Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2760. Diễn Dương chân giới

Chương trước Chương sau
Thông báo
Truyện viptruyenfull.com đã đổi địa chỉ thành https:viptruyenfull.com. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!
Mặc dù Luân Hồi Kính thôi diễn ra con đường nhân sinh tương lai, có chút gì đó không hợp thói thường, nhưng Hi Nguyên Thánh nữ vẫn rất tin tưởng vào nó. Vì thế, bây giờ nàng đang hoài nghi vị Minh chủ thần bí của Phạt Thiên Minh kia rốt cuộc có thân phận gì.
Nếu như thật sự đúng như Tiên Sở Hạo Thổ đã nói, thật sự có liên quan đến dư nghiệt tai họa, vậy nàng sẽ bị ép buộc làm theo chức phận, chỉ có thể nghĩ cách ra tay mà không thể lờ đi và khoanh tay đứng nhìn.
Trong khoảng thời gian này, chỉ có thể im lặng theo dõi sự biến đổi trước, hoặc khởi hành đến vùng đất phong ấn dư nghiệt tai họa kia dò xét rõ ràng rồi nói sau?
Hàng chân mày tinh tế của Hi Nguyên Thánh nữ khẽ nhíu lại.
Báo hiệu từ phía Húc Đán văn minh truyền đến, khiến nàng thật sự cảm thấy hơi bất an, bây giờ đúng là thời buổi rối ren.
Không chỉ có Phạt Thiên Minh bỗng nhiên xuất hiện, đến cả hắc vụ quỷ dị kia cũng lại lần nữa giáng lâm.
Mà giữa hai chuyện này liệu có liên quan gì đến nhau hay không?
Dù sao xét theo tôn chỉ và giáo nghĩa của Phạt Thiên Minh mà nói, đó đúng là có gì đó tương tự với dư nghiệt tai họa.
Thân là Thánh nữ của Hi Nguyên Thánh Đường, nàng gánh vác trọng trách trấn áp tai họa, tiêu diệt toàn bộ tất cả kẻ thù mạnh. Dù biết rõ đó là đường chết, nàng cũng phải đứng ra. Đây chính là đạo lý và trách nhiệm mà khi trước sư tôn đã luôn dạy bảo nàng.
Chẳng qua quan niệm này lại trở nên mâu thuẫn với cách nhìn hiện giờ của Hi Nguyên Thánh nữ.
“Thánh nữ điện hạ, bên ngoài Thánh đường, Quốc chủ Sở Cô Thành của Tiên Sở Hạo Thổ lại đến thăm, muốn cầu kiến.”
Lúc này, bên ngoài truyền đến tiếng bẩm báo, ngắt ngang dòng suy nghĩ của Hi Nguyên Thánh nữ. Nàng xốc lại tinh thần, giọng điều hờ hững, đáp lời ra bên ngoài: “Bảo hắn về đi, nói với hắn, ta đang trong thời điểm bế quan mấu chốt, bây giờ không thể gặp khách được.”
Trong khoảng thời gian gần đây, đã là lần thứ ba Sở Cô Thành đến đây bái phỏng. Nhưng Hi Nguyên Thánh nữ luôn dùng lý do bế quan để tránh mặt không gặp.
Nàng suy đoán có lẽ Sở Cô Thành đã mơ hồ dự cảm được điều gì đó nên mới xin giúp đỡ từ nàng.
Nhưng một khi Hi Nguyên Thánh nữ đáp ứng, vậy hậu quả của nàng chẳng phải sẽ giống như quỹ tích tương lai mà lúc đầu nàng nhìn thấy sao, giống nhau như đúc?
Nàng và Sở Cô Thành đúng thật có chút giao tình, nhưng giao tình đó chẳng đáng để nàng dùng tính mạng của mình ra đùa giỡn. Rõ ràng, đây là mầm tai vạ mà Tiên Sở Hạo Thổ phải nhận lấy. Nàng không muốn dẫn lửa thiêu thân.
