Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1870: Tự tìm đường chết

Chương 1870: Tự tìm đường chết

“Nếu ta nhớ không lầm, thực lực của Trường Ca thiếu chủ còn mạnh hơn những Kẻ thành đạo khác, đến cả nhục thân của hắn cũng bị ăn mòn…”

“Nếu chúng ta đi qua đó thì chỉ sợ sẽ bị sương mù thôn phệ, trực tiếp hình thần câu diệt."

“May mà có Trường Ca thiếu chủ, bằng không chúng ta đã mất mạng từ lâu rồi."

Rất nhiều tu sĩ nuốt nước bọt sợ hãi, không nhịn được lùi về phía sau mấy bước, không dám tới gần những nơi có sương mù kia nữa.

“Hắn đang định làm gì thế? Chẳng lẽ thật sự là có ý định dò xét thành phần của Tuyệt Âm vụ khí hay sao?”

“Mặc dù khí tức của Tuyệt Âm vụ khí đáng sợ nhưng còn chưa tới mức có thể ăn mòn nhục thân của cường giả Kẻ thành đạo chứ?”

Lão tổ Kẻ thành đạo của các tộc nhìn thấy cảnh này, trong lòng cũng vô cùng nghi ngờ, không nghĩ ra dụng ý của Cố Trường Ca là gì.

Mà ngay lúc này, Cố Trường Ca vẫn đang cau mày, đăm chiêu suy nghĩ, không để ý đến sự ăn mòn đáng sợ, vẫn đang dò xét các thành phần của Tuyệt Âm vụ khí.

“Chỉ khi hiểu rõ các thành phần của vụ khí thì mới có thể giải quyết tai họa lần này một cách triệt để." Cố Trường Ca nhẹ giọng nói như thể đang giải thích. Những cường giả Kẻ thành đạo kia không muốn nhiễm phải khí tức của sương mù này nhưng hắn thì lại không sợ hãi chút nào.

Vô số tu sĩ nghiêm nghị nhìn về phía hắn, không nghĩ tới Cố Trường Ca tới đây không vì cái gì khác mà chỉ vì muốn ngăn cản tai họa lần này để tránh cho càng nhiều tu sĩ cùng với sinh linh vô tội phải chết thảm…

Phần trách nhiệm lấy đại nghĩa diệt thân này làm cho bọn hắn không thể không kính nể.

Trước đó còn có một số tu sĩ thế hệ trước kín đáo phê bình Cố Trường Ca, tuy nhiên hiện giờ thần sắc lại vô cùng phức tạp. Dù sao bọn hắn cũng không dám chạm vào vụ khí nguy hiểm này như Cố Trường Ca.

Trước đó chỉ có Thánh Nữ của Nhân Tổ Điện là Giang Sở Sở mới chấp nhận gánh chịu nguy hiểm xâm nhập vào trong đó mà thôi.

Những người còn lại cũng chỉ dám đứng ở biên giới quan sát, vào thời điểm tất yếu mới ra tay ngăn cản những vụ khí này lan tràn ra bên ngoài.

“Mà như vậy thì cũng không dò xét được cái gì, xem ra chỉ có tiến vào sâu bên trong thì mới tìm hiểu kĩ càng được."

Cố Trường Ca nhẹ nhàng lắc đầu, ngón tay bị ăn mòn sớm đã hồi phục trở lại hình dạng ban đầu.

Đến cảnh giới hiện tại của hắn, tích huyết trùng sinh cũng chỉ là một ý niệm.

Thậm chí là có xẻ nhục thân ra thành bốn phần mang đến tứ cực của thiên địa thì cũng có thể nhanh chóng trở lại hình dạng ban đầu, rất khó giết chết.

“Hắn lại hiện thân ở đây vào thời điểm này, chỉ sợ là sẽ đứng về phía đại nghĩa, giành lấy thanh danh cho bản thân mình. Với thực lực của hắn sao lại bị vụ khí này ăn mòn được chứ?”

“Nếu để hắn giải quyết tai họa Tuyệt Âm Thiên lần này, chỉ sợ lời đồn hắn là người thừa kế Ma Công sẽ triệt để tan thành mây khói."

Lão tổ Kẻ thành đạo của các tộc liếc nhìn nhau, dường như đã hiểu ra dụng ý của Cố Trường Ca, sắc mặt cực kỳ khó coi.

Mà đúng lúc này, bên trong đám tu sĩ ở xa xa bỗng nhiên có tiếng rống giận dữ vang lên.

Tiếp theo là một luồng sát khí ngút trời hóa thành một luồng kiếm khí đáng sợ chém về phía Cố Trường Ca: “Người thừa kế Ma Công, ai ai cũng có thể tru diệt, Cố Trường Ca ngươi phát điên tàn sát vô số thiên kiêu, hôm nay ta muốn ngươi phải trả giá cho tội nghiệt của mình.”

