Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1633: Bí mật mà Thác Bạt Tiêu Dao đang che giấu

Chương 1633: Bí mật mà Thác Bạt Tiêu Dao đang che giấu

“Thực ra ta cũng hiểu những đạo lý mà ân nhân nói tới, nhưng dưới tình huống chênh lệch lớn như thế, làm sao ta có thể chống lại?” Ánh mắt của A Thanh mang sắc màu buồn bã.

“Ngươi phải hiểu được một đạo lý, nếu như không phản kháng thì các ngươi sẽ không còn một chút cơ hội nào. Chỉ có chống lại thì mới có thể có được một tia hy vọng sống. Dù sao thì trời cũng không tuyệt đường người, hy vọng lúc nào cũng có.”

Cố Trường Ca tùy ý cười nói, thần sắc trên gương mặt lộ vẻ bình thản không gợn sóng, sau đó lại nhìn về phía Giang Sở Sở nói.

“Có lẽ lần này ta cũng phải đến thế giới bên kia, ngươi cũng đừng đi theo.”

Giang Sở Sở nhẹ nhàng đáp: “Mấy ngày nữa ta liền về Nhân Tổ Điện.”

Cố Trường Ca cười cười: “Thật nghe lời.”

Mà trong lúc mấy người đang nói chuyện, bỗng nhiên trên đường phố ở cách đó không xa truyền tới một tràng âm thanh, phù văn xông ra thiên vũ, ánh chiếu khắp nơi lên bát phương.

Chấn động vô cùng kịch liệt, trong nháy mắt đã lan ra một phạm vi hư không lớn. Rất nhiều sinh linh và tu sĩ đều tránh đi, giật mình nhìn lại.

“Nghe nói những năm gần đây ngươi giấu tài, ấy thế mà thực lực chân chính lại có thể lớn hơn Nhị hoàng tử của Đại Du tiên triều.”

“Hôm nay ta thật sự rất muốn xem thử một chút.”

Một thân ảnh trẻ tuổi tựa như vực sâu biển lớn đứng sừng sững ở cuối con đường. Trông hắn có vẻ rất cường tráng, tóc đen tung bay, đôi mắt như thiên đao, thậm chí là thời điểm đảo qua hư không còn phát ra âm thanh đáng sợ, khiến người nào người nấy đều sợ hãi và run rẩy.

Trước mặt hắn có một đạo thân ảnh hơi gầy gò, mặt mũi lãnh khốc hơi âm trầm, người này chính là Thác Bạt Tiêu Dao.

Đột nhiên hai người động thủ ngay trên đường phố, không có chút dấu hiệu nào. Nếu không phải nơi đây khắc trận văn quá mạnh thì e là rất nhiều kiến trúc lầu các sẽ bị huỷ,

Tất cả các sinh linh tu sĩ ở xung quanh đều chấn kinh nhìn một màn này, còn có nhiều người nghe được thanh thế thì hoá thành một đạo thần hồng chạy tới.

Trong số đó không thiếu truyền nhân của các đại giáo, cùng với tồn tại ở thế hệ trước, thậm chí còn có mấy nhân vật hóa thạch sống, bọn hắn sờ lên cằm như có điều suy nghĩ.

Ngay cả mấy người Du Phi Nhã, Du Minh cũng nghe tin mà chạy tới, xuất hiện ở xung quanh nhíu mày quan sát một màn này.

“Ma Thần Cung thiếu chủ, Phong Ma Thần. Nghe nói hắn đã từng đại chiến ba ngày ba đêm với Nhị hoàng tử của Đại Du tiên triều là Du Liệt, hai người bất phân thắng bại.”

“Không ngờ tới lại là hắn, hắn thế mà cũng chạy tới nơi này. Nghe nói trước đây hắn từng xông vào Ma Thần động quật của Ma Thần Cung và xâm nhập đến tầng thứ mười ba, đạt được vô thượng bí pháp ở trong đó, thực lực và tu vi tiến thêm một bước.”

“Lần này xuất quan vốn dĩ định tìm Nhị hoàng tử Du Liệt để đại chiến một hồi, nhưng mà Nhị hoàng tử Du Liệt vẫn luôn ở lại trong hoàng cung mà không hề rời đi.”