Bên ngoài Hi Nguyên Thánh Đường, Sở Cô Thành chắp tay đứng trong mây, khịt mũi xem thường đáp án mà thị nữ đến chuyển lời. Chẳng qua trên mặt hắn vẫn không nhìn ra được bao nhiêu cảm xúc dao động, chỉ có một tầng sương mờ bao phủ, ánh mắt sâu xa.
“Xem ra Hi Nguyên Thánh nữ đã khăng khăng tránh mặt, không muốn giúp đỡ.”
“Nếu đã thế, vậy ngươi cũng chớ có trách ta…”
Ánh mắt hắn chợt lóe lên, không nán lại lâu mà xoay người xé mở vũ trụ rời khỏi nơi này.
Trong nháy mắt, thời gian mấy tháng đã vụt trôi qua, Hi Nguyên văn minh vì Tiên Sở Hạo Thổ truyền ra tin tức đồn đoán kia mà thấp thỏm lo âu. Đối với Phạt Thiên Minh dường như có mối liên hệ “vô cùng gần gũi” với dư nghiệt tai họa kia, bọn họ vô cùng kiêng kị.
Cũng may, vào khoảng thời gian này, khắp các vũ trụ thời không ở Hi Nguyên văn minh vẫn gió êm sóng lặng như trước, không mảy may chút họa loạn nào. Điều này khiến rất nhiều tu hành giả và sinh linh dần bình tâm, cảm thấy có thể là do Tiên Sở Hạo Thổ lo lắng thừa.
Hi Nguyên văn minh chính là Chí cường văn minh có thể đếm được trên đầu ngón tay trong Thương Mang giới này, thực lực và nội tình đã vượt khỏi sự tưởng tượng. Làm sao có thể e sợ lo lắng cái gọi là Phạt Thiên Minh kia chứ?
Không ít tu hành giả đã biết, trong Cửu Thiên của Thương Mang giới cũng có một thế lực tên là Phạt Thiên Giáo. Chẳng qua phe thế lực đó vô cùng cách biệt. Bởi vì nó tọa lạc bên trong Cửu Thiên, không sợ bị Thiên đạo phản phệ và nhân quả bám thân, nên mới trường tồn như thế. Nhưng Phạt Thiên Giáo kia và Phạt Thiên Minh này rõ ràng không thể nào là một được.
Nhưng cũng bởi vì tin tức mà Tiên Sở Hạo Thổ truyền ra bên ngoài đã khiến rất nhiều thế lực tộc quần Hi Nguyên văn minh chú ý đến sự tồn tại của Phạt Thiên Minh.
Trong khoảng thời gian này, cũng có tu hành giả rời khỏi Hi Nguyên văn minh, hướng về Thương Mang giới, muốn xem thực hư Phạt Thiên Minh ra sao.
Trong số đó cũng không thiếu một vài đệ tử hạch tâm từ các thế lực bất hủ đúng nghĩa, tuổi trẻ triển vọng, người thừa kế đời tiếp theo đang bồi dưỡng, v.v…
Hai chữ “Phạt Thiên”, thế gian khó dung. Mà Phạt Thiên Minh sớm muộn gì cũng sẽ phải chịu thiên khiển, chịu lượng kiếp đáng sợ thanh trừ.
“Phạt Thiên Minh, đúng là khẩu khí ghê gớm, có cái gan lấy tên như thế trong Thương Mang giới này, mà còn chưa gặp phải thiên khiển.”
“Xem ra thực lực của Minh chủ thần bí Phạt Thiên Minh kia thâm sâu khó lường.”
Diễn Dương Chân giới, sâu bên trong Trụ Diệt phủ, bóng người trung niên mặc cẩm bào xếp bằng bên trên huyền ngọc cổ xưa, đang chăm chú lắng nghe bẩm báo của thuộc hạ ở bên dưới.
Hết chương 2760.
Bạn cần đăng nhập để bình luận