Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1800: Ý đồ của Thiền Hồng Y

Chương 1800: Ý đồ của Thiền Hồng Y

Sau khi trở về Chu Tước phường, Cố Trường Ca lập tức sai người đưa Tô Thanh Ca tới Hỗn Loạn tinh vực.

Bây giờ Hỗn Loạn tinh vực chính là địa bàn của muội muội nàng, Cơ Thanh Huyên.

Cố Trường Ca dùng cấm thuật phong ấn tu vi của Tô Thanh Ca, để trong thời gian này nàng ngoan ngoãn chờ ở Hỗn Loạn tinh vực trước.

Còn về chuyện Thiền Hồng Y, thực ra hắn cũng đã lờ mờ đoán được.

E rằng Thiền Hồng Y sẽ động thủ trong buổi đại hôn của hắn với Nguyệt Minh Không mấy tháng sau.

Nhưng Cố Trường Ca chỉ có thể tạm thời gác lại chuyện này, bởi vì hiện tại hắn còn phải giải quyết sự tình liên quan đến Địa Ngục và Phù Đồ.

"Thanh Nhi, mấy ngày kế ngươi hãy phái người đi theo dõi tên thiếu niên trong Thanh Hồng Cổ giới kia."

Sau đó hắn gọi Thanh Nhi tới sai nàng phái một ít nhân thủ đi.

Cố Trường Ca cảm giác Lục Minh có liên quan tới Địa Ngục, nhưng chắc là hắn sẽ không dễ dàng để lộ bí mật.

Ngoại trừ vầng sáng của khí vận, Tuyết Yên cũng chỉ là một thiếu nữ bình thường.

Chưa chắc Lục Minh đã để nàng phát hiện tất cả hướng đi của hắn.

"Rõ thưa công tử."

Thanh Nhi nhận lệnh rồi rời đi, nàng vừa mới sai phái không ít cường giả tiến vào Thanh Hồng Cổ giới khống chế toàn bộ thân nhân bằng hữu của Lục Minh theo yêu cầu của Cố Trường Ca.

Chuyện liên quan tới hai tổ chức thích khách cổ lão là Địa Ngục và Phù Đồ này là đại sự, không được phép lơ là dù chỉ một chút.

Ở một nơi khác, thiếu nữ Tuyết Yên cầm trà Ngộ Đạo mà Cố Trường Ca đã ban tặng, dưới sự sắp xếp của Tam chưởng quỹ, nàng trở về trú tạm tại Thanh Hồng Cổ giới.

Hương trà Ngộ Đạo đậm đà mù mịt, có rất nhiều dị tượng hiện lên.

Có thần phật ngập trời đang tụng kinh, cũng có kim sắc tiểu đỉnh xa xăm, chuông lớn dao động, đạo kiếm đan xen.

Trong khung cảnh xán lạn này, quang hoa rực rỡ đến cực hạn, tạo nên một loại cảm giác như sắp vũ hóa phi thăng cho người khác.

Mỗi một lỗ chân lông đều vô cùng khoan khoái, chúng tham lam hấp thu loại khí thế đạo vận này vào trong.

"Đây là gì thế?"

"Đạo hương đậm đà như vậy, chỉ hít một hơi thôi mà đã khiến tu vi của ta có dấu hiệu đột phá..."

Tất cả thiên kiêu đều khiếp sợ vây quanh, bọn hắn nhìn chằm chặp ấm trà trong tay nàng.

"Chẳng lẽ trà mà Tuyết Yên đang cầm chính là trà Ngộ Đạo trong truyền thuyết?"

Ngay cả một đám trưởng lão trên thượng giới dẫn bọn hắn đến đây cũng khó tin trừng to mắt.

Mặc dù từ trước đến nay bọn hắn chưa từng được thấy trà Ngộ Đạo nhưng đều đã đọc được đôi ba câu ghi chép ở trong điển tịch.

Lúc này đây, gần như bọn hắn có thể kết luận thứ Tuyết Yên cầm trong tay chính là trà Ngộ Đạo trong truyền thuyết.

Ngay cả ghi chép lịch sử của Thanh Hồng Cổ giới cũng không có mấy người từng được uống trà này.

Chứ đừng nói gì đến cầm hẳn một ấm lớn trở về giống Tuyết Yên như thế.

Chuyện này thật không thể tưởng tượng nổi.

"Tuyết Yên sư muội... Đây thật sự là..."