Một nam tử trung niên gầm lên đánh về phía Cố Trường Ca, đôi mắt đỏ thẫm giống như là có thâm thù đại hận gì với hắn vậy.

Ở sau lưng nam tử trung niên này cũng có một số tu sĩ đánh tới tựa như phát điên.

Tu vi của bọn họ cũng không mạnh mẽ gì, thậm chí ngay cả Thánh Cảnh cũng chưa tới, vậy mà lại dám đến ám sát Cố Trường Ca.

“Giết hắn, giết chết người thừa kế Ma Công, cho thiên hạ một công đạo."

“Ta muốn báo thù cho sư đệ, giết Cố Trường Ca, giết chết người thừa kế Ma Công."

Cảnh tượng này kinh động đến tất cả mọi người, rất nhiều tu sĩ còn chưa kịp phản ứng, tuyệt đối không thể nào nghĩ đến ngay thời điểm này lại có người muốn giết chết Cố Trường Ca.

Một số tu sĩ không rõ chân tướng cũng trợn trừng mắt, không biết phải làm thế nào.

“Ha ha, bây giờ Cố Trường Ca hắn phải làm thế nào đây? Nếu như hắn không phải là người thừa kế Ma Công, giờ phút này lại hạ sát thủ với đám tu sĩ này, vậy thì những gì hắn vừa tẩy trắng nãy giờ đều không còn tác dụng nữa rồi."

“Nhưng nếu như không hạ sát thủ, vậy thì những thiệt thòi này hắn cũng chỉ có thể gánh hết mà thôi."

Trên mặt mấy Kẻ thành đạo của các tộc hiện lên vẻ nghiền ngẫm cùng với giễu cợt, bọn hắn đã sớm có dự đoán với những việc này.

Suy cho cùng những tu sĩ này đều do bọn hắn sắp xếp, mục đích là muốn thăm dò phản ứng của Cố Trường Ca, đồng thời cũng làm khó hắn.

“Rõ ràng thực lực không đến Thánh Cảnh vậy mà lại muốn ám sát Cố Trường Ca, đây đúng là tự tìm đường chết."

“Hành động lần này không đủ tàn nhẫn nhưng quả thực quá ác tâm, nếu Cố Trường Ca thờ ơ giết chết đám người này, chắc chắn sẽ mất đi nhân tâm."

Giờ phút này một số trẻ tuổi Chí Tôn như Lục Quan Vương Quân Diêu, Thiên Hoàng Nữ cũng nhanh chóng phản ứng lại, mỗi người đều có biểu lộ khác nhau, cực kỳ phức tạp.

“Muốn chết sao, đám các người cũng có tư cách khinh nhục công tử hay sao."

Mà khi tất cả các tu sĩ đang đứng yên xem trò vui thì trong hư không đột nhiên vang lên một âm thanh lạnh lùng, ngay sau đó có vô số gợn sóng vô hình khuếch tán khắp nơi.

Khí tức kinh khủng chấn động cả trời đất, dùng sức mạnh không thể ngăn cản nổi nghiền ép xuống.

Giờ phút này các tu sĩ có cảm giác mình không thể nào hít thở nổi, giống như bản thân đã sắp bị nghiền nát thành mảnh vụn.

Bụp bụp bụp...

Một trận huyết vụ bùng nổ, bên trong hư không có vô số máu thịt vỡ tung tóe, ngay cả tiếng hét cũng không kịp phát ra thì đã nổ tung thành từng mảnh, hình thần câu diệt.

Ngay sau đó là Tứ điện chủ Diêm La của Địa Ngục, cũng chính là A Nhị xuất hiện ngay sau lưng Cố Trường Ca.

Hắn mang theo mặt nạ, thân hình to lớn, mặc minh sắt chiến y, toàn thân lộ ra một luồng khí tức kinh khủng làm cho người ta sợ hãi, dường như hư không cũng muốn sụp đổ.

“Đây là…”

“Một vị Tàn Tiên…”

Giờ phút này những tồn tại Kẻ thành đạo núp trong bóng tối đồng loạt biến sắc, cảm thấy vô cùng sợ hãi bất an đến mức tê cả da đầu.

Đối với chuyện này, dường như Cố Trường Ca cũng không ngoài ý muốn, từ đầu đến cuối thần sắc của hắn luôn vân đạm phong khinh.

Hắn cười nhạt một tiếng, lại nhìn về một số nơi trong hư không, sau đó mới không nhanh không chậm mở miệng nói.

“Lần này Tuyệt Âm Thiên đột nhiên bộc phát, không ai đến đây tìm hiểu căn nguyên hay sao? Bây giờ tất cả cường giả Kẻ thành đạo cũng chỉ quan sát và thờ ơ như thế à?”

“Thủ đoạn cỏn con như phái tử sĩ mà cũng dám dùng ở trước mặt Cố mỗ ư…”

Hết chương 1870.
Bạn cần đăng nhập để bình luận