Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2146: Thiền Hồng Y đi tìm chân tướng

Chương 2146: Thiền Hồng Y đi tìm chân tướng

"Có lẽ đã bị hắn nhận ra..."

Thiền Hồng Y yếu ớt mở miệng, nhìn về phía mảnh biển thời gian bị hắc ám nghiền nát, có thể thấy mảnh vỡ bay tán loạn ở trong đó. Có mảnh vỡ của các kỷ nguyên trước đây, mỗi một mảnh vỡ đều đại diện cho một khoảng thời gian đã từng được ghi chép trong dải thời gian.

Đào Yêu trầm mặc, sau đó nói.

"Mặc kệ là nguyên nhân nào, vào lúc này chúng ta phải đưa ra lựa chọn."

"Đã tới bước này ta sẽ không quay đầu lại."

Thiền Hồng Y vô cùng quả quyết quay người bước đi, mỗi bước dẫm lên một mảnh vỡ kỷ nguyên, rời khỏi Tạo Hoá Tiên Chu. Nàng bôn ba ở trên mặt sông, chân lôi không ngừng đánh xuống tựa như một mảnh lôi hải tăm, hoàn toàn bao phủ lấy nàng. Nàng đang lục tìm rất nhiều mảnh vỡ kỷ nguyên bể nát tan tành, dường như muốn cảm thụ được khí tức quen thuộc ở trong đó.

"Xem ra, hai ta chỉ có thể tự cầu phúc rồi."

Đào Yêu nói, nàng ở ngay sau Thiền Hồng Y, thân ảnh nhanh chóng chìm vào trong mặt biển màu đen hỗn loạn sôi trào, rất nhanh đã biến mất không còn bóng dáng.

“Nghe nói ngọn núi phía trước đã bị một ma đầu đáng sợ chiếm lấy, ngay cả những Chân tiên trên Tiên Cung phải đi ngang qua nơi này cũng chỉ biết sợ hãi mà đi đường vòng.”

“Nhưng mà sư huynh...”

“Lần này sư phụ bảo chúng ta đi tìm Bích Nguyệt tiên hoa nhưng nghe nói loài hoa ấy chỉ mọc trong Tuyệt Ma Uyên phía sau ngọn núi kia, nếu chúng ta không đi qua đó thì làm sao hái được Bích Nguyệt tiên hoa đây?”

Sương mù dày đặc bắt đầu nổi lên, đây là một khu rừng tre vừa lâu năm vừa xinh đẹp.

Mỗi cây trúc đều to cỡ miệng chén, chúng đan vào nhau rậm rạp chằng chịt, xanh biếc như vừa được gột rửa, gió nhẹ thổi qua, cả rừng trúc liền phát ra tiếng xào xạc.

Nhóm tu sĩ trẻ tuổi đang ở trong một đình nghỉ chân nằm sâu trong rừng trúc, từ nơi đó nhìn ra dãy núi nguy nga xa xa.

Bọn hắn mặc một kiểu y bào thống nhất, ở cổ tay áo có thêu hình thần kiếm vô cùng tinh xảo, ánh sáng chiếu vào nơi đó như có dòng ngân hà chảy xuôi trên tay áo bọn hắn.

Người vừa lên tiếng là một nam tử anh tuấn mặc đạo bào, mày kiếm mắt sáng, trên lưng hắn đeo một thanh đạo kiếm, có vẻ là một Kiếm Tiên trẻ tuổi.

Nghe thấy tiểu sư muội nói vậy, hắn hướng đôi mắt ra xa, thanh kiếm rung động phát ra âm thanh leng keng, nhìn thẳng lên ngọn núi trước mắt.

“Chúng ta có thể đi đường vòng qua U Minh chi địa, nhưng U Minh chi địa có một con sông lớn nhiễm đầy vật bẩn, quanh năm bao phủ chướng khí cùng sương mù, còn có rất nhiều yêu ma dữ tợn.”

