Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1748: Liên quan tới hắn

Chương 1748: Liên quan tới hắn

Trận đại chiến kia thực sự là quá khủng khiếp, tinh vực trong phạm vi trăm dặm xung quanh đều bị đánh chìm, hỗn độn khí bốc lên ngùn ngụt tận trời. Sinh Mệnh Cổ Tinh xung quanh đều hoá tro tàn.

Nếu không phải Cố Trường Ca đột nhiên xuất hiện đánh lui ba Kẻ thành đạo mặc hắc y thì e rằng sẽ còn xảy ra giết chóc đáng sợ hơn nữa, không chừng còn có thể nói là sinh linh đồ thán.

Lục La Thiên Tôn của Nguyên Thuỷ Hồ cũng sẽ chết thảm giống như những người khác.

Nàng thật sự đã quá may mắn.

Mấy ngày sau, tất cả mọi người ở thượng giới đều đang bàn tán chuyện này, kể cả học phủ của Chân Tiên thư viện hay Đạo Thiên tiên cung cũng không ngoại lệ.

Mặc dù Cố Trường Ca không còn tu hành ở đó nữa nhưng sự tích về hắn vẫn luôn được lưu truyền ở nơi đây.

Rất nhiều người cùng thế hệ với hắn trước kia như Thiên Hoàng Nữ, Lục Quan Vương, Kim Thiền Phật Tử, tất cả đều trầm mặc trước Lưu Ảnh thạch ghi lại trận chiến kia, sau đó lựa chọn bế quan ở ẩn.

Trong lòng họ, Cố Trường Ca đã trở thành một toà đại sơn không thể vượt qua.

Hơn hai mươi tuổi đã có thể chống lại tồn tại cận tiên.

Tất cả mọi người đều cảm thấy chắc chắn Cố Trường Ca là chuyển thế của một vô thượng nhân vật nào đó trong thời kỳ cổ lão, tu vi đỉnh cao có một không hai trong thiên hạ, kể cả tiên trung chi vương cũng không có được tốc độ tu hành kinh khủng như thế.

Trong khoảng thời gian này, người thừa kế Ma Công cũng xảy ra không ít chuyện chấn động, nhưng cũng chẳng là gì so với chuyện Hắc Ám Thiên Đình hiện thế.

Người thừa kế Ma Công vẫn còn cần thời gian để trưởng thành, nhưng Hắc Ám Thiên Đình lại sớm đã lớn mạnh, phát triển sâu trong âm thầm, rất khó truy tìm tung tích.

Đây mới chính là điểm kinh khủng nhất.

Cùng lúc đó, tại Ma Sơn nơi mà các đạo thống ở thượng giới kiêng kị nhất.

Ma vân che phủ mù mịt trong phạm vi trăm dặm, bốn phía đại sơn hoành tráng đều bị hỗn độn sương mù bao phủ, giống như quay lại thời kỳ khai thiên lập địa.

Khắp nơi đều có khí tức thời hồng hoang cổ xưa quanh quẩn, rất nhiều cổ thú dị hợm đang ngủ đông.

Phía trên mỗi một ngọn núi đều có thân ảnh lờ mờ xuất hiện.

Hoặc là thôn thổ đạo tắc chi khí trong thiên địa, hoặc là ngưng tụ Thiên Đạo chi khí, hoặc chỉ ngồi khoanh chân tại chỗ cảm ngộ thiên cơ, muốn tiến thêm một bước.

Kể từ khi Thiền Hồng Y xuất thế từ Táng Ma Uyên, đại ma, đại yêu, cổ ma, cổ yêu… từ khắp nơi đều tệ tụ về thượng giới, chiếm cứ Ma Sơn.

Trong thoáng chốc nơi đây liền biến thành một cấm khu, kể cả Kẻ thành đạo cũng không dám qua lại nơi này, đều né xa xa mà đi.

Trong trận chiến vây quét Thần thành, Thiền Hồng Y ma sát ra phong hoa vô tận, một mình tham chiến với tất cả các thế lực đạo thống, cũng tổn thất rất nặng nề.

Bây giờ trên một ngọn núi cao nhất, sâu nhất lại một mảnh đạm nhiên yên tĩnh.

Một gian nhà tranh, bên cạnh là dòng suối chảy lững lờ, xung quanh có nhiều đá xanh.

Gió núi thổi qua mang theo sương mù khiến cảnh vật lộ vẻ vô cùng tự nhiên không màng danh lợi.

Một hồng y nữ tử xinh đẹp kinh tâm động phách đứng trên tảng đá xanh, ánh mắt bình thản mà thâm thuý. Nhìn từ xa chỉ thấy búi tóc đen bay bay trong gió, da trắng như ngọc, quang hoa lấp lánh.

