Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2218: Đắc ý vừa nãy đâu rồi?

Chương 2218: Đắc ý vừa nãy đâu rồi?

Cây Phan Kỳ này có tên là Hắc Long Diệt Hồn Phan, chính là thứ Vương Vô Thương đoạt được trong một di tích động phủ ở chiến trường Thương Mang, ẩn chứa diệt hồn chi ý lạnh lẽo đến thấu xương.

Một khi tế xuất, có thể nói là dưới Chân Tiên không ai có thể kháng cự, nó có được uy lực hủy thiên diệt địa. Hơn nữa, trong đó có tổng cộng có một trăm lẻ tám tầng cấm chế, tuy rằng phần lớn đã bị hủy diệt.

Nhưng cấm chế còn sót lại nếu có thể kích hoạt toàn bộ thì cho dù là chân tiên ra tay cũng chưa chắc có thể chống lại.

“Đây chẳng qua cũng chỉ là thủ đoạn đơn giản nhất của ta...”

“Ngươi làm sao cản ta?”

Vương Vô Thương lộ ra nụ cười lạnh, thân ảnh bước nhanh đánh tới, để lại trong tinh không một đường giống như lưu ảnh vậy. Trong ống tay áo có một cái túi mang phong cách cổ lão xuất hiện.

Bên trong truyền ra lực thôn phệ khủng bố, đón gió liền trở nên căng phồng, trong giây lát giống như ngọn núi vắt ngang ở trên trời cao.

Linh khí vô tận to lớn như ngọn núi, ở chỗ này biến ảo thành khói báo động bị nuốt hết vào.

Trên người hắn cổ bảo đầy ắp, tất cả đều ẩn chứa uy lực khủng bố. Lúc tế xuất đồng thời, chính hắn cũng thi triển thiên công kỳ ảo, diễn dịch ra các loại chiêu thức chí cường.

Thần uy huy hoàng, có một hư ảnh của tiên thiên thần chi mơ hồ, hiện lên ở phía sau hắn, đỉnh đầu ngưng tụ mười tám vầng huyết sắc, mỗi một vầng đều tựa như một thế giới cổ lão.

Giờ phút này hắn lạnh lùng ngập trời, đồng thời cũng rất trang nghiêm, thần thánh vô cùng. Hắn phất tay đập nát vòm trời, tinh đấu đều phải nổ tung.

“Thực lực của người này rất mạnh, chỉ với thực lực hiện tại của ta, nếu không bại lộ phân thân của thế giới này, muốn thắng hắn cũng không dễ dàng…”

“Nhưng trong gia tộc sau lưng Vương Vô Thương có hai Tiên Vương tọa trấn, khó bảo đảm trên người hắn không có thứ gì đó bảo mệnh, hoặc là át chủ bài mạnh mẽ.”

“Trước khi tới được đây, át chủ bài của ta không thể bại lộ ra hết được.”

Ánh mắt Nghịch Trần không ngừng lập loè, cơ thể lùi về phía sau đồng thời thi triển một môn cổ thuật, cũng không đối kháng chính diện với Vương Vô Thương.

Tinh thần nổ tung trở thành bột mịn đó tụ lại trước người hắn, sau đó ngưng tụ xuất hiện ở chỗ này, che chắn trước mặt Vương Vô Thương.

Chẳng qua cổ thuật như vậy cũng chỉ có thể kéo dài trong một lát, sau đó đã bị Vương Vô Thương công phá.

Hắc Long Diệt Hồn Phan huênh hoang, gió đen gào thét như muốn thổi bay vòm trời, lực công phạt hỗn loạn đặc biệt nhằm vào thần hồn.

Cho dù là Nghịch Trần cũng cảm thấy mi tâm đau nhức, dường như thần hồn đang muốn rời khỏi cơ thể, bị Hắc long Diệt Thần Phan gầm thét đến mức vỡ nát.

Nhưng dù sao hắn cũng không phải phàm nhân, ngay lập tức củng cố tâm thần, đồng thời lấy bí thuật của Nghịch Minh nhất tộc bày ra cấm chế củng cố mảnh tinh không này.

