Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1872: Hắt nước bẩn

Chương 1872: Hắt nước bẩn

"Đã như vậy thì tại hạ chỉ có thể đánh."

"A Nhị, mời chư vị tiền bối của các tộc đi ra đi." Cố Trường Ca nói với thần sắc bình thản, không định tiếp tục lãng phí thời gian nữa.

"Vâng, công tử."

A Nhị nhận được lệnh, thân ảnh biến mất ngay tại chỗ. Hư không xung quanh lập tức trở nên mơ hồ, một loại vực trường kinh khủng đang tỏa ra, vết rạn giống như mạng nhện khuếch tán ra khắp chung quanh.

Kẻ thành đạo của các tộc đang ẩn thân trong bóng tối mau chóng phát giác không ổn, muốn trốn xa.

Đùng!

Nhưng tốc độ của A Nhị rất nhanh, hư không gần như biến mất, bàn tay lớn đập ngang xuống bên trong hư không, nổ ra ngàn lớp sóng lớn có lực lượng kinh khủng.

Giờ đây Kẻ thành đạo của các tộc đều bị chấn động ho ra máu, xương cốt sắp bị đập nát, không thể không hiện thân.

Sắc mặt Kẻ thành đạo của Thiên Hoàng Sơn, Tử Tiêu Cốc và Vô Tận Hỏa quốc đều khó coi đến cực hạn, hoàn toàn không ngờ Cố Trường Ca lại ngang ngược như vậy, trực tiếp ra lệnh cho tôn Tàn Tiên đó ép tất cả bọn hắn đi ra.

"Trực tiếp ép Kẻ thành đạo phải hiện thân, thủ đoạn hung hãn như vậy, không hổ là Trường Ca thiếu chủ!"

Tất cả tu sĩ nhìn thấy cảnh tượng này đều xôn xao cả lên, bọn hắn cực kỳ kinh ngạc.

Đám người Thiên Hoàng Nữ, Lục Quan Vương Quân Diêu cũng thầm tặc lưỡi, cùng là thế hệ trẻ tuổi, nhưng nếu so sánh uy thế của Cố Trường Ca với bọn hắn thì quả thực một bên ở trên cửu thiên, một bên ở dưới bụi đất, hoàn toàn không thể so sánh.

"Mãi mà chư vị không chịu hiện thân, Trường Ca thật sự không còn cách nào, chỉ có thể dùng hạ sách này."

"Mong chư vị tiền bối chớ trách tội."

Cố Trường Ca nhìn sáu Kẻ thành đạo có sắc mặt rất khó nhìn và cực kỳ âm u ở phía trước, không khỏi cười nhạt, sau đó cất tiếng nói như thể xin lỗi vì hành động vừa rồi.

Nhưng sáu người đó cũng không hề nghe ra được bất cứ ý tôn kính nào từ trong tiếng gọi tiền bối của hắn.

"Cố Trường Ca, rốt cuộc ngươi muốn làm gì?"

Kẻ thành đạo của Thiên Hoàng Sơn chính là một lão giả khô gầy nhỏ con, đôi mắt sâu thẳm hõm lại, trên trán mọc một cái sừng, quanh thân lưu chuyển một khí tức như có thể xé rách tất thảy khiến cho người ta phải sợ hãi.

"Ngươi cũng đừng quên thân phận hiện giờ của ngươi, ngươi chính là người thừa kế Ma Công, chú định là địch với cả thế gian, không phải ngươi muốn đắc tội với thế lực phía sau chúng ta đấy chứ?"

Kẻ thành đạo của Vô Tận Hỏa quốc cũng mở miệng quát, ngữ khí bất thiện. Nàng là một hồng y lão cơ thấp bé, trên mặt có rất nhiều nếp nhăn, môi mỏng dính, trên cổ có hồng sắc nhàn nhạt thấp thoáng ánh lửa.

Vừa rồi nàng đã bị A Nhị đập một chưởng từ trong hư không nên bị thương không nhẹ, thần sắc trên mặt cực kỳ khó coi.

Bốn Kẻ thành đạo khác đến từ những thế lực bất hủ khác nhau, trước đó luôn ẩn nấp trong bóng tối chưa từng hiện thân.

Bọn hắn không mở miệng nhưng thái độ đều vô cùng khó chịu.

Bọn hắn không muốn phát sinh xung đột với Cố Trường Ca, không có nghĩa là bọn hắn không dám.