Xem ra nàng rất điềm tĩnh, giống như tiên tử dưới ánh trăng không cầu danh lợi, không thấy chút gì gọi là hung lệ chi khí.

Đổi lại là người khác ở đây thì chắc chắn sẽ không tài nào tin được, nàng lại chính là ma nữ Thiền Hồng Y trước kia hung uy đã từng chấn nhiếp thượng giới.

Hiện giờ không thể nhìn thấy chút ma khí lẫn pháp lực nào ở trên người nàng, trông càng giống phản phác quy chân, đạo nhân trong thiên địa hơn.

Sau lưng Thiền Hồng Y còn có một bạch y nữ tử, dung mạo thanh tú xuất trần, tóc đen như suối, mi tựa xuân sơn, dáng người thon thả cao gầy như một vị tiên ngọc, người đó chính là người thừa kế Ma Công mà hiện giờ các thế lực đạo thống thượng giới đang tìm kiếm khắp nơi, Tô Thanh Ca.

Có điều nàng bây giờ có điểm chênh lệch cực lớn so với trước đây, đã dung hợp với một vẻ đẹp hoàn mỹ khác biệt.

“Tổ sư…”

Tô Thanh Ca khẽ nói, gọi người Thiền Hồng Y đứng ở phía trước là tổ sư.

Truy căn tố nguyên mà nói thì trước đây một linh hồn khác của nàng mới là người thừa kế Ma Công chân chính, đã từng rơi vào Táng Ma Uyên, sau đó dưới cơ duyên xảo hợp được Thiền Hồng Y truyền pháp cho.

Trải qua nhiều diễn hoá thì mới trở thành một mạch người thừa kế Ma Công.

Nàng gọi Thiền Hồng Y là tổ sư cũng hợp tình hợp lý, hơn nữa một linh hồn khác đã từng nói với nàng rằng, nếu gặp phải tình huống nguy hiểm thì có thể tìm tới Ma Sơn nhờ giúp đỡ.

Thiền Hồng Y sẽ nể tình chuyện truyền pháp mà xuất thủ tương trợ.

Tô Thanh Ca vốn không hề tin chuyện này, nhưng bởi vì trước đây nàng ra tay giết một vị truyền nhân của đại giáo, bị người hộ đạo của hắn truy sát, không tìm được chỗ trốn nên đành phải tới Ma Sơn lánh nạn.

Thoắt một cái đã nửa năm trôi qua.

Sau khi gặp được Thiền Hồng Y, Tô Thanh Ca cứ nghĩ nàng phải là một nhân vật hung uy hiển hách, sát lục chư thiên, không ngờ lại là một nữ tử điềm tĩnh siêu nhiên đến vậy.

Thậm chí phần khí độ này còn khiến nàng tưởng nhầm là đang gặp Cố Trường Ca, thật sự là quá giống.

“Ngươi muốn rời khỏi đây?”

Thiền Hồng Y thản nhiên nói, ánh mắt vẫn không chút dao động, thâm thuý bình thản, giống như vạn vật thế gian cũng không thể nhiễu loạn lòng nàng.

“Đúng vậy, đa tạ tổ sư đã thu nhận ta trong suốt khoảng thời gian qua, ngoại giới đại loạn, ta cũng nên đi rồi.” Tô Thanh Ca hồi đáp.

Mặc dù nàng ở Ma Sơn, nhưng nàng cũng biết ngoại giới đại loạn là do Hắc Ám Thiên Đình gây ra.

Hơn nữa nàng còn nghe được tin Cố Trường Ca trọng thương, trong lòng không khỏi bận tâm.

“Vậy ngươi đi đi.” Thiền Hồng Y gật đầu, âm thanh bình thản không chút dao động.

“Tổ sư, trước khi đi, ta vẫn còn một chuyện không rõ, chuyện Hắc Ám Thiên Đình xôn xao ở thượng giới gần đây phải chăng có liên quan đến người?” Tô Thanh Ca cảm thấy nghi hoặc, không nhịn được mà hỏi.

Dù sao cũng đã nghe nhiều lời đồn đoán, Hắc Ám Thiên Đình có liên quan tới người thừa kế Ma Công.

Thiền Hồng Y lắc đầu, sau đó suy nghĩ một lát rồi nói: “Không liên quan… có điều lại liên quan tới hắn.”

“Hắn?” Tô Thanh Ca nghi hoặc

“Đương nhiên là hắn, ngươi cũng quen người này.”

Khóe miệng Thiền Hồng Y hơi cong lên, dường như có ẩn ý nào đó, trong chốc lát đã phá vỡ đi vẻ điềm tĩnh vốn có…

Hết chương 1748.
Bạn cần đăng nhập để bình luận