Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1470: Cố công tử tới gặp

Chương 1470: Cố công tử tới gặp

"Một vị Thần Nguyên Sư...."

Ở chỗ sâu của Côn Ô Thành, trong một cung điện có tiên quang lập loè, rộng lớn nhưng vô cùng cổ xưa, Cố Trường Ca đang uống trà một cách thư thả, nhịn không được mà nở nụ cười.

"Khuôn mặt của vị Thần Nguyên Sư này khá là lạ, trước kia chưa từng gặp qua."

Trên mặt Doãn Mi hiện rõ vẻ nghi ngờ.

"Chỉ là thay hình đổi dạng mà thôi, ta có thể đoán được hắn là ai, còn hoà thượng kia thì...."

Khoé miệng Cố Trường Ca hiện lên vẻ bất ngờ.

Nếu hắn nhớ không lầm thì việc hắn giết rất nhiều giáo chủ đại giáo đến tận đây vẫn chưa giải quyết xong.

Cuối cùng Thái Hư thần tộc lại đổ hết tất cả tội lỗi lên đầu của Giang Thần.

Trên người Giang Thần vẫn còn mang tội danh đánh cắp thần cách Thái Hư cùng với lừa giết nhiều giáo chủ của các đại giáo, sao hắn dám lấy mặt thật để gặp người được?

"Nghe nói khi tại Đổ Thạch Phường thì Giang Thần đã vô tình gặp được Tiêu Nhược Âm."

Sau đó Cố Trường Ca bỗng nhớ đến việc này, hắn thấy có thể thử lợi dụng cơ hội này một tý.

Khí linh Tạo Hoá Tiên Chu trên người Giang Thần rất có thể sẽ giải quyết biến hoá của các trận văn địa lý một cách dễ dàng, cho nên khiến mọi người thấy giả tưởng hắn là truyền nhân của Thần Nguyên Sư.

Nhưng trong lần công phá Côn Sơn này thì khí linh của Tạo Hoá Tiên Chu không chừng sẽ có tác dụng rất lớn.

"Đã đến lúc nhìn Tiêu Nhược Âm một tý, vị Vận Mệnh Đại Tế Ti này."

Nghĩ tới đây Cố Trường Ca cười khẽ, lập tức đứng dậy rời đi cung điện, không cho bọn người Doãn Mi cùng Tô Thanh Ca đi theo.

Mặc dù trong khoảnh thời gian này hắn không quan tâm đến Tiêu Nhược Âm lắm, nhưng Diễm Cơ vẫn luôn hồi báo lại những việc phát sinh trong Đạo Thiên Tiên Cung cho hắn biết.

Những hành động cùng với tiểu tâm tư của Tiêu Nhược Âm không lọt qua được pháp nhãn của hắn.

Mặc dù hắn không chán ghét những hành động đó, thậm chí trong mắt của Cố Trường Ca tuy Tiêu Nhược Âm có dã tâm lớn nhưng lại rất thông minh, biết cách xem xét thời thế.

Điểm này thôi đã vượt qua rất nhiều nữ tử khác rồi.

Điểm trọng yếu nhất là, tính cách như thế thì dễ dàng cho hắn khống chế hơn.

Ngay lúc đó tại trụ sở của Đạo Thiên Tiên Cung, Tiêu Nhược Âm cũng đang rất khó tin về những chuyện vừa mới xảy ra vào ban ngày, nàng đang cố nhớ lại bản thân có nhận biết Giang Thần hay không thì bỗng nghe tiếng bẩm báo Cố Trường Ca đã tới nơi này.

Ngay lập tức nàng ngây ra như phổng, nhưng sau đó liền lấy lại tinh thần, trang điểm lại một cách lúng túng, cố khiến bản thân càng xinh đẹp hơn.

Sau đó thở sâu mấy hồi, giúp bản thân tỉnh tái lại, mừng thầm trong lòng.

"Sao Cố công tử lại ở Côn Ô Thành, lại còn tới đây vào lúc này?"

Nhịp tim Tiêu Nhược Âm đập nhanh vô cùng, sắc mặt hơi đỏ.

Nhưng nàng vẫn cố giữ phong thái bình tĩnh, không khác gì mấy so với trước kia.

Nàng cảm thấy rằng bản thân có thể tiếp cận với Cố Trường Ca là vì bản thân xuyên không từ hiện đại đến đây.

Lúc đó nàng vẫn chưa biết thân phận của Cố Trường Ca, cho nên mới dám nói tất cả những việc thời hiện đại cho hắn nghe, không e dè hắn như những cô gái khác.

