Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 696: Vẫn nên đề phòng mấy tên đệ tử đứng đầu một chút

Chương 696: Vẫn nên đề phòng mấy tên đệ tử đứng đầu một chút

Âm thanh ngoài động phủ không có chút xa lạ nào với hai người.

Ban đầu còn sững sờ, nhưng rất nhanh sau đó liền nhận ra là của Cố Trường Ca, trên khuôn mặt của Giang Sở Sở có chút vui mừng.

Sau khi nghe rõ âm thanh bên ngoài là đến tìm Vương Tử Câm, con ngươi nàng nhanh chóng ảm đạm lại.

Nhưng mà ánh mắt của nàng rất nhanh khôi phục lại sự bình tĩnh, khiến cho người khác không nhìn ra điểm bất thường nào.

"Cố Trường Ca, làm sao hắn biết ta ở chỗ của ngươi vậy?"

Vương Tử Câm nhướn mày một cái, ngược lại là có chút nghi hoặc.

Nhưng mà động phủ của nàng và Giang Sở Sở nằm rất gần nhau, nàng rảnh rỗi đến mức không có việc gì làm, liền qua đây thông cửa, chuyện này cũng không phải là bí mật gì.

Cố Trường Ca đi tìm nàng trước, phát hiện nàng không có ở đó nên thuận đường tìm đến nơi này ư?

"Trường Ca thiếu chủ tìm ngươi, ngươi xem thử xem có chuyện gì, việc này không phải tốt sao?"

Giang Sở Sở ngược lại là bình tĩnh nói.

"Ừm, ngươi nói có đạo lý, nhưng ta cảm giác ngươi có chút không vui và mất tự nhiên nha?"

Vương Tử Câm cười nhẹ nhàng, nhìn nàng chằm chằm, sau đó váy áo tung bay, thân ảnh lóe lên, đã xuất hiện ở bên ngoài động phủ.

"Vương Tử Câm..."

Tâm tình của Giang Sở Sở đã khôi phục lại bình tĩnh, lông mày nhíu chặt lại, vốn không muốn để tâm quản hai người nói cái gì.

Nhưng vừa nghĩ tới Cố Trường Ca đang ở bên ngoài động phủ, lòng nàng liền không an tĩnh được.

Thế là nàng xê dịch bước chân, thân ảnh xuất hiện ở cửa động phủ.

Nhưng cũng không hiện thân, chỉ nhìn Cố Trường Ca đang đứng ở bên ngoài U Trúc.

Vẫn là trường bào màu trắng được làm từ Thánh Nhân cảnh tằm vương ty, buộc bằng mặt dây đơn giản, càng lộ ra ra thân hình thẳng tắp và thon dài, tôn quý tự nhiên, phong thần như ngọc.

Ở khu vực xa xa, có không ít thiên chi kiêu nữ ùn ùn kéo đến xem, rất tò mò sao hôm nay Cố Trường Ca lại tới đây.

"Tử Câm thánh nữ."

Thấy Vương Tử Câm bước ra, Cố Trường Ca rất tự nhiên chào hỏi với nàng, nụ cười trên khuôn mặt khiến người ta không tìm ra khuyết điểm nào.

"Hôm nay sao Cố huynh lại muốn đến tìm ta vậy, để ta đoán xem, ngươi khẳng định là có chuyện đúng không?"

"Thói quen không việc không diện kiến của ngươi nên thay đổi một chút nha.”

Thân ảnh của Vương Tử Câm lóe lên, xuất hiện ở đây, đối diện với hắn, nở nụ cười nhẹ nhàng.

"Tử Câm thánh nữ nói như vậy thì khách khí a, lẽ nào Cố mỗ là loại người có chuyện mới đến tìm đến ngươi hay sao?”

Cố Trường Ca nghe vậy lắc đầu, bộ dáng rất là bất đắc dĩ.

"Ngươi không phải vậy sao? Đồ cặn bã..."

Vương Tử Câm nhẹ giọng lầm bầm nhưng lời nói rất nhỏ, không lắng nghe thì không nghe được.

Cố Trường Ca đương nhiên là nghe được câu nói này.

Nhưng hắn vẫn là một bộ dáng không nghe thấy, tiếp tục nói, "Đương nhiên, hôm nay tới đây tìm Tử Câm thánh nữ đúng là có chuyện muốn nhờ ngươi một chút."

