Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 3579. Hàn Doanh



Chương 3579. Hàn Doanh




Lão ẩu giống như biết được suy nghĩ của nữ tử, khẽ lắc đầu: “Minh chủ Phạt Thiên Minh chính là tồn tại thần bí nhất trong chư thế Thương Mang, có một không hai. Không ai biết bối cảnh và lai lịch của hắn. Cho dù sau khi Thánh tổ xuất thế, ý đồ thôi diễn cũng không thu hoạch được gì, thậm chí còn bị phản phệ.”
“Hơn nữa, phương thức minh chủ Phạt Thiên Minh đối phó với thế lực Tiên Sở Hạo Thổ cũng không giống Chúng Diệu Sơn, cho nên rất khó từ những điểm như vậy phán đoán ra được lai lịch của hắn. Từ đó về sau, trên thế gian không còn ai nhìn thấy hắn ra tay nữa.”
“Thời gian trước, một vị tổ thần của Thần Đạo Văn Minh bỗng nhiên tử vong, một phương thần giới to lớn tan rã sụp đổ. Cách đây không bao lâu, một tổ thần cực kỳ cổ lão cũng bị rơi vào hắc ám.”
Ánh mắt nữ nhân hiện lên sự kinh ngạc, như có điều suy nghĩ: “Trưởng lão ngươi muốn nói cái chết của vị tổ thần của Thần Đạo Văn Minh là do minh chủ Phạt Thiên Minh ra tay.” Lão ẩu gật đầu: “Ngoài hắn ra, không có ai có gan lớn như vậy trong Thương Mang hiện tại, bao gồm Thánh tổ. Cho dù những nhân vật cổ lão hóa thạch cũng không dám trắng trợn ra tay như thế. Nếu có thể tránh thì được tránh.”
Tu vi càng cao, càng có thể cảm nhận được sự quan sát và nhìn trộm trong thiên địa mỗi giờ mỗi khắc.
Thiên địa này biết ăn người.
Minh chủ Phạt Thiên Minh xuất hiện một chút cũng không kiêng kỵ, không để ý, quấy toàn bộ Thương Mang thành một vũng nước đục trong kỷ nguyên này.
Lúc này mới dẫn đến những nhân vật ẩn núp rất kỹ phải bất đắc dĩ xuất thế. Thánh tổ của Phiêu Miểu Thánh Vực là người đầu tiên.
“Lão thân nói nhiều như vậy chính là muốn cho tông chủ ngươi hiểu, nếu Hắc Liên giáo thật sự có liên quan đến Phạt Thiên Minh, thậm chí là minh chủ Phạt Thiên Minh, ngươi mạo hiểm như vậy, ta lo lắng ngươi sẽ gặp nạn, giống như vị tiền hiền Lăng Ngọc Linh, biến thành nanh vuốt của Phạt Thiên Minh.”
Giọng điệu của lão ẩu nặng nề, khó giấu được sự lo lắng.
Tuy nữ tử là tông chủ của Phiêu Miểu Thánh Tông nhưng nàng lại là đứa trẻ do đích thân các trưởng lão nuôi lớn.
Có thể nói Phiêu Miểu Thánh Tông chính là nhà của nàng. Nếu không, làm sao có chuyện nàng chấp nhận nguy hiểm mà làm chứ.
Nữ tử im lặng một hồi, sau đó mỉm cười nói: “Trưởng lão quá lo lắng rồi. Các ngươi còn không biết thiên phú của ta sao? Đến lúc đó, cùng lắm thì chủ thân thứ thân tách rời, lưu lại một mạng sống. Tương lai tu luyện lại là được. Trong lòng ta tự biết nắm chắc.”
“Hơn nữa, đây chỉ là suy đoán của các người, cũng không có chứng cứ. Nếu quả thật Phạt Thiên Minh có liên quan đến Hắc Liên giáo, điều này cũng có nghĩa giữa tộc đàn hắc ám và Phạt Thiên Minh có quan hệ rất mật thiết với nhau.”