Cho nêm Cố Trường Ca mới có thể thấy nàng đặc biệt, sau đó nhớ kỹ nàng hơn.

Tuy giải thích như thế nghe hơi cẩu huyết một tý nhưng bản thân Tiêu Nhược Âm lại tin tưởng.

Oanh!!

Tất cả đệ tử cùng trưởng lão Đạo Thiên Tiên Cung ở phụ cận đều bị kinh động, dù đang đêm nhưng tất cả đều vội vả chạy ra nghênh đón Cố Trường Ca.

"Bái kiến Trường Ca thiếu chủ."

Tuy Cố Trường Ca vẫn là truyền nhân của Đạo Thiên Tiên Cung nhưng thân phận cùng địa vị của hắn bây giờ đã vượt xa cung chủ của Đạo Thiên Tiên Cung rồi.

Rất nhiều người khi đối mặt với hắn đều sẽ run rẩy liên tục, cảm thấy một loại uy nghiêm cực kỳ kinh khủng đang nhào đến trước mặt mình.

Cố Trường Ca đi từ ngoài phủ đệ vào, không một ai đi theo sau, nhìn qua có vẻ rất tự nhiên.

Trên mặt Cố Trường Ca vẫn là nụ cười ôn hoà ấy, hắn phất tay, "Không cần như thế, ta chỉ đến đây để gặp Nhược Âm cô nương một tý thôi."

Nghe thế thì khá nhiều đệ tử cùng trưởng lão của Đạo Thiên Tiên Cung không bất ngờ lắm, thậm chí có người lộ ra vẻ mặt quả là thế.

"Nhưng lúc này Nhược Âm chắc đã nghỉ ngơi."

"Vậy chúng ta sẽ gọi nàng dậy." Một vị trưởng lão nghe thế vội vàng nói lại.

Cố Trường Ca nghe thế thì hơi kinh ngạc, sau đó cười cười, "Thôi đừng, ta không quấy rầy giấc nghỉ của Nhược Âm cô nương, ngày mai ta lại đến vậy."

Lời này vừa dứt thì tất cả đệ tử cùng trưởng lão đều vô cùng giật mình, ai nấy đều cảm giác khó mà tin được.

Khá nhiều nữ tử khi nghe thế thì trừng to hai mắt, hâm mộ cùng ghen ghét vô cùng.

Thân phận của Cố Trường Ca tôn quý bậc nào, tự mình đến gặp một nữ tử đã là vinh hạnh to lớn của nàng ta rồi.

Nếu các nàng mà là Tiêu Nhược Âm thì lúc này đã hưng phấn đến mức sắp chết.

Vậy mà vì không quấy rầy đến giấc nghỉ của Tiêu Nhược Âm, nên Cố Trường Ca lại định quay về, ngày mai lại đến thêm một lần nữa.

Tiêu Nhược Âm có tài đức gì mà đáng giá Cố Trường Ca làm như thế?

Bọn hắn biết rằng khi việc này truyền ra ngoài thì có thể dẫn đến sóng lớn vô biên tại thượng giới, bùng nổ oanh động cực kỳ lớn.

Trên thượng giới này có ai được Cố Trường Ca cưng chiều như thế nữa?

Đương nhiên cũng có thể là do Cố Trường Ca luôn quan tâm và đối đãi với nữ tử mà hắn để ý như thế.

"Nhược Âm bái kiến Cố công tử...."

Lúc này Tiêu Nhược Âm mới chạy đến một cách vội vàng, không nghĩ tới Cố Trường Ca sẽ quan tâm nàng như thế.

Việc này khiến nàng vừa khiếp sợ vừa cảm động, làm cho giọng nói của nàng cũng trở nên run rẩy.

Lấy thân phận cùng địa vị của Cố Trường Ca, tự mình đến đây đã chứng minh được sự coi trọng mà hắn dành cho nàng rồi.

"A, xem ra ngươi vẫn chưa nghỉ ngơi."

Nghe được giọng của Tiêu Nhược Âm thì Cố Trường Ca hơi bất ngờ, sau đó nở nụ cười nhìn về phía Tiêu Nhược Âm, nàng lúc này vẫn long lanh động lòng người, đẹp đến mức không gì sánh nổi.

Tất cả đệ tử cùng trưởng lão của Đạo Thiên Tiên Cung đều vô cùng ghen tỵ và hâm mộ với Tiêu Nhược Âm.

Hết chương 1470.
Bạn cần đăng nhập để bình luận