“Mọi người phải hết sức cẩn thận, nếu bị yêu ma nơi đó tấn công, sư huynh cũng không chắc có thể bảo vệ ngươi an toàn.”

Hắn mở miệng trả lời.

“Nhưng nghe nói thời gian gần đây, yêu ma ở U Minh chi địa có vẻ cũng yên ắng đi nhiều.”

“Thành trì.”

“Mọi năm vào thời điểm này, rất nhiều sư huynh sư tỷ đều sẽ đến đây tiêu diệt yêu ma, giúp ích rất nhiều cho những thôn trang xung quanh rừng trúc này.” Theo gió mát từ xa xa thổi tới, ẩn chứa một loại hương thơm tràn ngập khiến mỗi người đều cảm thấy trong lòng sảng khoái.

Bọn hắn đều là đệ tử nội môn của Thần Kiếm Đạo Tông, có tài năng hơn người.

Nam tử trẻ tuổi cầm đầu là một đệ tử chân truyền vô cùng cường đại, sư tôn của hắn chính là một Chí cường giả có khả năng bước vào hàng ngũ Tiên đạo. Người sư muội vừa mới hỏi chuyện thoạt nhìn chỉ mới mười sáu mười bảy tuổi, nàng trời sinh mắt ngọc mày ngài, xinh đẹp động lòng người, làn da trắng nõn, mỗi cái chớp mắt đều khiến người khác phải tán thưởng. Khi nàng mỉm cười, khóe miệng còn có hai cái lúm đồng tiền nho nhỏ xinh xắn.

Nàng cười hì hì mở miệng nói:

“Sư huynh.”

“Vậy chúng ta cứ đi đường vòng từ U Minh chi địa đi, muội thà gặp phải đại yêu ma cũng không dám đi qua ngọn núi kia.”

“Nghe nói tuyệt thế ma đầu trên ngọn núi kia có tận chín cái đầu, mười tám cánh tay, trên mỗi cái đầu đều có ba con mắt, mỗi ngày phải ăn rất nhiều đồng nam đồng nữ.”

“Nhưng tên tuyệt thế ma đầu làm nhiều việc ác đó lại đáng sợ đến nỗi đại ma viễn cổ khi nhắc tới nó cũng vô cùng sợ hãi.”

“Lúc trước ta có nghe sư tôn nhắc qua, Tiên Cung có một vị Chân Tiên đã phải cung kính hành lễ dập đầu ở bên ngoài ngọn núi, sau đó mới dám đi qua nơi này.”

Vừa nghe nàng nhắc tới đề tài này, mấy đệ tử còn lại của Thần Kiếm Đạo Tông cũng bị gợi lên hứng thú, mọi người thi nhau kể lại tin đồn mà bản thân nghe được.

“Đúng vậy đúng vậy, không chỉ như thế, ta còn nghe nói ngay cả Tiên quan nơi tiên cung cũng không dám động đến nơi này.”

“U Minh chi địa nối liền hai đầu Minh Hải, hình như nơi đó còn là một chiến trường rộng lớn tồn tại từ thời đại cổ lão, vô số cường giả trong quá khứ đã bỏ xác tại đó. Nhờ có đỉnh núi này tồn tại mới khiến Minh Hải không dám làm loạn.”

Thấy một đám sư đệ sư muội sôi nổi thảo luận.

Khóe miệng của nam tử trẻ tuổi cầm đầu nhếch lên một nụ cười bất đắc dĩ, lắc đầu nói:

“Mấy người các ngươi không biết đường nói nhỏ một chút sao? Bàn tán trắng trợn như vậy hả?”

“Nơi này cách ngọn núi kia rất gần đấy, các ngươi không sợ bị tuyệt thế ma đầu kia nghe được, sau đó bị hắn bắt đi làm đồ ăn sao?”

Hết chương 2146.
Bạn cần đăng nhập để bình luận