Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2627: Đệ đệ

Chương 2627: Đệ đệ

Giờ phút này, trên yến hội, ti trúc đan xen, cầm sắt khẽ minh.

Giữa các đình đài lầu các có rất nhiều khách mời đang uống rượu nói chuyện với nhau, trong bích hồ lá sen như trời, tiên vụ tràn ngập, thịnh cảnh của một đảng tiên gia.

Ở giữa núi non cổ mộc, đằng tùng treo ngược, tử hà lượn lờ cũng có rất nhiều thân ảnh giao nhau tại mấy khu vực rộng lớn nơi xa, không ít thế hệ trẻ tuổi đều đang luận đạo luận bàn, cảnh tượng trông có chút náo nhiệt.

Toàn bộ khu vực này có thể chứa tới ít nhất mấy vạn tu hành giả, tất cả đều là đại nhân vật cực kỳ có danh tiếng ở các nơi trong Tiên Linh văn minh.

“Tầm này chắc hẳn Trọc Ô trưởng lão cũng sắp tới rồi.”

Một trưởng lão của một thế lực cổ xưa tên là Hồn Thiên Nhai mỉm cười lên tiếng nói: “Trước đó nàng bận xử lý vài việc của mình, bây giờ nếu không nhầm thì đã xử lý xong cả rồi.”

Rất rõ ràng, giao tình riêng của hắn và Trọc Ô trưởng lão rất tốt, cho nên mới biết được những thứ này.

Nghe thấy hắn nói vậy, rất nhiều khách mời tại đây đều buông chén trong tay, không hẹn mà cùng nhìn về phía xa kia.

Vù!

Một đạo kim quang từ chân trời kéo dài tới, kim quang nhanh chóng đáp xuống hướng này, , thân ảnh ở giữa chính là Trọc Ô trưởng lão.

“Hôm nay bản tọa tổ chức đại điện thu đồ nhận được sự quan tâm của chư vị đạo hữu, không ngại khoảng cách xa hàng vạn dặm mà chạy tới đây…”

“Trọc mỗ vô cùng cảm kích.”

Nàng mặc áo khoác màu vàng sậm, mọi hành động đều dẫn động thiên địa đại thế, quy tắc trật tự của tự nhiên vận chuyển, biểu hiện của tu vi cao thâm quả thật không thể tưởng tượng nổi.

Trong lúc nói chuyện, Trọc Ô đã mỉm cười tự mình nâng chén, cạn chén với mọi người ở đây.

Vô số khách mời đồng loạt nâng chén đáp lễ, riêng phần thực lực và thân phận thì nơi này rất ít người có thể so sánh với nàng. Tuy nhiên ánh mắt của đông đảo tu hành giả đều nhìn về người phía sau Trọc Ô trưởng lão.

Người kia vẻ mặt điềm đạm, mặc váy dài màu trắng mịn, bên ngoài khoác áo khoác ngoại sam màu trắng, mái tóc nhẹ nhàng, dung mạo tuyệt mỹ.

Rất nhiều thế hệ trẻ tuổi nhao nhao lộ ra vẻ mặt kinh diễm làm sao.

“Không hổ là đệ tử của Trọc Ô trưởng lão, dung nhan này thật sự là hiếm thấy.”

Ngay cả một vài lão cáo già cũng sợ hãi cảm thán, tất cả đều nhịn không được nói.

“Nhìn từ tuổi tác và tu vi thì nàng ta càng không thua bất cứ thiên kiêu trẻ tuổi nào cả…”

“Có thể tưởng tượng ra tương lai của đệ tử này sẽ phong hoa tuyệt đại cỡ nào.”

Càng ngày càng có nhiều người cảm thán, ầm ầm nịnh hót nói.

Đây nếu là đệ tử của Trọc Ô trưởng lão, hơn nữa còn chiêu cáo thiên hạ, tổ chức đại điển thu nạp đồ đệ, vậy đủ để nói rõ Trọc Ô coi trọng nàng ra sao.

