Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 724: Nhanh bắt nàng lại cho ta

Chương 724: Nhanh bắt nàng lại cho ta

"Cơ Thanh Huyên này quyết tâm muốn giết ta, không xong rồi..."

Vương Tiêu đang thúc giục pháp khí, đứng mũi chịu sào, hắn kêu lên một tiếng, phun ra ngụm máu tươi, tâm thần vừa loạn, đã bị phản phệ.

Khuôn mặt hắn trắng bệch, quả thật không thể tin được.

Cơ Thanh Huyên bình thường chỉ dám giận không dám động thủ đối với hắn, hôm nay rốt cuộc lấy đâu ra dũng khí mà dám giết hắn?

"Huyền lão cứu ta!"

Lúc này, Vương Tiêu cũng không dám không quan tâm, ngước nhìn lên khoảng không và hét lớn một tiếng, định cầu viện binh.

Dựa vào thực lực của mình, khẳng định không đối phó được Cơ Thanh Huyên, lúc này, ngoại trừ người hộ đạo ra ai cũng không cứu được hắn.

"Còn muốn gọi người?"

Cơ Thanh Huyên nhíu mày, giọng nói lạnh lẽo như không có nhiệt độ.

Ngọc thủ (bàn tay thon trắng như ngọc) lại xuất chiêu lần nữa, trường kiếm bay ra, tách ra thành ngàn vạn đạo kiếm quang trong khoảng không hư ảo, bao phủ xuống phía dưới!

Một màn như thế, trong nháy mắt kinh động đến rất nhiều tu sĩ và người dân trên đường, dù sao thanh thế thật quá kinh người.

Rất nhiều người hóa thành tia sáng cầu vồng bay lên không trung, vô cùng khiếp sợ, đứng từ xa nhìn về nơi này.

Rất nhiều kiến trúc và lầu các, ngay lập tức đã bị âm thanh còn lại oanh trúng, trở thành đống đổ nát.

Ai cũng không ngờ rằng bây giờ còn có người dám giao chiến trong Hoàng thành của Chu Tước cổ quốc.

Trong thời gian này, quốc chủ Chu Tước mới hạ lệnh, cấm bất kỳ tranh đấu chém giết nào, nhằm cầu cho Chu Tước Hoàng thành an bình.

Có rất nhiều người cũng biết rằng vị thiếu chủ Cố gia trong lời đồn kia, bây giờ đang ở trong Chu Tước cổ quốc.

Cho nên cũng lý giải được hành vi lần này của quốc chủ Chu Tước.

"Hai người này là ai? Cư nhiên lại đánh nhau ngay ở đây? Chấn động này thật dọa người... "

"Nhìn tuổi tác có vẻ không lớn lắm, chẳng lẽ lại là thiên kiêu của Chân Tiên thư viện?"

"So với bọn họ, chúng ta tu luyện nhiều năm như vậy, quả thật giống như chúng ta tu luyện trên thân chó vậy."

"Đây chính là cái gọi là thiên kiêu, nếu không cần gì phải kéo ra sự chênh lệch với người bình thường?"

Rất nhiều tu sĩ vô cùng khiếp sợ, trong lòng sóng gió trào dâng cuồn cuộn, nhưng lại vừa chua sót, cảm nhận sâu sắc được sự chênh lệch của bản thân với thiên kiêu là ở đâu.

Không ít người thì ngay lập tức đã liên hệ được đến trên người thiên kiêu của Chân Tiên thư viện.

Ngoại trừ bực thiên kiêu này, còn có ai bằng chừng ấy tuổi đã có được thực lực đáng sợ như thế?

Thanh thế nơi này rất khủng bố, dường như lập tức đã truyền đến bên trong hoàng cung.

Không ít thiên kiêu chưa rời nơi này, trong lúc khiếp sợ, cũng hóa thành tia sáng cầu vồng, nháo nhào bay tới.

"Giọng nói này, hình như là Vương sư đệ đang kêu? Hắn đã gặp chuyện gì?"

Sở Hạo đang trò chuyện với quốc chủ Chu Tước, lông mày không khỏi nhíu một cái, dù sao tu vi của hắn đã đến Chuẩn Chí Tôn cảnh, cơ hồ ngay lập tức đã nghe thấy âm thanh cầu cứu của Vương Tiêu.

Mặc dù hắn không hề thích tên sư đệ tính tình có chút quái đản, tự phụ này.

