Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 909: Căn bản không cùng một thế giới

Chương 909: Căn bản không cùng một thế giới

Ầm ầm ầm!

Thiên khung run rẩy, trong hư không xuất hiện kim quang vạn trượng, tràn ngập vô số cánh cửa.

Ngay lúc này, đại quân của Tử Phủ cũng xuất hiện ở trên trời cao xa xôi, số lượng kinh khủng, sát khí cuồn cuộn.

Nhìn dáng vẻ như sẽ tiến công bất cứ lúc nào.

Chu Tước cổ quốc sớm đã ở bên bờ sụp đổ, giờ phút này càng giống như một chiếc thuyền con dập dềnh trong sóng to gió lớn, có thể bị đánh lật bất cứ lúc nào, thịt nát xương tan.

Tất cả tu sĩ sợ hãi nhìn cảnh tượng này, trong lòng căng thẳng tột độ, ai nấy đều cảm giác một trận đại chiến đáng sợ chẳng mấy chốc sẽ bùng nổ ở ngay phía trên Chu Tước cổ quốc!

Hai quân giằng co, khí thế che trời lấp đất, Vô Lượng sát khí quét sạch ở giữa, trời cao dường như muốn vỡ nát.

Mà bên kia, trong lúc Chu Tước cổ quốc kề bên ranh giới sụp đổ.

Sâu trong sơn mạch nguy nga vô tận, có hai người đang lên đường đi về phía xa xôi, rời khỏi cương vực Chu Tước cổ quốc.

Mặc dù cách rất xa, nhưng vẫn có dao động mênh mông truyền đến từ trận thế đáng sợ trên thiên khung, làm người sợ hãi, nhịn không được run rẩy, muốn quỳ phục trên mặt đất.

Sắc mặt của Giang Thần hơi trắng bệch, từ đây hắn có thể thấy rõ chiếc cổ chiến thuyền mà lúc trước bọn hắn rời đi, mà tên Cố Trường Ca hắn thống hận nhất hiện vẫn còn ở trên đó.

Ban đầu khi ở trên cổ chiến thuyền, hắn rất khó có thể cảm nhận được uy thế kinh khủng của Cố Trường Ca.

Mà bây giờ sau khi thấy rõ hết thảy, trái tim của Giang Thần không khỏi đập nhanh hơn.

Trăm vạn đại quân, cưỡi mây đạp gió, cổ chiến thuyền ù ù, cổ xưa nguy nga, thần quang vô tận, che khuất bầu trời, bóng đen bao trùm bên dưới.

Loại cảnh tượng chỉ có thể nhìn thấy ở trong thần thoại lại phát sinh chân thật trước mắt hắn.

Mà trăm vạn đại quân kia cũng không phải là trăm vạn phàm nhân!

Mà là trăm vạn sinh linh cường đại, những người đã truy sát bọn hắn trước đó. Chỉ cần mỗi người thổi một hơi cũng có thể làm cho núi non sụp đổ, dòng sông bị chặt đứt.

Nhưng trăm vạn đại quân khủng bố như vậy lại đều do một mình Cố Trường Ca khống chế!

"Hắc bào tiền bối, đại chiến như vậy có hiếm thấy ở thế giới này không?" Giang Thần nhanh chóng bình tĩnh trở lại, hỏi thăm lão giả mặc áo bào đen bên cạnh.

Lúc này, hắn không tin Cố Trường Ca sẽ tiếp tục điều động người đuổi giết hắn, hơn nữa có hắc bào lão giả ở bên cạnh, hắn cũng yên tâm hơn rất nhiều.

Giang Thần nghe hắc bào lão giả giải thích, hiểu được một vài thứ.

Hắn biết hắc bào lão giả không thuộc về môn không phái nào.

Trong suốt thời gian này vẫn luôn tìm kiếm truyền nhân thích hợp.

Hơn nữa bởi vì tính đặc thù của Vạn Hóa Ma Công, hắn cần tìm kiếm người có thân phận không cao nhưng thiên phú tu đạo lại cao, tốt nhất là sau lưng không có gia tộc hoặc tông môn chào đón, hoặc không có môn không phái là tốt nhất.

Kể từ đó, Giang Thần hắn trở thành đối tượng thích hợp nhất.