Vương Hạc ở trong đám người phía xa nhìn Mộc Yên như vầng trăng được sao vây quanh, hắn mỉm cười trong lòng. Hắn cảm thấy tất cả mọi chuyện đều phát triển theo dự liệu và sự tính toán của hắn, không có chút sai lầm nào.

“Sao có thể…”

Tuy nhiên giờ phút này, ở trong yến hội của đoàn người Vĩnh Hằng thần tộc.

Vĩnh Hằng thần tử Ly Dương kinh ngạc hẳn lên, gương mặt tràn đầy nét không dám tin nhìn về phía Mộc Yên, sau đó vẻ mặt hắn nhanh chóng thay đổi.

Nét mặt mấy vị trưởng lão của Vĩnh Hằng Thần tộc trông cũng vô cùng khó coi, hiển nhiên bọn họ không ngờ tới được Mộc Yên sẽ xuất hiện ở chỗ này.

Hơn nữa nàng còn lắc mình thay đổi trở thành đệ tử của Trọc Ô trưởng lão Trọc tộc.

Đây chính là tộc nhân lúc trước bị Vĩnh Hằng thần tộc trục xuất ra ngoài, là một nỗi sỉ nhục của Vĩnh Hằng thần tộc.

“Sự việc đúng là có chút thú vị rồi đây.” Khóe miệng Lạc Tương Quân nhếch lên ý cười hờ hững, nàng cũng không ngờ đám người Ly Dương lại phản ứng lớn như vậy. Tuy rằng lúc trước nàng chưa từng gặp qua Mộc Yên, nhưng giờ phút này cũng đoán ra thân phận của nàng ta.

Đương nhiên, ngay cả bản thân Mộc Yên cũng vô cùng kinh ngạc, sau đó trong mắt lộ ra vài phần vui mừng.

“Tiểu Dương…”

Nàng không ngờ tới bản thân sẽ gặp được đệ đệ của mình.

Lúc trước khi bị trục xuất khỏi Vĩnh Hằng thần tộc, nàng lo lắng cho an nguy của đệ đệ, thế nên luôn muốn vụng trộm thăm hắn, nhưng vẫn không có cách nào.

Mãi sau này nàng biết rằng Ly Dương trở thành thần tử của Vĩnh Hằng thần tộc, lúc này mới khiến nàng yên tâm hẳn.

Khi mẫu thân mang thai Ly Dương thì nàng Mộc Yên vẫn còn rất nhỏ, nàng đối với người đệ đệ cùng mẹ khác cha này lại rất quan tâm.

Hơn nữa, nàng biết bởi vì mình mà mới dẫn đến Ly Dương không được phụ thân cưng chiều, cho nên vẫn luôn cảm thấy áy náy với chuyện đó, nàng luôn muốn bồi thường cho hắn.

Mặc dù lúc đó tình cảnh của nàng và mẫu thân ở Vĩnh Hằng thần tộc cũng không tốt, sống ở trong sân viện hoang vu vắng vẻ.

Chính vì trước kia mẫu thân phải chịu thương tích, tu vi chỉ còn chút ít, lúc trời trở lạnh sẽ lạnh đến run rẩy, mà ngay cả lò sưởi thì hai mẹ con nàng cũng không có nổi.

Khi đó nàng sẽ chủ động đi giúp một vài nô bộc tạp dịch làm chút chuyện, đổi lấy một ít than lửa để vượt qua mùa đông. Ngoại trừ những nô bộc tạp dịch ngẫu nhiên sẽ đùa cợt mẹ con các nàng ra, những người còn lại vẫn rất tốt bụng, ít nhiều sẽ tặng nàng một ít than củi.

Cũng chính dựa vào phương thức này mà nàng và mẫu thân đã vượt qua từng đêm đông giá buốt, song từ trước đến giờ Ly Dương đều vô cùng chán ghét nàng, vì thế mà hắn rất ít khi chủ động đến thăm mẫu thân của mình.

Hết chương 2627.
Bạn cần đăng nhập để bình luận