Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 174: Nhiệm vụ trước mắt

Chương 174: Nhiệm vụ trước mắt

"Vị hôn thê của Cố Trường Ca? Ngươi nói là Vô Song tiên triều tứ công chúa Nguyệt Minh Không, xác thực là một nữ tử kinh tài tuyệt diễm! Chẳng lẽ hiền đệ ngươi có ý đồ với người ta?"

Bạch Liệt uống chén rượu, nghe được lời này của Diệp Lăng thì hai mắt tỏa sáng, dù sao đều là nam nhân, chủ đề liên quan tới nữ nhân, từ trước đến nay đều chỉ có như thế.

Nhất là Nguyệt Minh Không đích thật là ưu tú, mặc dù lãnh thổ Vô Song tiên triều cách Vô Lượng Thiên rất xa, nhưng gần đây hắn có nghe nói Nguyệt Minh Không chạy tới Đạo Thiên Tiên Cung tìm vị hôn phu Cố Trường Ca.

Thật sự là khiến hắn hâm mộ a!

Mấy vị nam tử trẻ tuổi ngồi kế bên, hiển nhiên cũng là hai mắt tỏa sáng, cảm thấy rất hứng thú với đề tài này, cũng nghiêm túc nghe.

Cái gọi là giai nhân thần nữ, ai không nghĩ tới?

Bọn hắn không nghĩ tới Diệp Lăng lại có can đảm như thế, lại dám đánh chủ ý lên Nguyệt Minh Không, càng làm cho bọn hắn thêm khâm phục.

Lúc này, Diệp Lăng lại híp mắt nói:" không biết vì cớ gì, Nguyệt Minh Không vô cớ lại thiết kế cạm bẫy giết ta, ta may mắn đào tẩu được, việc này ta sẽ không dễ dàng buông tha nàng ta như vậy, về phần Cố Trường Ca, bất quá chỉ là tính sổ một lượt mà thôi!"

Nói đến đây, hắn sờ mặt dây chuyền màu đen trên cổ mình, mọi việc trong Hắc Thạch Cổ Thành hôm đó vẫn như rõ mồn một trước mắt.

Vốn định lăm le làm quen chút, nhưng không nghĩ tới vậy mà lại kém chút nữa táng cả mạng nhỏ vào bên trong.

Nghĩ tới đây, trong mắt Diệp Lăng lóe lên hàn quang.

Lời này khiến Bạch Liệt sững sờ, bất quá nghĩ đến tính nết vị hiền đệ của hắn, đoán chừng là hắn có mưu đồ bất chính với người ta, sau đó mới bị người ta tìm cách giết, khiến hắn có chút không biết nên khóc hay cười.

Ngay lập tức, một đám thiên kiêu lại cười ha hả, bắt đầu thảo luận đến việc Đạo Thiên Tiên Cung chuẩn bị mở ra Tiên Cổ đại lục.

Ngay tại lúc đó.

Một cỗ nhìn xe ngựa nhìn rất bình thường đang chậm rãi lái tới tòa cổ thành nơi bọn người Diệp Lăng đang ở này.

Lão nhân mặc đồ đen lái xe trông cũng rất bình thường nhưng lại lộ ra một loại cảm giác như nước chảy mây trôi, không thể kinh nhờn.

Những tu sĩ xung quang nhìn thấy đều lui tránh ra, mơ hồ đoán thân phận người ngồi trong xe ngựa hẳn không đơn giản.

Trong xe ngựa, hai đạo nhân ảnh đối lập ngồi, chính là Cố Trường Ca cùng Nguyệt Minh Không.

Nguyệt Minh Không mắt phượng cụp xuống, đang suy nghĩ không ít chuyện ở kiếp trước.

Bạch Hổ nhất tộc thiếu chủ Bạch Liệt thế nhưng là một trong số ít bằng hữu của Diệp Lăng, hai người cùng chung hoạn nạn qua, tình như thủ túc, tình cảm rất sâu.

Nàng biết Cố Trường Ca đang dự định xuống tay với Bạch Liệt.

Về phần làm sao để đổ họa cấm kỵ ma công lên đầu Diệp Lăng, nàng cũng tò mò, Cố Trường Ca đến cùng muốn làm thế nào.

Dù sao loại chuyện này, không chỉ thương lượng một chút với Diệp Lang Thiên là được.

Nếu thật sự dò xét tỉ mỉ thì sẽ phát hiện Diệp Lăng kỳ thực không có chút can hệ nào với cấm kỵ ma công.

Mà Cố Trường Ca đến cùng còn có ẩn giấu thủ đoạn gì mà nàng chưa hề biết?