Nhưng nếu hắn xảy ra chuyện ở Chu Tước cổ quốc, cho dù hắn hay Chu Tước cổ quốc ở phía sau hắn, thì hắn cũng đảm đương không nổi.

Nghĩ tới đây, Sở Hạo thở dài một tiếng, chỉ còn cách đi xem thử.

"Phụ hoàng, ta đi xem thử có chuyện gì xảy ra!"

Nói xong, Sở Hạo đã một bước bay đi, rời khỏi nơi này, xuất hiện ở ngoài hoàng cung, tiến về hướng có giọng nói.

"Dừng tay!"

Mà lúc này, Vương Tiêu đang giao thủ với Cơ Thanh Huyên.

Nghe được giọng nói này, sắc mặt của hắn không khỏi vui mừng, hô to nói, "Huyền lão cứu ta, Cơ Thanh Huyên này điên rồi, nàng đang muốn giết ta."

Trong hư không, Huyền lão xuất hiện với vẻ mặt u ám, tu vi của hắn chính là Đại Thánh cảnh đỉnh phong, cách Chuẩn Chí Tôn cảnh chỉ một bước nữa.

Khoảnh khắc hạ xuống đó, uy áp đáng sợ của Đại Thánh cảnh đã bao trùm khắp thiên địa, thần uy cuồn cuộn, giống như một vị cổ lão thần minh nổi giận.

Thiên địa biến sắc, phong vân cuồn cuộn, phía trên hoàng đô Chu Tước cổ quốc, bỗng nhiên xuất hiện dị tượng đáng sợ.

Sự tồn tại của Đại Thánh cảnh ở một tiểu quốc như Chu Tước cổ quốc, cũng coi như sự tồn tại của lão tổ vậy.

Chỉ có lúc gặp phải nguy cơ cực lớn thì mới có thể hiện thân.

Cho nên một tôn Đại Thánh, hơn nữa còn là một Đại Thánh đỉnh phong thực sự giáng lâm, sẽ tạo nên thanh thế kinh khủng cỡ nào!

"Tê!"

"Đây là một tôn Đại Thánh!"

"Có thể khiến cho Đại Thánh xuất hiện, chuyện này thật quá đáng sợ "

Rất nhiều tu sĩ và dân chúng, thần sắc đều đại biến, thần hồn run rẩy, sinh ra cảm giác kính sợ, không nhịn được muốn cúi xuống quỳ bái về phía đó.

"Huyền lão, nhanh bắt nàng lại cho ta. Hôm nay, nàng thật sự điên rồi."

Nhìn thấy Huyền lão, Vương Tiêu thở phào một cái.

Sau đó lộ ra nụ cười lạnh, thần sắc hung dữ, nhìn chằm chằm Cơ Thanh Huyên, nhìn điệu bộ giống như ngươi nhất định phải chết.

Theo như hắn thấy thì hôm nay Cơ Thanh Huyên thật sự điên rồi, nếu không làm sao lại làm ra chuyện điên cuồng như vậy, muốn giết hắn chứ?

Nhưng bây giờ Huyền lão đã hiện thân, vậy thì dĩ nhiên không gặp chuyện gì với Cơ Thanh Huyên rồi.

"Cơ cô nương, ngươi có biết bây giờ ngươi đang làm cái gì không?"

Nhưng Huyền lão cũng không có động thủ ngay lập tức.

Mà lạnh lùng nhìn về phía Cơ Thanh Huyên, áo bào vung lên, một hào quang màu vàng mịt mờ phát sáng.

Ngay sau đó, một quả hồ lô màu vàng óng, được quấn quanh trong Hỗn Độn sương mù, lơ lửng giữa tay áo, có sức mạnh từ thời khai thiên lập địa.

Nếu như Cơ Thanh Huyên không trả lời cẩn thận, hắn nhất định sẽ động thủ, dùng quả hồ lô này trấn áp, thu vào trong đó.

"Ngươi là người nào mà dám ủy lớn hiếp nhỏ?"

Thần sắc trên mặt của Cơ Thanh Huyên vẫn lạnh lẽo như cũ, không sợ chút nào, ngược lại lạnh giọng nói, "Không biết các ngươi lấy dũng cảm ở đâu ra mà dám ra tay với ta?"

"Nếu để cho công tử biết việc này, dù ngươi là Đại Thánh cảnh, cũng khó thoát khỏi cái chết."

Hết chương 724.
Bạn cần đăng nhập để bình luận