Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 3680. Ta nên gọi ngươi là gì?



Chương 3680. Ta nên gọi ngươi là gì?




Vĩnh Hằng Thủy Thần và Lạc Chủ nhìn Lăng Ngọc Linh, mơ hồ đoán ra được điều gì đó. Chỉ là bây giờ đại thế đã như vậy, ngay cả người ra tay trong Cửu Thiên Chi Địa cũng là tồn tại Chân Lộ Lĩnh Vực, cho nên bọn họ cũng không nhiều lời.
Cho dù đám người Phạt Thiên Minh biết được chân tướng cũng không có tác dụng gì.
Vừa rồi, thật ra bọn họ cũng chấn động, cũng không biết rốt cuộc Đại Thiên Chi Chủ đã dựa vào thủ đoạn nào mà chấn nhiếp Cửu Thiên Chi Địa.
Dù sao, từ đầu đến cuối Cố Trường Ca ở bên trong đại điện không hề có động tác nào. Đại Thiên Chi Chủ bây giờ chỉ là một ý niệm hay hình chiếu, hay là duyên cớ nào khác của hắn?
“Không sao, nàng chỉ nhớ lại một số chuyện của trước kia thôi, lát nữa sẽ ổn.”
Cố Trường Ca nói.
“Tỷ tỷ.”
Bên trong đại điện, muội muội của Lăng Ngọc Linh là Lăng Ngọc Tiên lên tiếng gọi. Lúc này, nàng cũng có cảm giác đầu của mình căng ra, dường như có bao nhiêu thứ tiến vào. Nàng và tỷ tỷ Lăng Ngọc Linh tâm linh tương thông, thường xuyên có thể cảm nhận được tư duy và suy nghĩ của đối phương.
Lần này tỷ tỷ đột nhiên ngơ ngẩn, ký ức trong đầu quay cuồng, rất nhiều ký ức mơ hồ lần lượt hiện ra.
Cố Trường Ca chỉ điểm nhẹ một cái. Mi tâm của nàng xuất hiện từng gợn sóng màu bạc chói lọi khuếch tán, giúp cho thần hồn của nàng yên ổn lại.
“Dường như trong đầu ta xuất hiện rất nhiều ký ức…”
Ánh mắt mê mang của Lăng Ngọc Linh đột nhiên tỉnh táo lại.
Nàng nhìn Cố Trường Ca, nhẹ giọng nói, chỗ sâu đáy mắt mang theo sự phức tạp.
Một phần ký ức quay về bao gồm ký ức mà nàng chủ động chém xuống giao cho Hi Nguyên Thánh Nữ, những gì mà nàng trải qua khi còn là tiền hiền. Nàng bây giờ mới là nàng hoàn chỉnh.
Lúc trước, nếu không phải nàng lo lắng một phần ký ức nhân quả bị Cố Trường Ca đoán được, nàng sẽ không thực hiện hạ sách này.
Bây giờ xem ra, lo lắng của nàng chính là dư thừa. Không có phần ký ức mất đi làm chủ đạo, trong tiềm thức của nàng cũng quên mất sự hoài nghi thân phận của Cố Trường Ca.
Hiện tại, Đại Thiên Chi Chủ đã tái hiện thế gian. Mặc kệ bên trong có lý do gì hay không, bây giờ nàng đã trở thành người của Cố Trường Ca, hoàn toàn đứng về phía hắn. Đây là sự thật.
Thế cục Thương Mang bây giờ, cho dù nàng có khôi phục lại phần ký ức đó, nàng cũng không có cách nào thay đổi được gì. Nàng còn cách Lộ Tận quá xa.
“Xem ra ngươi hẳn đã nhớ được một số chuyện quan trọng.”
Cố Trường Ca nói.
Lăng Ngọc Linh do dự một chút, sau đó gật đầu: “Có liên quan đến chuyện đã từng phong ấn Đại Thiên Chi Chủ.”
Cố Trường Ca chẳng suy nghĩ nhiều, chỉ gật đầu, không hỏi thêm câu nào.
Rất nhiều cao tầng Phạt Thiên Minh bên trong đại điện đều giật mình chấn động.
Lăng Ngọc Linh nhìn Cố Trường Ca, suy nghĩ một chút rồi nói: “Liên quan đến chuỗi nhân quả Lục Hợp Thiên Uyên Giáp mà Đại Thiên Chi Chủ đã từng tế luyện.”
“Sau khi Đại Thiên Chi Chủ khôi phục, hẳn sẽ thu hồi lại binh khí Bát Hoang Ma Kích và Lục Hợp Thiên Uyên hung uy ngập trời.”
“Bát Hoang Ma Kích thì không biết tung tích, nhưng Lục Hợp Thiên Uyên Giáp hẳn có cách.”
Nghe xong, Vĩnh Hằng Thủy Thần và Lạc Chủ đều kinh ngạc, ánh mắt nhìn Lăng Ngọc Linh mang theo chút cổ quái không hiểu. Sau đó bọn họ quay sang nhìn Cố Trường Ca.
Thái độ của hắn vẫn bình tĩnh từ đầu đến cuối, không hề có gợn sóng, cũng không đáp lại.
Lăng Ngọc Linh muốn nói cái gì đó nhưng đôi môi giật giật vài cái rồi im lặng.
Rất nhiều cao tầng Phạt Thiên Minh dự định cáo lui, nhưng trước khi lui, có người hỏi sự tình giao chiến giữa Vị Ương tiên triều và Cổ Tàng Văn Minh như thế nào. Bất kể thế nào, Vị Ương tiên triều bây giờ cũng đã quy thuận Phạt Thiên Minh, là một trong những thế lực phụ thuộc Phạt Thiên Minh. Lần này bọn họ đột nhiên khai chiến với Cổ Tàng Văn Minh, có cần phái người tương trợ hay không.
Vốn có rất nhiều cao tầng có mặt ở đây vì việc này mà đến. Chỉ là Đại Thiên Chi Chủ đột nhiên khôi phục, thu hút ánh mắt của mọi người, tất cả đều tập trung về phía Cửu Thiên Chi Địa, bỏ qua Cổ Tàng Văn Minh. Ở đó thật ra cũng đang bộc phát một trận đại chiến.
Nhưng so với động tĩnh bên ngoài Cửu Thiên Chi Địa, đây chỉ được xem là trò đùa trẻ con.
“Yên lặng theo dõi kỳ biến.”
Cố Trường Ca tùy ý khoát tay.
Rất nhanh, bên trong đại điện chỉ còn lại Lăng Ngọc Linh. Nàng vẫn chưa rời đi, chỉ đưa lưng về phía Cố Trường Ca, đầu cúi xuống dường như đang suy nghĩ chuyện gì đó. Gương mặt vốn lạnh nhạt lúc này lại hiện lên đủ loại buồn vui vô cớ.
Cố Trường Ca chắp tay sau lưng, lúc này mới quay lại nhìn nàng: “Muốn nói cái gì thì cứ việc nói thẳng. Ngươi đi theo ta một khoảng thời gian rất dài, cũng đã bỏ ra rất nhiều tâm huyết tinh lực vì sự phát triển của Phạt Thiên Minh trong những năm qua.”
“Ở trước mặt ta, ngươi không cần che che giấu giấu. Đây không phải tính cách của nguơi.”
Lăng Ngọc Linh ngơ ngác nhìn hắn, trong lòng giống như vì những lời này mà bình tĩnh lại. Nàng vén mấy sợi tóc xanh rũ xuống bên tai, nói khẽ: “Vậy ta nên gọi ngươi là gì?” Hết chương 3680.



Bạn cần đăng nhập để bình luận