Bây giờ ánh mắt của tất cả thế lực trên thượng giới gần như đều tập trung vào Tuyệt Âm Thiên.

Chẳng lẽ Cố Trường Ca dám ra tay vào ngay lúc này?

"Chư vị tiền bối nói sai rồi, Trường Ca mời chư vị tiền bối ra chỉ để thương nghị chuyện Tuyệt Âm Thiên, qua đó ngăn cản trận tai họa này, đề phòng nó tạo thành uy hiếp lớn hơn cho ngàn vạn sinh linh, khiến sinh linh đồ thán."

"Chứ ta không có bất cứ ác ý nào."

"Chẳng lẽ ngay tại thời điểm này mà chư vị vẫn không muốn giải quyết tai họa Tuyệt Âm Thiên?"

Cố Trường Ca nhẹ nhàng lắc đầu cười nói, ngữ điệu như nước chảy mây trôi.

Những lời đó khiến sáu Kẻ thành đạo đều cùng yên lặng nghẹn họng, không biết nên trả lời ra sao. Tất nhiên bọn hắn không dám nói không muốn giải quyết tai họa Tuyệt Âm Thiên.

Vào lúc này nếu kích thích dân chúng, khiến dân chúng phẫn nộ thì ngay cả thế lực phía sau bọn hắn cũng không gánh vác nổi.

"Cố Trường Ca, thu tâm tư của ngươi lại đi, ai biết được ngươi muốn giải quyết tai họa Tuyệt Âm Thiên thật hay là có ý đồ khác?"

"Ngươi cảm thấy chúng ta có thể tin tưởng người thừa kế Ma Công sao?"

Nhưng lúc này lão yêu Kẻ thành đạo của Vô Tận Hỏa quốc lại mở miệng phá vỡ sự im lặng với vẻ mặt giễu cợt, nàng quyết đoán chụp cái mũ người thừa kế Ma Công lên đầu Cố Trường Ca ngay trước mặt mọi người.

Nàng vừa nói như thế, tức thì bốn bề xung quanh đều im lặng một thoáng.

Rất nhiều tu sĩ cũng mở to mắt nhìn, không kìm được rùng mình.

Kẻ thành đạo của Vô Tận Hỏa quốc này có thể nói là đại biểu cho ý chí và quyết sách của Vô Tận Hỏa quốc.

Nàng nói thẳng Cố Trường Ca chính là người thừa kế Ma Công ngay trước mặt mọi người, đó đã là thể hiện thái độ của Vô Tận Hỏa quốc.

Thậm chí đây cũng là lần đầu tiên bất hủ đạo thống công khai thừa nhận thân phận người thừa kế Ma Công của Cố Trường Ca.

Điều này có nghĩa là gì?

Những tu sĩ hiểu rõ mọi chuyện ở đây đều không rét mà run, dự cảm không lâu sau thượng giới sẽ nổi dậy một trận gió tanh mưa máu vô biên bởi vì chuyện này.

"Đúng thế Cố Trường Ca, ngươi cũng đừng quên thân phận của mình, hiện tại ngươi chính là kẻ bị tất cả mọi người coi là người thừa kế Ma Công, ngươi bảo chúng ta tin ngươi như thế nào được. Chúng ta nhất định sẽ giải quyết tai họa Tuyệt Âm Thiên, nhưng không phải là cùng với ngươi."

Sắc mặt Kẻ thành đạo của Thiên Hoàng Sơn thả lỏng, hắn cũng cười nhạt, khôi phục sự thong dong.

Hắn rất thông minh, không nói thẳng Cố Trường Ca là người thừa kế Ma Công.

Mà chỉ nói Cố Trường Ca bị tất cả mọi người coi như người thừa kế Ma Công, khiến Cố Trường Ca rơi vào thế bị mọi người hoài nghi thân phận.

Như vậy, bọn hắn từ chối thương nghị giải quyết chuyện tai họa Tuyệt Âm Thiên với Cố Trường Ca cũng là thuận lý thành chương.

Bọn hắn cũng không ngốc, ai biết đến lúc vào Tuyệt Âm Thiên với Cố Trường Ca liệu có bị trúng độc thủ của hắn không?

Lúc chinh chiến ở Bát Hoang thập vực, Cố Trường Ca đã có thực lực địch nổi Kẻ thành đạo.

Ai có thể nói rõ rốt cuộc hiện tại hắn đã đi đến bước nào rồi?

Hết chương 1872.
Bạn cần đăng nhập để bình luận