Vương Tử Câm lặng lẽ liếc mắt, bàn về vô sỉ, nàng rõ ràng không bằng Cố Trường Ca, mới vừa rồi còn nói không phải là người như thế.

Kết quả sau một giây thì có việc muốn nhờ.

Nhưng nàng đối với tính cách này của Cố Trường Ca đã sớm quen thuộc, cho nên không hề bất ngờ, vẫn cười nhẹ nhàng nói: “Ồ? Không biết là chuyện gì kinh động đến Cố huynh để ngươi phải xuống núi đến tìm ta nhỉ?”

Cố Trường Ca thở dài, "Nếu không phải việc này liên quan đến năng lực của ta, cũng sẽ không phiền phức tới Tử Câm thánh nữ. Tử Câm thánh nữ còn nhớ hắc y nhân lần trước tập kích ngươi hay không.”

Thân ảnh của hai người đi xa, sóng vai nhau vừa đi vừa nói.

Cảnh tượng này, khiến cho Giang Sở Sở đang ở trong động phủ nắm chặt tay, sắc mặt có chút trắng bệch.

Không phải Vương Tử Câm đang thuyết phục nàng, nói Cố Trường Ca không phải là người tốt lành gì sao? Kết quả chính nàng lại còn vui vẻ đến gần?

"Hắc y nhân Đại Thánh cảnh?"

Nghe vậy, thần sắc của Vương Tử Câm khẽ biến, đây là chuyện xảy ra ở Trường Sinh Cố gia, món nợ này nàng nhớ rất kỹ.

"Lẽ nào có liên quan đến người thừa kế ma công?”

Nàng lập tức thấy hứng thú.

Cố Trường Ca gật đầu, "Gần đây ta dò xét được một chút dấu vết.”

"Cố huynh mời nói." Vương Tử Câm thấy Cố Trường Ca ăn nói thận trọng, thần sắc cũng nghiêm túc lại.

"Tử Câm thánh nữ có biết pháp của đạo tâm chủng ma không? Chính là thông qua thủ đoạn nào đó, từ đó khống chế tâm trí của người khác." Cố Trường Ca nói.

Vương Tử Câm gật đầu, loại thủ đoạn này bất kể là nàng của kiếp trước hay kiếp này đều đã từng nghe qua.

Cố Trường Ca nói như vậy, chẳng lẽ là hoài nghi Chân Tiên thư viện có người bị người thừa kế ma công khống chế rồi?

"Nghĩ về chuyện này thì ta vẫn cảm thấy là nên thông báo cho Tử Câm thánh nữ trước mới thỏa đáng, dù sao ngươi cũng tương đối đáng tin cậy." Cố Trường Ca lại nói.

Vương Tử Câm ngược lại là không hoài nghi lời nói này của hắn, ngược lại hừ một tiếng: “Ngược lại là may mắn của ta khi được Cố huynh coi trọng.”

Cố Trường Ca cười cười, "Ta không quen các đệ tử đứng đầu khác, mà ta cũng không tin tưởng bọn hắn cho lắm.”

Thấy hắn hiếm khi nói ra lời thật lòng, Vương Tử Câm có chút vui mừng, hỏi: “Vậy trong lòng Cố huynh có đối tượng hoài nghi rồi sao?”

"Không có." Cố Trường Ca lắc đầu, "Nhưng mà mấy tên đệ tử đứng đầu vẫn nên đề phòng một chút cho thỏa đáng.”

Vương Tử Câm như có điều suy nghĩ gật đầu, theo nàng thấy Cố Trường Ca nhất định đã phát hiện ra cái gì, bằng không cũng sẽ không nói như vậy.

Nhưng việc đầu tiên mà hắn làm là tới nhắc nhở nàng chú ý đề phòng.

Điều này khiến cho Vương Tử Câm có chút cảm động, tên ý chí sắt đá này, rốt cục có thể chủ động quan tâm người ta một lần?

Thấy thần sắc này của Vương Tử Câm, trong lòng Cố Trường Ca cũng có ý cười, mục đích của hắn đã đạt được.

Nói những lời này chính là vì kế hoạch tiếp theo về chuyện của Tử Dương thiên quân, càng thêm thuận lý thành chương.

Hết chương 696.
Bạn cần đăng nhập để bình luận