếc nhìn nàng: “Nếu ngươi dám có ý đồ gì đó với nó, ta sẽ ném bỏ ngươi.”

“Ngươi dám.”

“Ta chỉ hỏi thôi, ngươi cẩn thận như vậy làm gì?”

Cố Tiên Nhi bị hắn đâm thủng tâm tư, có chút tức giận.

Mà lúc này, khi pháp lực của Cố Trường Ca tăng lên, sương mù trên Hồng Mông Tử Giám đột nhiên trở nên rõ ràng, một cảnh tượng xuất hiện.

Trong đó có một lão giả lưng còng.

“Thì ra nơi dưỡng hồn là ở đó.”

Cố Trường Ca trông có vẻ thích thú.

“Cố Trường Ca.”

“Đại nhân không oán không cừu với ngươi, ngươi lại ra tay tàn nhẫn như vậy, quả thật là khinh người quá đáng.”

Gần Giới Bi Hải, một lão giả đang thu thập năng lượng bí ẩn trong bọt nước, nghe được tin này, vẻ mặt đầy căm hận và tức giận.

Tuy nhiên hắn vẫn cố gắng nhịn xuống, cầm trên tay một chiếc bình ngọc, trong đó có nhiều quang đoàn năng lượng.

Hắn là lão bộc của Chiến Tiên, suốt những năm qua, hắn đã chạy khắp nơi để tìm cách phục sinh Chiến Tiên.

Bây giờ, Giới Bi Hải có nhiều bản nguyên và ký ức về những cường giả đã chết trong đại chiến, vô cùng tán loạn.

Mà hắn đang tìm kiếm thi thể của Chiến Tiên đã gục xuống lúc đầu, nó chứa đựng bản nguyên Chiến Tiên chưa phân tán.

Phương pháp mà Chiến Tiên tu hành tập trung vào nhục thân, đứng cao trên con đường này, hiếm người sánh kịp.

Cho nên, cho dù đã ngã xuống nhiều năm, nhưng chỉ cần tìm được nhục thân đã từng suy sụp, lần nữa đoàn tụ thì Chiến Tiên thật sự có thể trở về.

Bây giờ Lý Tu, người đã chết một cách bi thảm trong Thẩm tộc chỉ là một cơ thể bị chi phối bởi một phần ký ức khi thức tỉnh của Chiến Tiên.

Nhưng nói thì nói vậy, trong mắt lão giả, Lý Tu cũng giống như tân sinh của Chiến Tiên đại nhân, hi vọng hắn sẽ thật sự trở về.

Nhưng giờ đây, hy vọng này đã bị Cố Trường Ca đột ngột xóa sạch, làm sao hắn không tức giận được? Lão giả cầm lấy chiếc bình ngọc trong tay, đi vào một khe nứt.

Thân ảnh của hắn lóe lên, rất nhiều trận văn trên bề mặt tản ra, hắn nhanh chóng thuận lợi tiến vào bên trong.

Hết chương 1147.
Bạn cần đăng nhập để bình luận