Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2503: Phô trương thanh thế

Chương 2503: Phô trương thanh thế

Đại chiến ở thế ngoại lan ra toàn bộ thời không và thiên địa, hư không vô tận sụp đổ rồi cải tổ lại trong nháy mắt, tựa như diễn giải luân hồi, trùng tố cổ kim.

Ngay cả Tiên Đế cũng không thấy rõ thủ đoạn của bọn hắn, giới sinh giới diệt chỉ là ý niệm thoáng qua trong đầu bọn hắn mà thôi. Trọc U mặc chiến giáp giao chiến với Cố Vô Vọng cũng đang cẩn thận quan sát chiến cuộc.

Cảnh tượng này lập tức khiến khuôn mặt nàng hiện thêm mấy phần tươi cười.

"Một mầm non không tồi, tương lai chắc chắn có thể đi rất xa, đáng tiếc lại ngã xuống như vậy."

"Vì sao các ngươi vẫn không hiểu, chết đến nơi rồi mà còn cố gắng phản kháng, châu chấu đá xe, không biết tự lượng sức mình, anh dũng hy sinh cũng như đi chịu chết, không có bất kỳ ý nghĩa gì cả."

"Ngươi đi tới bước này cũng không dễ dàng, sao không thần phục Tiên Linh văn minh ta, phóng mắt nhìn khắp Thương Mang giới rộng lớn, Tiên Linh văn minh ta vẫn có quyền lên tiếng nhất định, một chân giới mới sinh chắc chắn không thể nào sánh được."

"Cũng không biết vì sao ngươi phải gắng sức che chở phương chân giới này?”

Trọc U cười nhạt, thực lực của nàng rất cường đại.

Dựa theo tiêu chuẩn của Tiên Linh văn minh để phân chia thì đã xảy ra ba lần tâm linh thoái biến, có thể so với tu sĩ vượt qua ba lần Thiên Suy kiếp.

Thời gian Cố Vô Vọng tu hành dài dằng dặc, thực lực cũng sàn sàn Trọc U.

Mà bên Trọc U còn có một gã tộc nhân khác là Trọc Hoa chuyên về lược trận khiến Cố Vô Vọng rất bị động và rơi vào thế hạ phong.

Tuy nhiên Trọc U muốn triệt để đánh bại hắn cũng không phải chuyện dễ dàng như vậy.

Hai người giằng co ở thế ngoại, tận mắt chứng kiến trận chiến thảm thiết của Đạo Xương chân giới và Tiên Linh văn minh, đối mặt với thương vong kinh khủng này, vẻ mặt Trọc U không có bất kỳ biến hóa nào, nàng cũng không hề cảm thấy đau lòng.

Ở trong mắt nàng, chỉ cần có thể trợ giúp nàng đạt được Tiên Đạo Hỏa Chủng ở Đạo Xương chân giới thì việc những chiến sĩ này chết đi thật sự rất đáng giá.

Tuy nhiên vẻ mặt Cố Vô Vọng cũng rất bình tĩnh, không có quá nhiều dao động.

Điều này làm Trọc U có chút khó hiểu, vì sao đến nước này rồi mà hắn vẫn còn có thể trấn định, chẳng lẽ hắn có sức mạnh gì đó?

Hay lời vừa rồi cũng dùng để lừa gạt nàng giống như lời nói lúc trước?

"Sự tình đến bước này, các ngươi đã không thể hối hận và vãn hồi nữa rồi, ta cũng từng nói, nền văn minh phía sau các ngươi sẽ gặp phải tai họa khủng bố bởi vì hành động này của ngươi, ngươi đã gây ra đại họa ngập trời rồi."

Cố Vô Vọng bình thản mở miệng, trong lòng bàn tay có vô số các loại diễn hóa của thuật pháp, diễn giải chân lý đạo pháp, chống lại Tâm Linh chi quang của Trọc U.