“Hậu quả này rất đáng sợ, cũng rất khó tưởng tượng.”
Lão ẩu nói nhiều như vậy, nhưng bà biết có khuyên nàng đến cỡ nào cũng vô dụng. Bà gật đầu nói: “Đã như vậy, lão thân cũng không tiện nói thêm. Hàn Doanh ngươi không được chủ quan.”
Ánh mắt nữ tử hiện lên sự hoảng hốt. Đã bao nhiêu kỷ nguyên rồi nàng chưa nghe đến cái tên Hàn Doanh này.
Sau khi trở thành tông chủ Phiêu Miểu Thánh Tông, nàng đã sớm quên mất tên của mình là gì.
“Ta đã không còn là nữ hài cần các người bảo vệ trước kia.”
Nàng mỉm cười, rất nhanh biến mất khỏi Phiêu Miểu Phong.
Khi nàng biến mất, thân ảnh cao gầy nổi bật cũng xuất hiện biến hóa, được một luồng thanh quang quanh quẩn, giống như có huyền quang thần hà tràn ngập.
Trong lúc mơ hồ có thể nhìn thấy thân hình của nàng đã gầy hơn trước. Lớp áo choàng màu xanh đen rộng bao bọc lấy một thiếu nữ mười sáu tuổi đẹp như trăng rằm, chỉ có ánh mắt điềm tĩnh và sự trầm ổn là không phù hợp với độ tuổi của nàng.
Sau khi Lý Hàn Doanh rời khỏi Phiêu Miểu Phong không bao lâu, lão ẩu cầm quải trượng thở dài một tiếng, chuẩn bị rời đi.
Chợt bà cảm nhận được điều gì đó, gương mặt già nua hiện lên sự kính sợ, sau đó hành lễ về phía hư không sau lưng, kính cẩn nói: “Xin chào Thánh tổ.”
Gợn sóng khuếch tán, hư vô ngưng trệ, cả một mảnh thời không giống như bị một vĩ lực bóc ra.
Thông đạo thời không hỗn loạn mông lung xung quanh Phiêu Miểu Phong lại càng rơi vào sự tĩnh mịch.
Một nam nhân trung niên nho nhõ ôn hòa từ trong đó bước ra. Gương mặt của ông ta tuấn lãng, tóc mai hai bên bạc trắng, ánh mắt sâu thẳm, mặc trường bào gấm hoa, bên hông còn đeo một miếng ngọc bảo màu đỏ, khí chất phiêu miểu.
Cả người ông ta giống như môn đệ thư hương, mang theo khí chất thư sinh.
Rất khó tưởng tượng Thánh chủ Phiêu Miểu Thánh Vực lại là một nam nhân trung niên như vậy. Từ gương mặt của ông ta rất khó phán đoán tuổi tác của ông ta.
Lão ẩu trước mặt là một tồn tại Tổ Đạo cảnh vượt qua bảy lần Thiên Suy Kiếp. Tuy nhiên, nếu Thánh tổ không để lộ khí tức, bà cũng không có khả năng cảm giác được.
Bên trong năm tháng dài dằng dặc, vị Thánh tổ của Phiêu Miểu Thánh Vực không biết đã đạt đến một bước nào nữa.
“Lý trưởng lão không cần đa lễ.”
Phiêu Miểu Thánh Tổ khẽ gật đầu, giọng nói nhẹ nhàng: “Phúc vận của Lý Hàn Doanh kéo dài, do chính Hi Nữ tiền bối đích thân đưa đến, từ một nơi sâu xa có đại khí vận che chở. Chuyến đi này sẽ không có bao nhiêu nguy hiểm đâu.”
“Huống chi, nàng song thể hợp nhất, tam hồn cộng sinh. Trong Phiêu Miểu Thánh Vực này, ngoại trừ nàng, chúng ta không tìm được người thích hợp nghiên cứu lai lịch của Hắc Liên giáo.”
Nghe xong, trong lòng lão ẩu mới yên tâm được một chút. Hết chương 3579.



Bạn cần đăng nhập để bình luận