Ít nhất hắn không thể để cho Vương Vô Thương nhìn ra hắn đã đem phân thân đi đoạt xá mảnh tinh không này, đây chính là át chủ bài hàng đầu của hắn.

“Ngươi chỉ có chút năng lực này? Chỉ biết trốn tránh thôi à?”

Vương Vô Thương lạnh nhạt mở miệng, trên người tràn ngập khí tức khủng bố tựa như một vị thần chi cổ lão uy nghiêm cái thế, mạnh mẽ đến mức khiến cho người ta rùng mình.

Dao động từ trận giao chiến của hai người rất đáng sợ, giằng co một hồi lâu.

Thế nhưng Nghịch Trần vẫn luôn nghĩ biện pháp tránh né, khiến cho mảnh Tinh vực này vốn dĩ đã hoang vắng điêu tàn lại càng trở nên hỗn loạn hơn. Giữa nơi đây càng có các loại hơi thở hỗn loạn phát ra khiến cho tinh thần ở nơi xa đều nổ tung.

Mà khoảnh khắc Vương Vô Thương cường thế tới gần, ánh mắt Nghịch Trần lại ngưng một lát, hắn thấp giọng nói.

“Chính là lúc này.”

Nghịch trần cảm giác được Vương Vô Thương đã hoàn toàn bước vào mảnh tinh không này, cho dù hắn bỗng nhiên phát hiện thì cũng không có khả năng nhanh chóng chạy ra ngoài được.

Đây là thế giới phân thân thuộc về hắn, bất cứ kẻ nào đặt chân đến đều sẽ bị áp chế.

Trong nháy mắt lời nói của hắn phát ra, mảnh tinh không này bỗng nhiên run lên, trời đất vốn dĩ tối tăm dường như mất đi màu sắc chỉ trong khoảnh khắc, cũng đã không có sinh cơ nữa.

Lực lượng nghiền ép khủng bố giống như ngàn vạn thần sơn đè xuống, ý chí của tinh không hiện lên. Hai tròng mắt lạnh như băng mở ra quan sát thương sinh.

Lực lượng đáng sợ khó có thể tượng tượng này lập tức đè xuống người Vương Vô Thương khiến cho cơ thể của hắn lảo đảo một cái, sau đó bắt đầu ho ra máu, hai chân nặng nề tựa như vạn quân, khó mà nhúc nhích nổi.

Từng món cổ bảo mất đi lực lượng chống đỡ, đồng loạt rớt xuống từ trên tinh không.

“Đây là cái gì?”

“Đây là lực lượng thuộc về mảnh tinh không này. Rốt cuộc ngươi là ai?”

Trên gương mặt vốn dĩ lạnh lùng của Vương Vô Thương lại hiện lên vẻ khiếp sợ, giống như khó có thể tin nổi, hắn định đứng dậy từ trong áp chế.

Nhưng cùng với sự giãy giụa của hắn thì lực lượng này lại càng nặng hơn, trực tiếp khiến cho xương cốt của hắn phát ra tiếng răng rắc. Huyết vụ xung quanh nổ tung, tràn ngập bên trong hư không.



Cả người hắn trực tiếp bị đè trên đất, khó có thể đứng dậy nổi.

“Đắc ý vừa nãy chạy đâu mất rồi?”

Nghịch Trần đứng ở cách đó không xa, trên mặt hiện lên vẻ trào phúng nhàn nhạt, hắn vẫn luôn chờ đợi thời cơ, cũng chính là đang chờ đợi giờ phút này.

Cả mảnh tinh không đều là phân thân của hắn, chỉ cần thật sự đặt chân đến nơi đây thì sẽ bị áp chế, trừ phi thực lực của Vương Vô Thương mạnh đến nỗi đủ để xé rách và hủy diệt mảnh tinh không này.

Nhưng rất rõ ràng, Vương Vô Thương mãi cũng không thể đạt đến loại trình độ này. Mà đây là chỗ đáng sợ của Nghịch Minh nhất tộc.

Hết chương 2218.
Bạn cần đăng nhập để bình luận