Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 855: Một chưởng huỷ diệt tám ngàn châu

Chương 855: Một chưởng huỷ diệt tám ngàn châu

Trong cung điện hoàn toàn yên tĩnh.

Núi non chập chùng xa xa, mây khói lượn lờ, đẹp không sao tả xiết.

Thậm chí có thể thấy được một chút luồng sáng năm màu xông lên trời phía xa xôi, sương mù chảy xuôi, chiếu rọi thiên khung, mỹ lệ dị thường.

Lúc nói những lời này, ánh mắt của Cố Thanh Y dường như hơi chút hoảng hốt, giống như nhớ ra cái gì đó.

Nhưng bóng dáng của nàng cũng không xuất hiện ở mảnh không gian này, giống như cách Cố Trường Ca một mảnh biển núi.

Diện mạo của nàng mơ hồ, áo bào nhẹ nhàng phấp phới, ngay cả Cố Trường Ca cũng không thấy rõ ánh mắt của nàng.

"Ý của Thanh dilà trước kia ta không giống người sao?"

Cố Trường Ca nghe vậy cũng không ngạc nhiên chút nào, hắn đi đến bên cạnh bàn, bưng lên chén trà bằng ngọc trắng, chậm rãi thổi vài cái, sau đó không nhanh không chậm cười hỏi.

"Không phải."

"Trước kia ngươi căn bản không phải con người."

Cố Thanh Y nghiêng đầu, ánh mắt xuyên thấu qua vô số tầng không gian rồi rơi xuống khuôn mặt của hắn, nàng khẽ lắc đầu, giọng nói không mang theo bất kỳ gợn sóng nào.

“...”

"Xem ra Thanh di đúng là có ý kiến rất lớn với ta nha."

Cố Trường Ca khẽ cười.

Mặc dù trước đó hắn đã biết rõ giọng điệu của nàng, nhưng mỗi lần nghe đều có cảm giác là lạ.

Nếu nàng nói chuyện phiếm với người bình thường, tuyệt đối sẽ khiến cho cuộc hội thoại kết thúc trong nháy mắt.

Nhưng cân nhắc đến việc Cố Thanh Y tiếp xúc với người ngoài rất ít, bình thường đều vẫn luôn ẩn thân tu hành, cho nên hắn cũng không thèm để ý nữa.

Tính tình của nàng như vậy còn có thể trông cậy nàng có thể giao tiếp tốt với người khác sao?

Nhưng nói đi cũng phải nói lại, trong toàn bộ Cố gia, cho dù là phụ mẫu thì cũng không thể hiểu rõ hắn bằng Cố Thanh Y.

Đây là một loại trực giác kỳ quái.

Cho nên Cố Trường Ca mới cho Cố Thanh Y lưu ở Cố gia, không cần hộ đạo cho hắn.

Đương nhiên, một phương diện là hắn lo lắng sự tồn tại của người hộ đạo sẽ ảnh hưởng đến kế hoạch của hắn.

Một phương diện khác cũng vì Cố Thanh Y hiểu hắn rất rõ, nếu cứ luôn bị nàng nhìn chằm chằm trong bóng tối, như vậy Cố Trường Ca sẽ cảm thấy cực kỳ mất tự nhiên.

Cố Thanh Y vẫn luôn làm bạn với hắn từ khi hắn ba tuổi, mặc dù đa số thời gian nàng không hiện thân, chỉ ẩn núp trong bóng tối.

Nhưng nàng lại biết hết nhất cử nhất động của Cố Trường Ca.

Đến sau này, Cố Trường Ca mới đưa ra yêu cầu Cố Thanh Y không cần hộ đạo cho hắn.

Giống như hiện tại, chân thân của Cố Thanh Y cũng không có ở trong mảnh không gian này, mà ở bên ngoài vô tận xa xôi.

Đối với nàng mà nói, giết chết một vị Chí Tôn chỉ là việc trong nháy mắt.

Rốt cuộc Cố Trường Ca cũng không rõ nàng mạnh bao nhiêu?

"Nhưng ngươi như bây giờ rất tốt."

Sau đó, Cố Thanh Y lại nói một câu, bóng hình hiện ra càng ngày càng mơ hồ, nàng đang đi về phía xa.

Váy áo phất phới, chân trần trắng hơn tuyết, tóc đen như mực, đảo mắt đã không thấy tung tích.

Cố Trường Ca sững sờ nhìn nàng biến mất, sau đó lắc đầu, cũng không để ở trong lòng.