Nàng ngẩng đầu liếc mắt nhìn Cố Trường Ca phát hiện giờ phút này hắn lại rất an tĩnh.

Bỏ đi thần sắc khinh mạn thường ngày, toát lên vẻ điềm tĩnh khác thường, ánh trăng chiếu sáng trên khuôn mặt tuấn tú kia, càng khiến hắn trông như một trích tiên xuất trần tuyệt thế.

Nếu như đây mới là vẻ mặt thật của hắn thì tốt biết bao nhiêu?

Điều này khiến Nguyệt Minh Không khẽ lắc đầu, ném cái ý nghĩ không thiết thực này ra khỏi đầu.

Hai người đều có tâm sự của riêng mình.

Bầu không khí an tĩnh, lặng im không tiếng động.

Mùi rượu nồng đậm, đàn hương phảng phất, khiến Cố Trường Ca có chút hài lòng, hơi hơi híp mắt.

"Minh lão, tùy tiện tìm một tòa phủ đệ nghỉ ngơi đi. Tối nay ta muốn đi xem trò hay."

Sau đó, Cố Trường Ca tùy ý mở miệng nói với lão giả lái xe mặc áo đen.

"Đã rõ thưa thiếu chủ." Minh lão hồi đáp.

Đạo Thiên Cổ Thành cách nơi này cũng không xa.

Chỉ bất quá bởi vì gần đây Đạo Thiên Cổ Thành cực kì náo nhiệt, vì các tộc các phái đều hội tụ tại đây nên không ít tu sĩ cũng chạy tới phụ cận cổ thành nghỉ ngơi.

Sau khi Cố Trường Ca rời khỏi Đạo Thiên Cổ Thành, cũng không lựa chọn trở về sơn môn, cũng không đánh cỏ động rắn, cả chặng đường đi đều rất kín tiếng.

Dù sao hắn đến để xem trò hay, thuận tiện trợ giúp một tay, miễn cho sự việc không may xuất hiện.

Cái bẫy cấm kỵ ma công này muốn thực hiện được còn phải có chút thủ đoạn nhỏ.

Mà bây giờ, hắn cũng mở ra giao diện hệ thống mà rất lâu rồi hắn chưa mở.

Thuộc tính giao diện đã lâu chưa nhìn.

Chủ nhân: Cố Trường Ca.

Quang hoàn: Thiên mệnh nhân vật phản diện.

Binh khí: Bát Hoang Ma Kích.

Thân phận: Đạo Thiên Tiên Cung chân truyền đệ tử, Trường Sinh Cố gia thiếu chủ.

Thể chất huyết mạch: Ma Tâm Đạo Cốt.

Tu vi: Phong Vương cảnh trung kỳ.

Công Pháp Thần thông: Đạo Thiên Tiên Điển (tầng thứ tám tiến độ sáu mươi phần trăm), Vạn Hóa Ma Thân (thiên phú), Tiên Thiên thần chi niệm (thiên phú), Hư Không Chi Lực (thiên phú), Thôn Tiên Ma Công, Vô Chung Tiên Quyết

Thiên mệnh giá trị: Một vạn hai ngàn.

Khí vận điểm: Hai ngàn năm trăm (màu đen).

Hệ thống thương thành: Đã mở.

Nhà kho: Phá Giới Phù *1, Phá Cấm Phù*1, Thần Ẩn Phù*1, thẻ cướp đoạt khí vận *3.

Trong lúc bất tri bất giác, điểm khí vận của Cố Trường Ca đã tăng lên tới hai ngàn năm trăm điểm, tốc độ này thực là mau.

Chắc hẳn ngoại trừ phần lớn điểm khí vận đến từ Tô Thanh Ca và Lâm Thu Hàn, còn có một phần đến từ Cố Tiên Nhi.

Đương nhiên còn có đoạn thời gian trước hoàn thành hai nhiệm vụ tuyết của hai khí vận chi nữ cũng thu được không ít điểm khí vận.

Hiện tại việc cần làm trước mắt Cố Trường Ca là phải giải quyết xong nhiệm vụ ngẫu nhiên của tên Bạch Liệt kia.

Dù sao một ngàn điểm khí vận, năm ngàn điểm giá trị thiên mệnh, cũng không phải là thấp.

Mà lúc này, cũng nên để Bạch Liệt phát huy sức lực và giá trị sau cùng của hắn.

Trong kế hoạch của hắn, Bạch Liệt có tác dụng rất lớn, mà hiện tại hắn cũng không tìm thấy lựa chọn nào tốt hơn so với Bạch Liệt.

Hết chương 174.
Bạn cần đăng nhập để bình luận