Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1723: Hai món chí bảo

Chương 1723: Hai món chí bảo

Tuy nói thực lực của Cố Trường Ca cường đại, thậm chí ngay cả Kẻ thành đạo cũng không phải đối thủ của hắn.

Thế nhưng cũng không ai nói rõ được rốt cuộc thì bên trong Kiếm Huyền đại thế giới đã xảy ra chuyện gì.

Nhiều chuyện ngoài ý muốn như thế, người nào có thể cam đoan chắc chắn rằng Cố Trường Ca còn sống đây?

Bây giờ Cố Trường Ca cũng chỉ mới là thiếu chủ của Cố gia, thế nhưng xét trên phương diện nào đó thì hắn cũng chẳng khác gì gia chủ của Cố gia.

Huống chi hắn có thiên phú khủng bố như thế, dùng vạn cổ vô nhất để hình dung cũng không đủ, thành tựu tiên cảnh cũng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.

Một khi Cố Trường Ca ngã xuống, sự ảnh hưởng mà việc đó tạo thành còn náo động hơn cả việc kẻ thành đạo chết.

Đến lúc đó, trường sinh Cố gia chắc chắn sẽ nảy sinh giao chiến với Đại Du Tiên Triều.

Chưa kể đến những thế lực có liên quan, bao gồm cả bên mẫu thân sau lưng Cố Trường Ca, một mạch Thái Sơ ma giáo, Vô Song Tiên Triều sau lưng vị hôn thê của hắn… thật sự còn rất nhiều rất nhiều nữa…

Suy nghĩ một chút đã khiến cả đầu tê dại, đứng ngồi không yên.

“Du Hoàng vẫn nên suy nghĩ tiếp theo nên giải quyết thế nào đi, lần này phiền phức rồi đấy. Đại Du của ngươi lần này chắc chắn là đại hoạ lâm đầu rồi.”

Cổ Lão Tồn của Thiên Hoàng sơn lắc đầu lên tiếng, trong ánh mắt mang theo vẻ thương hại.

Tuy nói Thiên Hoàng sơn cũng thiệt hại không nhỏ, thế nhưng nếu so sánh với Đại Du tiên triều thì có thể nói là tốt hơn nhiều.

Bây giờ trên thượng giới có rất nhiều đạo thống thế lực, đều cẩn thận chú ý tình hình ở nơi này.

Nếu Đại Du tiên triều không xử lý tốt, đến lúc đó khi những thế lực ra tay thì chắc chắn không chỉ có mấy nhà trước mắt như thế.

Mà trong lúc vô số cường giả đang thương thảo về chuyện này thì giữa thiên địa ở biên giới Đại Du tiên triều đột nhiên sinh ra một uy lực mênh mông.

Ầm ầm!

Thiên khung run rẩy, phong vân biến sắc, một khe hở vô cùng kinh khủng không bị ràng buộc đột nhiên hiện lên trên bầu trời, giống như bị một bàn tay vô hình xé ra.

Trong khe hở này có vô số tia sáng và những khí hỗn độn xông ra, nhanh chóng tràn ngập khắp nơi trong Bát Hoang.

Ở đó thật giống như bị một vệt sáng vĩnh hằng xé rách, đủ loại phù văn ngút trời lập tức chiếu sáng thiên vũ, chỗ sâu tăm tối trong vũ trụ cũng sáng rõ như ban ngày.

“Đây là…”

“Đây là cổ chiến thuyền của Đại Du ta.”

“Sao nó lại lao ra từ chỗ này chứ? Không đúng, dường như cái này là đại quan đi tới đại thế giới kia…”

Thanh thế và động tĩnh lớn như thế, ngay lần đầu tiên đã có thể làm kinh động tới những tu sĩ, sinh linh ở xung quanh.

Từng đạo thần hồng lướt qua không trung, rơi xuống nơi này. Khi nhìn thấy cảnh tượng này cũng không khỏi cảm thấy kinh hãi.

Kiếm Huyền đại thế giới xảy ra chuyện cũng không được truyền ra hoàn toàn bên bên trong Đại Du, chỉ là có không ít tin tức ngầm.

Cho nên có rất nhiều tu sĩ vẫn chưa biết rõ, các thế lực đạo thống ở hạ giới đều bị tổn thất nặng nề, có thể nói là mất cả chì lẫn chài.

“Chuyện gì đang xảy ra, rốt cuộc thì đã xảy ra chuyện gì?”

“Nhanh chóng truyền tin ở nơi này, báo cho Du Hoàng bệ hạ biết, cổ chiến thuyền của Đại Du chúng ta đã bình yên quay về.”