Loại lực lượng này rất thần bí, luôn luôn giống như không tồn tại, suýt nữa thì thâm nhập vào linh hồn của hắn.

Đây là lần đầu tiên hắn giao thủ với tồn tại của Tiên Linh văn minh, phát hiện rất nhiều thủ đoạn quỷ dị khó phòng. Từng tầng Tâm Linh chi quang giống như đại đạo gợn sóng không ngừng khuếch tán, có thể nhìn thấy thời không xung quanh đang lặng lẽ tiêu tan.

"Đến nước này mà vẫn muốn lừa ta."

Trọc U cười lạnh, hoàn toàn không tin những lời Cố Vô Vọng nói.

Ánh mắt nàng hướng về nơi đại chiến, nhìn đại quân Tiên Linh văn minh xông lên tàn sát bừa bãi, cuối cùng lại quay về phía Cố Tiên Nhi.

"Không biết khi tận mắt nhìn thấy thiên kiêu của bản giới chết thảm mà bản thân lại bất lực, không có cách nào ngăn cản thì ngươi sẽ có cảm thụ như thế nào?”

Nghe vậy, rốt cuộc biểu tình trên mặt Cố Vô Vọng cũng có chút biến hóa.

Tuy nhiên vẻ mặt đó không phải khó coi, phẫn nộ như trong dự liệu của Trọc U mà chỉ có ý cười lạnh lẽo khó hiểu, mang theo châm chọc và giễu cợt.

"Động đến người không nên động, các ngươi không gánh nổi hậu quả này đâu, tất cả đều sẽ phải trả giá vô cùng thảm thiết."

Hắn thản nhiên nói, tựa hồ không hề lo lắng cho an nguy của Cố Tiên Nhi.

"Ồ?"

"Đã lúc này rồi mà còn đang phô trương thanh thế."

Đôi mắt Trọc U híp lại, cảm thấy Cố Vô Vọng vẫn phô trương thanh thế, làm bộ làm tịch như trước.

"Nói nhảm với hắn làm gì, hai chúng ta hợp lực còn không giết được hắn sao? Nhanh chóng giết hắn, tìm được Tiên Đạo Hỏa Chủng còn sót lại mới là ưu tiên hàng đầu.”

Mặt khác ở trên tầng không trung, thân ảnh Trọc Hoa lại hiện lên lần nữa.

Sắc mặt hắn có chút khó coi, vừa rồi hắn không cẩn thận trúng chiêu của Cố Vô Vọng, bị trục xuất đến giữa thời không vô tận nên hiện tại có chút chật vật.

Lời vừa dứt, hắn lập tức mang theo phẫn hận mà ra tay với Cố Vô Vọng, cả một mảnh vũ trụ bị hắn nắm trong tay, luân phiên ném về phía Cố Vô Vọng.

Ầm!

Nơi này lại trở nên hỗn loạn, ba người tiếp tục giao thủ lần thứ hai, khí tức tràn ngập, không cách nào tưởng tượng nổi.

Chỉ có thể nhìn thấy từng mảnh thời không đang sụp đổ vỡ vụn, giống như đã từng phát sinh trong thiên địa trước thời cổ lão, lại giống như sẽ xuất hiện ở những năm tháng tương lai.

Trong quá trình này, ngay cả dòng sông thời gian cũng khó có thể chịu được loại dao động ấy, cứ tập hợp rồi lại nổ tung.

Mà lúc này, trong chiến trường thảm thiết kia, vị Tiên Đế của Tiên Linh văn minh đang nở nụ cười khinh miệt, hời hợt và đánh xuống từ một nơi xa xôi.

Cho dù cách xa vô tận nhưng loại bạo động hủy thiên diệt địa này vẫn khiến thần hồn của mọi người run rẩy, da đầu tê dại, đỉnh đầu cũng sắp nổ tung.

Hết chương 2503.
Bạn cần đăng nhập để bình luận