Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1289: Hạ cờ

Chương 1289: Hạ cờ

"Sư tôn ngươi yên tâm đi, ta sẽ không thua, nếu như Cổ Vô Song áp chế cùng một cảnh giới với ta, ta có niềm tin trấn áp hắn, thì sợ gì ba chiêu của hắn."

Hiện tại, trên người Tiêu Dương tự nhiên tràn ngập tự tin, lời nói âm vang mạnh mẽ.

Thấy thế, Nhị Sơn Chủ có chút vui mừng gật đầu, có điều vẫn lại lấy ra mấy món pháp khí mạnh mẽ, giao cho Tiêu Dương.

"Huyết mạch của ngươi rất cường đại, có điều ngươi cần mau chóng đi tìm tộc nhân cũ, có sự trợ giúp của bọn họ, ngươi mới có thể phát huy ra ưu thế huyết mạch của mình. Những thứ đó vi sư cũng vừa vặn chỉ là hiểu qua, cũng không thể giúp được ngươi."

"Nếu như ngươi có thể tìm gặp được Đại Sơn Chủ, vậy thì càng tốt hơn, có điều ngay cả ta cũng không biết những năm qua hắn đến cùng ẩn cư ở nơi nào."

Đồng thời, Nhị Sơn Chủ bắt đầu bàn giao đến chuyện khác, có chút nghiêm túc.

Tiêu Dương có chút cái hiểu cái không gật đầu, hiểu được tầm quan trọng của việc đó.

Mà ngay lúc Nhị Sơn Chủ đang dặn dò Tiêu Dương.

Ở Đệ Tam Sơn, bên trong một tòa đại điện rộng lớn, Cố Trường Ca cũng tương tự đang nhắc nhở Cổ Vô Song.

"Công tử ngài yên tâm, tuy Tiêu Dương hắn chỉ là Thánh Cảnh, dù ta áp chế tu vi xuống cùng một cảnh giới với hắn, hắn cũng không phải là đối thủ của ta."

Cổ Vô Song mặc chiến y màu vàng óng, thần quang lập lòe, toàn thân đều rất giống như đang phát sáng, giống như một mặt trời màu vàng, vô cùng chói mắt.

Có điều ở trước mặt Cố Trường Ca, hắn vẫn rất cung kính.

Mặc dù hắn còn lâu mới là đối thủ của Cố Trường Ca, nhưng đối phó với một Tiêu Dương, đây không phải là chuyện tóm đến tay sao?

Hắn cũng không biết tại sao Cố Trường Ca lại một mình gọi hắn tới, phân phó việc này.

"Ngươi không phải là đối thủ của hắn."

Có điều, Cố Trường Ca vừa vặn chỉ lắc đầu, trong con ngươi lóe lên tia không hiểu, đang suy nghĩ một ít chuyện.

Chuyện của Cửu Sơn Tiên Ấn liên quan đến chuyện hắn hủy diệt Cửu Đại sơn, nếu như việc ấy ở trong tay Nhị Sơn Chủ, sẽ khó tránh khỏi tạo thành phiền toái không nhỏ đối với hắn.

Cho nên hắn cần Cổ Vô Song giành được Cửu Sơn Tiên Ấn.

Nhưng hắn sẽ không vì vậy mà cảm thấy hứng thú đối với tỷ thí giữa Cổ Vô Song và Tiêu Dương.

"Công tử, ta có thực lực Chí Tôn cảnh, dù áp chế ở Thánh Cảnh, đối với các loại cảm ngộ quy tắc thần thông, vẫn mạnh hơn so với Tiêu Dương, làm sao lại không phải là đối thủ của hắn?"

Cổ Vô Song rõ ràng cũng không ngờ tới Cố Trường Ca sẽ nói như vậy đối với hắn, trong lúcc nhất thời có chút ngây ngẩn cả người, không nhịn được phản bác.

Hắn tâm cao khí ngạo, mặc dù sống chết bị Cố Trường Ca khống chế, nhưng lại không muốn thừa nhận bản thân không bằng một tên Tiêu Dương.

Cố Trường Ca nhàn nhạt nhìn hắn một cái, nói, "Nếu không tin, vậy ngươi đều có thể ngày kia thử một lần, nếu như lấy không được Cửu Sơn Tiên Ấn, ngươi cũng không cần sống."

Sắc mặt của Cổ Vô Song kịch biến, có chút hoảng sợ, phía sau lưng hơi lạnh, cảm thấy tầm quan trọng của việc ấy đối với Cố Trường Ca.