Vừa vặn lúc ấy hắc bào lão giả đang tìm kiếm truyền nhân phù hợp ở gần đây, sau đó chú ý tới hắn.

"Đại chiến như vậy?"

Trên khuôn mặt âm lãnh của hắc bào lão giả lộ ra một nụ cười mỉa mai, "Ngươi cho rằng Trường Sinh chiến dễ dàng gặp phải như vậy sao? Ngàn vạn năm cũng chưa chắc sẽ phát sinh một lần."

"Nếu không phải lần này Tử Phủ chọc mọi người phẫn nộ thì làm sao rơi xuống kết quả như vậy."

"Thì ra là thế." Giang Thần thở phào một cái, "Cái này cũng thật là đáng sợ, tựa như hủy thiên diệt địa."

Mấy ngày nay, hắc bào lão giả đã dẫn hắn đi tìm kiếm khắp toàn bộ các ngọn núi lân cận.

Ngoại trừ tìm được khí tức của mấy vị đồng bạn thì vẫn chưa tìm thấy như khí tức của Ngưu Điền, điều này khiến cho Giang Thần không khỏi lo lắng.

Nhìn ra được, những đồng bạn kia hẳn đã bị các sinh linh mà Cố Trường Ca điều động ra tay giết hại, không một ai còn sống.

Cũng không biết bây giờ Ngưu Điền còn sống hay đã chết?

"Ngưu Điền hắn là người tốt, tự có thiên tướng, hẳn sẽ không có chuyện gì, nếu như hắn có mệnh hệ gì thì ta tuyệt đối sẽ không buông tha cho tên họ Cố kia!"

Ánh mắt của Giang Thần tràn đầy băng lãnh, sau đó hắn rời khỏi nơi này cùng với hắc bào lão giả, hai quân khai chiến trên không trung, nơi đây đều sẽ bị luân hãm và hủy diệt.

Tông môn gần đó cũng đã sớm dọn đi nơi khác.

Mấy ngày nay, trong lúc hắn nói chuyện với Tạo Hóa Tiên Chu khí linh thì có thể cảm nhận được hắc bào lão giả hẳn không phải tu sĩ chính đạo.

Nhưng sau khi trải qua việc Cố Trường Ca phái người đuổi tận giết tuyệt, Giang Thần đã biết được đạo lý biết người biết mặt không biết lòng.

Mặc dù, hắn tin tưởng hắc bào lão giả, nhưng cũng chưa đến mức nhìn thấu đối phương.

"Tiếp theo cần tìm thế lực để lẫn vào, với tu vi hiện tại của ngươi, muốn báo thù căn bản là chuyện không có khả năng."

"Cũng không phải lão phu muốn đả kích ngươi, tên họ Cố mà ngươi nói hẳn là Trường Sinh Cố gia thiếu chủ…. Ha ha, lão phu cũng không ngờ người đứng đầu trong thế hệ trẻ tuổi có hào quang sáng chói kia, được hàng tỷ người kính ngưỡng thế nhưng lại là loại người có tâm tư ngoan độc như vậy."

Hắc bào lão giả vừa dẫn Giang Thần đi trong hư không vừa nói.

"Hắc bào tiền bối, bằng vào năng lực hiện tại của ta, nếu như muốn báo thù thì ngươi cảm thấy ta cần tốn thời gian bao lâu?"

Nghe vậy, Giang Thần nhịn không được hỏi, trong ánh mắt mang theo một chút kỳ dị.

Trong lời nói trước đó của hắc bào lão giả, hắn đã biết Vạn Hóa Ma Công mạnh mẽ đến mức nào.

Nếu lại cho hắn chút thời gian, như vậy hắn sẽ có hi vọng báo thù phải không?

"Lấy năng lực hiện tại của ngươi à?"

Nghe vậy, hắc bào lão giả lạnh lùng cười một tiếng, hơi chút khinh thường nói, "Lão phu khuyên ngươi vẫn đừng có ý niệm này, cho dù có thêm một vạn năm nữa thì ngươi cũng không làm được, đối phương và ngươi căn bản không cùng một thế giới."

Hết chương 909.
Bạn cần đăng nhập để bình luận