Tiếng hít thở của tất cả thiên kiêu đều trở nên dồn dập, trong ánh mắt bọn hắn tràn đầy sự nồng nhiệt, ngay cả giọng nói cũng đang run rẩy.

Cả đám trưởng lão cũng đứng ngồi không yên, tất cả đều nhìn chằm chằm Tuyết Yên với ánh mắt nóng bỏng.

Tuyết Yên cũng không thấy lạ khi mọi người phản ứng như thế.

Lúc thấy được vật này, nàng cũng bồn chồn như vậy, phải mất thời gian rất dài mới khiến cho tâm thái của mình bình tĩnh lại được.

"Cố công tử đã ban thưởng thứ này cho ta, để ta mang về cho các sư huynh đệ."

Nàng khẽ gật đầu mở miệng giải thích, trần thuật lại một lượt chuyện Cố Trường Ca đi tìm mình.

Đương nhiên nàng không nhắc đến việc Cố Trường Ca bảo nàng chú ý Lục Minh.

Nghe kể như vậy, nơi đây lập tức yên ắng như tờ.

Tất cả mọi người đều kinh ngạc không nói nên lời, hoàn toàn không ngờ được Cố Trường Ca lại để Tuyết Yên sư muội đưa thứ này cho bọn hắn.

"Chúng ta có tài đức gì chứ, nhất định là vì Cố công tử kia yêu ai yêu cả đường đi cho nên mới ban cho chúng ta."

Một vị trưởng lão mất một thời gian rất dài mới khiến bản thân thốt ra lời được, trên mặt tràn đầy vẻ cảm khái và phức tạp.

Qua chuyện này bọn hắn cũng có thể nhìn ra được Cố công tử kia coi trọng Tuyết Yên như thế nào, thậm chí ngay cả bọn hắn cũng được thơm lây, có cơ hội thưởng thức trà Ngộ Đạo này.

"Đây chính là thứ tốt đấy, ngay cả khi ở thời kỳ đỉnh phong ta cũng chẳng uống được mấy lần."

Lục Minh bên kia cũng chăm chú theo dõi hết thảy ở đây, tay siết chặt thành nắm đấm, trong lòng nổi sóng dữ.

Khối đá vụn thần bí dưới ống tay áo của hắn tỏa sáng lấp lánh.

Giọng nói của nam tử trung niên vang lên bên tai Lục Minh, trong đó chứa vẻ cảm thán và hoài niệm.

"Đây là trà Ngộ Đạo thật sao?"

Lục Minh im lặng hồi lâu, dò hỏi hắn ở trong lòng.

"Hiển nhiên đây là trà Ngộ Đạo, vị Cố công tử kia quả là xa xỉ hào phóng."

Nam tử trung niên gật đầu một cái, cảm thán trả lời.

Lục Minh lại tiếp tục im lặng.

Hơn nửa đêm Cố Trường Ca lại triệu kiến Tuyết Yên sư muội tới, mặc dù không xảy ra chuyện gì cả, nhưng sự bất an trong lòng hắn lại càng ngày càng sâu đậm hơn.

Phảng phất như có thứ gì đó vốn thuộc về hắn đang từ từ rời khỏi hắn vậy.

Đêm nay gần như là tất cả mọi người của Thanh Hồng Cổ giới đều được phân chia một chút trà.

Tất cả mọi người đều biết ơn Cố Trường Ca, hận không thể cung phụng hắn như Bồ Tát sống.

Thế nhưng đến phiên Lục Minh thì hắn lại từ chối, cảm thấy đó chỉ là đồ bố thí của Cố Trường Ca. Tuy biết trà Ngộ Đạo này sẽ giúp ích rất nhiều cho tu vi của mình nhưng hắn vẫn không muốn tiếp nhận.

"Nếu Lục Minh sư huynh không muốn thì thôi vậy."

Tuyết Yên lắc đầu, cũng không nài ép.

Trong lòng nàng còn đang suy nghĩ về chuyện Cố Trường Ca giao phó cho mình.

Trước đây nàng nảy sinh tình cảm lạ lùng nào đó với Lục Minh là vì hắn trưởng thành, cứng cỏi và có trách nhiệm hơn so với thiên kiêu đồng lứa.

Nhưng bây giờ xem ra có vẻ Lục Minh che giấu rất nhiều bí mật không muốn ai biết.

Hết chương 1800.
Bạn cần đăng nhập để bình luận