Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 539: Thành thị nữ pha trà

Chương 539: Thành thị nữ pha trà

"Ta đến thế giới của mình? Còn cần nói lý do cho ngươi à?"

Cố Trường Ca phát ra một tiếng cười nhạo lơ đễnh.

Sau đó phối hợp đi đến trước mặt nàng, cách nàng một thước thì dừng lại.

Thần sắc nhìn nàng, mang theo vài phần như thưởng thức đồ vật của riêng mình.

Ánh mắt này khiến toàn thân Giang Sở Sở không được tự nhiên, cảm giác của nàng lúc này không giống người, ngược lại giống như trở thành vật phẩm tư nhân của Cố Trường Ca.

Điều này khiến nàng nhíu chặt mày hơn, thần sắc cũng càng băng lãnh.

Nếu như không phải đánh không lại Cố Trường Ca, hiện tại nàng chỉ sợ đã xuất thủ, muốn chém giết với hắn.

Bị vây khốn ở đây nhiều ngày, nỗi bất an trong lòng nàng càng dày đặc.

Cố Trường Ca đã hỏi nàng không ít việc liên quan đến Nhân Tổ chuyển thế, mặc dù những vật đó, cũng không dính dáng đến tung tích của Nhân Tổ chuyển thế nhưng vẫn khiến nàng bất an.

Bởi vì thần sắc của Cố Trường Ca, lộ ra vẻ hờ hững, giống như nắm chắc mọi chuyện liên quan đến Nhân Tổ chuyển thế.

Khoảng thời gian này, Giang Sở Sở đối với Cố Trường Ca đã hiểu rõ không ít, càng như vậy nàng càng bất an, thậm chí sinh ra một tia sợ hãi không nên có.

Tên đại ma đầu này có danh xưng đệ nhất trong thế hệ trẻ tuổi cùng lứa, thế lực và năng lực sau lưng hắn thật vượt quá sức tưởng tượng của nàng, vậy mà hết lần này tới lần khác hắn mới là người thừa kế ma công ẩn tàng sâu nhất.

Cho dù là ai.

Khi biết được những việc này cũng sẽ không chịu nổi, thần hồn run rẩy, tuyệt vọng, sợ hãi không thôi.

Nàng có thể bình tĩnh như vậy đối diện với Cố Trường Ca, dũng khí và can đảm đã rất lớn rồi.

"Làm sao?"

"Lẽ nào bây giờ ngươi không phải vật thuộc về ta à? Ngươi xem bộ dạng này... khiến ta không thoải mái."

Cố Trường Ca thấy Giang Sở Sở trầm mặc không nói lời nào, giống như nhìn thấu suy nghĩ trong lòng nàng, không khỏi phát ra một tiếng cười nhạt, "Nếu như ngươi lại nhìn ta như vậy, không chừng lát nữa ngươi sẽ hối hận."

Nghe vậy, sau lưng Giang Sở Sở phát lạnh, cắn răng, dưới uy thế bức bách của Cố Trường Ca, nàng hông thể không hạ thấp đầu, không dám đối mặt với Cố Trường Ca.

"Thế này mới phải nha, nghe lời chút, hiểu chuyện chút, gọi ta một hai câu chủ nhân, không chừng tâm trạng ta tốt, sẽ cân nhắc thả ngươi ra ngoài "

Cố Trường Ca nhìn về phía nàng, trên khuôn mặt vẫn là nụ cười nhàn nhạt như cũ.

Hắn tiện tay vung lên, sau lưng lập tức hiện ra bàn ghế đá, một bộ đồ uống trà chế tạo từ ngọc thạch đang bày trên đó.

Sau đó, hắn thoải mái ngồi xuống.

Nghe thấy lời này của Cố Trường Ca, thân thể Giang Sở Sở run lên, có chút khuất nhục.

"Ngươi nằm mơ đi!!"

Gọi chủ nhân?

Loại lời này, đánh chết nàng cũng không gọi, hơn nữa còn là gọi tên đại ma đầu Cố Trường Ca chứ.

Về phần thả nàng ra ngoài?

Nàng còn lâu mới tin lời Cố Trường Ca, trừ phi Cố Trường Ca ngốc ,mới có thể thả nàng đi.