Mọi người xung quanh nghị luận ầm ĩ, nhận ra thân phận của đạo thân ảnh cường tráng kia.

Ma Thần Cung là đại giáo cổ lão một phương, mặc dù nội tình không bằng Đại Du tiên triều nhưng cũng là cổ lão lâu đời, sâu không lường được.

Còn về thân phận của Thác Bạt Tiêu Dao, rất nhanh đã bị đám người nhận ra. Dù sao thì đoạn thời gian trước đó hắn cũng coi như gây nên huyên náo xôn xao ở Đại Du tiên triều.

Tam công tử của Thác Bạt Tướng Quân phủ vậy mà lại ẩn giấu sâu như thế.

Bất thình lình Ma Thần Cung thiếu chủ này lại tìm tới cửa, khả năng lớn nhất chính là liên quan đến nguyên nhân này. Hắn muốn thông qua việc giao thủ với Thác Bạt Tiêu Dao để thăm dò thực lực sâu cạn của Nhị hoàng tử Du Liệt.

Tuy nhiên hắn đã quên một việc, đó chính là đủ để sánh ngang không có nghĩa hai người đã từng giao thủ trước đây.

Thác Bạt Tiêu Dao và Nhị hoàng tử Du Liệt lại chưa từng tỷ thí, ai mà biết người nào mạnh người nào yếu đây?

Mà chuyện này cũng là nguyên nhân mà Thác Bạt Tiêu Dao bây giờ mang sắc mặt cực kỳ âm trầm.

Rất nhanh sau đó ở trên con đường, Thác Bạt Tiêu Dao cùng với Ma Thần Cung thiếu chủ lại kích chiến một lần nữa. Sóng chấn động khuếch tán ra, bộc phát uy thế không gì sánh kịp, thần hà cùng kiếm khí ngút trời che phủ bát phương, hỗn loạn tưng bừng. Rất khó tưởng tượng đây lại là cuộc giao chiến giữa hai người trẻ tuổi.

Ngay cả rất nhiều tồn tại ở thế hệ trước cũng nhíu mày, cảm giác vô cùng khó giải quyết, tự hỏi rất khó mà hoá giải thủ đoạn của hai người.

Nhất là Thác Bạt Tiêu Dao lại chỉ sử dụng vỏn vẹn một thanh trường kiếm bằng thép nguyên chất, không sử dụng các loại pháp khí khác liền có thể địch lại Ma Thần Cung thiếu chủ sao?

Tạo nghệ trên kiếm đạo của hắn thật sự là khiến người ta giật mình rung động không thôi.

“Sao lại là kiếm pháp của Thục tông?”

A Thanh giật mình cất lời, đây là lần đầu tiên kể từ khi đến thế giới này nàng lộ vẻ kinh sợ như thế.

Nàng đang tỉ mỉ quan sát trận chiến này, muốn biết cường giả thế hệ trẻ ở đây có bao nhiêu khác biệt so với thế giới của bọn hắn.

Nhưng nàng không nghĩ tới sẽ có thể nhìn thấy kiếm pháp quen thuộc như thế ở nơi này, thậm chí còn thuộc về đệ tử dòng chính của Thục tông.

Bởi vì nàng từng giao thủ với truyền nhân của Thục tông cùng thế hệ với nàng, cho nên hiểu biết rất rõ về đường đi nước bước của kiếm pháp này.

“Ngươi nói tới ai?”

Cố Trường Ca nhíu mày, vốn dĩ hắn không có bao nhiêu hứng thú với trận đấu này.

Thác Bạt Tiêu Dao thân là khí vận chi tử, kèm theo vầng sáng hào quang, chắc chắn là đi tới đâu thì đều khó tránh khỏi một trận tranh đấu.

Điều này không có gì kỳ lạ.

Tuy nhiên hắn không nghĩ tới đột nhiên A Thanh lại nói ra lời này, kiếm pháp của Thục tông? Chẳng lẽ kiếp trước Thác Bạt Tiêu Dao đã từng đi qua thế giới của nàng?

Hay hắn vốn là người của thế giới nguyên bản kia? Chẳng lẽ đây mới là bí mật mà Thác Bạt Tiêu Dao lựa chọn cố hết sức che giấu?

Hết chương 1633.
Bạn cần đăng nhập để bình luận