Hắn đoán không ra tâm tư của Cố Thanh Y, nhưng hắn lại không cảm nhận được bất cứ uy hiếp gì ở trên người nàng.

Cố Thanh Y là người đáng tin.

Sau đó, bóng dáng của hắn lóe lên, chớp mắt rời khỏi cung điện, đi tới địa lao giam giữ Tử Dương Thiên Quân.

Kế tiếp hắn cần chuẩn bị để đối phó Tử Phủ.

Cũng không phải là dùng Trường Sinh Chiến, Bất Hủ Kiếp, dù sao Tử Phủ còn không đáng để Trường Sinh Cố gia để ý như thế.

Trước lúc này, Tử Dương Thiên Quân vẫn còn có một ít tác dụng với hắn.

Ngoài ra các thế lực đạo thống như Thiên Hoàng Sơn, Thái Cổ Diệp tộc, Vô Tận Hỏa Quốc, Bạch Hổ tộc, vân vân đều đang bàn luận về việc làm thế nào để thảo phạt Tử Phủ giống như những gì hắn dự đoán.

Cố Trường Ca cảm giác hắn cũng không cần vận dụng bao nhiêu thủ đoạn, chỉ cần dựa vào cỗ lực lượng Tiên Cổ đại lục kia hẳn đã đủ rồi.

Hắc Thiên Ưng, Thần Ngạc, Cổ Đằng Xà, Tiên Cổ Long Tộc, lực lượng của những tộc đàn này vẫn không thể khinh thường.

Hắn đã ra lệnh bảo những tộc đàn này phái người tới, đến lúc đó hắn phải nghĩ biện pháp làm các thế lực Thiên Hoàng Sơn xung phong, sau đó hắn sẽ điều động đại quân trực tiếp giết vào Tử Phủ sơn môn, vừa vặn ngư ông đắc lợi.

Cố Trường Ca cũng có thể nhìn xem trong khoảng thời gian này, Hắc Nhan Ngọc có huấn luyện đại quân dựa theo yêu cầu của hắn hay không?

Ngay tại lúc đó, bên trong một mảnh không gian vô ngần ở nơi xa xôi vô tận.

Một nữ tử mặc áo xanh, phong hoa tuyệt đại như bước ra từ trong hư không, nàng sừng sững trên đỉnh núi, nhìn xuống mây mù lượn lờ dưới chân.

Cả vùng không gian dường như cũng chỉ có một mình nàng.

Biển mây trùng điệp, mặt nước và bầu trời hòa làm một, xa xa nhìn lại, vòm trời giống như phản chiếu trong mây mù.

Bao la hùng vĩ mà cao xa.

Cố Thanh Y khẽ thở dài, giờ khắc này, ánh mắt của nàng tựa như xuyên thấu vô tận không gian, vô cùng phức tạp.

"Tiên Cung…."

"Một chưởng hủy diệt tám ngàn châu, Cửu Thiên Thập Địa lại không có một người."

"Nó sẽ còn tái diễn sao?"

Sâu trong hoàng đô Huyền Vũ cổ quốc.

Dưới lòng đất.

Trong địa lao tối tăm và ẩm ướt.

Một tên nam tử mặc áo tím, toàn thân máu me bị quăng vào nơi này, xung quanh bị rêu phong trải rộng, tỏa ra mùi tanh tưởi.

"Cố Trường Ca…."

Lúc này, nam tử áo tím gầm lên giận dữ, sau đó bừng tỉnh khỏi cơn hôn mê.

Tiếng gầm này vô cùng đáng sợ, giống như tiếng gào thét tuyệt vọng của dã thú khi bị dồn tới chân tường.

Vết thương bị xé rách đau đớn, xương cốt đứt gãy khiến cho Tử Dương Thiên Quân cắn chặt răng, sắc mặt trắng bệch, từng giọt mồ hôi lạnh to như hạt đậu che kín trán.

Sau khi, hắn mất Hồng Mông đạo cốt, không có cách nào khép lại vài vết thương nho nhỏ này.

Một loại lực lượng đáng sợ và rất quỷ dị, đang xâm chiếm từng bước, có thể cắn nuốt hết thảy pháp lực và linh hồn của hắn.

Hồn Cung lung lay sắp đổ, hồn quang ảm đạm, dường như muốn nứt toạc.

Hết chương 855.
Bạn cần đăng nhập để bình luận