Trong bóng tối có không ít nhãn tuyến của Đại Du tiên triều, sau khi cảm thấy khiếp sợ thì cũng phản ứng lại, nhanh chóng truyền tin tức ở nơi này.

“Còn thật sự quay về, khí tức thiên địa quen thuộc này…”

Trên cổ chiến thuyền, Đại Du trưởng công chúa, Du Phi Nhã, khuôn mặt nàng có chút phức tạp cũng có chút yên tâm.

Thế nhưng nàng vẫn tinh tường, sư tình trông có vẻ đã yên ổn thế nhưng phần lớn là sau đó sẽ đối mặt với rất nhiều phiền phức.

Bởi vì Cố Trường Ca sẽ không ra mặt, còn nàng thân là thủ lĩnh thế hệ trẻ của Đại Du tiên triều hạ giới, đương nhiên sẽ đứng mũi chịu sào, phải chấp nhận sự tức giận và những lời chỉ trích của các thế lực.

Cũng chỉ vì nguyên nhân đó mà Cố Trường Ca mới cho nàng một con đường sống.

“Niết đạo chi cảnh lại xưng là thành đạo chi cảnh, bước vào cảnh giới này, tuy nói có sự chia lớn nhỏ sơ trung. Thế nhưng thật sự chỉ là sự chênh lệch của việc đi được bao xa trên cảnh giới này mà thôi.

Trong một tòa cung điện tại chỗ sâu của cổ chiến thuyền, Cố Trường Ca ngồi xếp bằng bất động, vẻ mặt trầm tĩnh, người vững như bàn thạch.

Ty ty lũ lũ ô quang rũ xuống trên đỉnh đầu hắn, sau đó theo một lỗ chân lông chảy xuống, tựa như xen lẫn ức vạn tinh huy.

Sau khi thôn phệ luyện hóa thế giới bản nguyên của Kiếm Huyền đại thế giới bản nguyên, tu vi của hắn tăng lên một tầm cao mới sao tới trước đó.

Lúc trước chỉ có thể tính toán tới sơ kỳ, bây giờ đã tiếp cận đến hậu kỳ.

Đương nhiên là nếu xét theo thực lực thì sự tăng lên càng rõ ràng hơn.

Ngay cả Cố Trương Ca cũng không biết rõ thực lực hiện giờ của chính mình đã đạt tới trình độ nào.

Tổ phù kia ở Kiếm Huyền đại thế giới biến thành một thân ảnh cái thế, mặc dù nắm giữ sức mạnh tiên đạo, thế nhưng cuối cùng chỉ là một cái bóng mờ, cũng không phải bản thể chân chính, khó có thể sánh ngang được với Chân Tiên.

Thế nhưng so với tàn Tàn Tiên thì vẫn mạnh hơn một chút.

“Thiên Tâm Lạc Ấn cùng với kiếm đạo Thánh Tâm…”

“Hai món đồ này đối với ta bây giờ mà nói thật sự có tác dụng không lớn thế nhưng có còn hơn không.”

Sau đó Cố Trường Ca nhìn xem Thiên Đạo ban thưởng rơi ra sau khi đánh giết hai vận khí chi tử là Thác Bạt Tiêu Dao và Lâm Ân.

Đây là sau khi hắn rời khỏi Kiếm Huyền đại thế giới mới mở Thiên Đạo bảo rương ra để kiểm tra.

Thiên Tâm Lạc Ấn cũng tương tự với Thiên Đạo ấn ký, kim quang chói mắt, vô cùng mị mời, cần phải phối hợp sử dụng với vô chủ tiểu thế giới. Có thể tế luyện thế giới kia thành hóa thần của tự thân thế giới, quyền hành chấp chưởng Thiên Đạo.

Thế nhưng việc này đối với Cố Trường Ca mà nói vẫn quá yếu.

Hắn dự định khi có thời gian sẽ tặng vật này cho Nguyệt Minh Không.

Bản thân vô song tiên triều liền am hiểu không gian thế giới chi đạo. Vận dụng ở phương diện này, theo vu thượng giới mà nói có thể nói là riêng một ngọn cờ.

Còn về phần kiếm đạo Thánh Tâm, chính là một loại thiên phú kiếm đạo, có thể dùng để bồi dưỡng đệ tử hoặc hậu bối.

Điều này đối với Cố Trường Ca mà nói càng vô dụng hơn, thế nhưng cứ giữ lại thôi, nói không chừng sau này vẫn có thể dùng tới.

Hết chương 1723.
Bạn cần đăng nhập để bình luận