"Không dám, ta nhất định liều mạng, vì công tử cầm tới Cửu Sơn Tiên Ấn." Hắn vội vàng nói.

Cố Trường Ca khẽ gật đầu, sau đó vươn tay ở giữa hư không bắt đầu huy động, từng mảnh từng mảnh đại đạo phù văn lập lòe hiện lên, có khí tức không hiểu run rẩy hiện lên.

Trong lúc mơ hồ, như có một pho tượng người tí hon màu vàng hung uy cái thế xuyên qua tầng tầng không gian đi tới, vô cùng mơ hồ, có chấn động rất mạnh, làm cho hư không gần đây cũng trở nên mơ hồ, muốn sụp xuống.

"Thả lỏng tâm thần." Cố Trường Ca nói.

Cổ Vô Song run rẩy mà sợ hãi nhìn một màn trước mắt này, nhịn không được muốn quỳ bái, quỳ phục đối với kẻ tiểu nhân ở trước mặt.

Đây là sức mạnh khủng bố khiến cho thần hồn hắn run rẩy, thân thể muốn nổ tung, quả thật không gì sánh bằng.

Nghe vậy hắn không dám từ chối, mặc dù không biết đây là vật gì, nhưng bây giờ sống chết đều do Cố Trường Ca khống chế, còn có gì để sợ.

Rất nhanh, tâm thần hắn buông ra, người tí hon màu vàng ấy một bước bước vào bên trong, cuốn sạch lấy hung tính đáng sợ, xuất hiện ở trong Hồn Cung.

Ở giữa hư không tràn ngập khí tức khủng bố cũng theo đó tiêu tán.

"Ngày kia lúc ngươi giao chiến với Tiêu Dương, ta sẽ tự khống chế thân thể của ngươi."

Cố Trường Ca nhìn ra sự sợ hãi khó nén trong lòng của hắn, thản nhiên nói.

"Ta đã hiểu."

Cổ Vô Song gật gù, vẻ mặt khôi phục lại vẻ bình thường, cảm ứng một phen, cũng không có chỗ kỳ dị gì.

Có điều đối với thủ đoạn thần bí của Cố Trường Ca, hắn càng thêm e ngại.

Các loại thủ đoạn, có thể nói là trước đây chưa từng gặp, thậm chí có thể ở giữa động niệm khống chế thân thể của người khác, quả thật chưa từng nghe thấy.

Thời gian hai ngày trôi qua rất nhanh, ở trên một ngọn núi vô cùng nguy nga hào hùng giữa Cửu Đại sơn, lần nữa hội tụ rất nhiều người.

Không giống với trận chiến ba ngày trước của Thiên Lộc Huyền Nữ với Đại sư tỷ Trần Tố Vân.

Lần này tỷ thí đến từ nội bộ bên trong Cửu Đại Sơn, chính là vấn đề thuộc về Cửu Sơn Tiên Ấn.

Một bên là quan môn đệ tử của Nhị Sơn Chủ Cửu Đại sơn Tiêu Dương, một bên khác thì là đệ tử đắc ý của Tam Sơn Chủ, đồng thời cũng là Đạo Tử Cổ Vô Song.

Hai người là tranh đoạt quyền nắm giữ Cửu Sơn Tiên Ấn đời kế tiếp mà ước chiến, Cổ Vô Song áp chế tu vi đến cùng một cảnh giới với Tiêu Dương.

Nếu như Tiêu Dương có thể chống nổi ba chiêu của hắn, như vậy thì Cửu Sơn Tiên Ấn, hắn chắp tay nhường cho.

Hầu như tất cả sơn chủ cũng hiện ra chân thân giáng lâm tới đây, có thể thấy được rất coi trọng đối với việc nọ.

Ở bốn phía của ngọn núi, hội tụ rất nhiều đệ tử, từng đạo cầu vồng từ khắp nơi trời đất hạ đến, một số đệ tử chưa từng quan sát cuộc chiến ba ngày trước đều hiện thân.

Chuyện hôm nay có thể nói là chuyện quan trọng nhất kỷ nguyên này của Cửu Đại sơn.

Bởi vì Cửu Sơn Tiên Ấn, chính là biểu tượng của khí vận, mệnh số, ở bên trong phạm vi lãnh thổ của Cửu Đại sơn, có thể chiếm được khí vận, mệnh số gia thân, có được sức chiến đấu vô địch, quỷ thần khó lường.

Hết chương 1289.
Bạn cần đăng nhập để bình luận