"Thật khéo, ta có chút khát."

Mà lúc này, Cố Trường Ca lại tựa như không thèm để ý ánh mắt của nàng, phối hợp cười nhạt nói, " Lúc này, Sở Sở thánh nữ không thể hiện chút tài nghệ pha trà của mình sao?"

"Cũng không biết Cố mỗ có thể may mắn uống một chén hay không?"

Nghe vậy, Giang Sở Sở cắn răng lạnh lùng trừng mắt nhìn hắn.

Nàng thân là Thánh nữ của Nhân Tổ điện, thân phận cao quý bực nào, được các tộc kính ngưỡng, chưa từng làm người hầu pha trà bao giờ!

Nhưng dưới thần sắc tùy ý của Cố Trường Ca.

Nàng không dám cự tuyệt!

Dù sao so với pha trà, còn hơn việc bị khi nhục, nàng tuyệt đối không muốn trải qua thêm lần nữa.

Pha trà xem như là chuyện nhỏ đi.

Cố Trường Ca đã muốn uống, vậy liền pha cho hắn uống?

Lập tức, Giang Sở Sở bắt đầu rót nước pha trà cho Cố Trường Ca, nhìn ra được nàng đúng là lần đầu tiên làm như thế, trước kia căn bản chưa từng học.

Dù sao nàng cũng là cổ tiên chuyển thế, sinh ra đã xác định là tồn tại cao cao tại thượng, chưa từng học những thủ đoạn hầu hạ người khác?

Rất nhanh, trà đã pha xong.

Một trận mây mù lượn lờ, có hương trà thanh nhã.

"Trà này... "

Cố Trường Ca mắt nhìn nàng tỉ mỉ pha trà, lắc đầu, hơi thất vọng nói, " thật sự là lãng phí lá trà Ngũ Linh và Thụ Lâm Tuyền tám mươi vạn năm của ta."

Thấy thần sắc Giang Sở Sở rõ ràng trở nên không tốt, hắn cũng không thèm để ý, sau đó nâng chén đến bên miệng, một hơi uống cạn.

Sách một tiếng.

"Xem ra ngươi thật sự không biết pha."

"Mặc dù có chút khó uống, nhưng cũng không phải khó nuốt. Vẫn được."

"Nhưng không sao, về sau có thể chậm rãi học "

Cố Trường Ca gật đầu, đánh giá bình phẩm vài câu.

Thấy vậy, thần sắc Giang Sở Sở không khỏi sững sờ, không nghĩ tới Cố Trường Ca vậy mà thật sự uống, nàng còn tưởng rằng đây là thủ đoạn Cố Trường Ca cố ý dùng để làm nhục nàng.

Không phải vậy thì sao lại bảo nàng pha trà?

Chẳng lẽ người có lòng dạ thâm sâu như Cố Trường Ca, còn có lúc vờ ngớ ngẩn, thật sự cho rằng nàng biết pha trà?

Thần sắc Giang Sở Sở có chút khó tin, thậm chí cảm giác uy thế kinh khủng trên người hắn, đã bất tri bất giác tự dưng tản đi.

Xem ra Cố Trường Ca cũng không đáng sợ như nàng nghĩ.

Nhưng mà rất nàng đã kịp hiểu ý tứ trong lời vừa nãy của Cố Trường Ca.

Sau này có thể chậm rãi học?

Chẳng lẽ hắn thật sự coi nàng như nha hoàn mà sai bảo sao?

Điều này khiến biểu cảm của Giang Sở Sở trở nên rất khó coi.

"Cố Trường Ca, ngươi rốt cuộc có mục đích gì? Nếu như muốn làm nhục ta, vậy thì bây giờ ngươi đã được toại nguyện rồi đó."

Ngay lập tức, Giang Sở Sở lên tiếng hỏi.

Ánh mắt của nàng có chút phẫn nộ, sau đó lại từ từ trở nên bình tĩnh.

Nàng cũng không biết vì sao bản thân ở trước mặt Cố Trường Ca ,không thể duy trì tâm trạng giống như trước đây, không bị ngoại vật quấy nhiễu.

Hết chương 539.
Bạn cần đăng nhập để bình luận