Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2510: Bướng bỉnh

Chương 2510: Bướng bỉnh

“Khỏi cần quan tâm, người không chạy trốn được vậy sẽ mãi mãi ở lại nơi đây, thay chúng ta đoạn hậu, chỉ cần tộc nhân đã lột xác tâm linh mà thành công chạy được là đủ rồi.”

Gương mặt Trọc U vô cùng lạnh lẽo, lời nói ẩn chứa lãnh huyết vô tình, đã không để ý đến những đại quân này nữa.

Hỗn độn khí mênh mông xông lên tận trời, chấn động cổ chiến thuyền như tàu con thoi này, chiến thuyền bị hào quang bao trùm, xé rách thời không nhanh chóng đi về phía xa.

Bên ngoài chiến trường phía sau Thương Mang, tất cả đại quân đang chạy trốn khi nhìn thấy cảnh tượng kia đều không khỏi tuyệt vọng. Bọn họ đã bị vứt bỏ hoàn toàn, ở nơi đây đoạn hậu chịu chết, trong lúc nhất thời, suy nghĩ của tất cả mọi người đều thành tro.

Trong đó thậm chí còn có mấy tôn cường giả có thể sánh ngang với Chuẩn Tiên Đế, bởi vì bị kìm chân, không có cách nào rút lui.

“Chúng ta không cam tâm…”

Bọn họ rống giận, bàn tay to xé rách hư không, muốn vọt tới chỗ sâu trong thời không, mượn nơi đó để chạy trốn.

Có điều mấy vị Tiên Đế của Đạo Xương chân giới đã sớm theo dõi bọn hắn, tất cả nhanh chóng hành động đuổi theo, muốn đánh chết tất cả người còn sót lại.

Từng đạo tắc pháp thân của Cố Trường Ca chỉ ở trong tinh không liếc nhìn cảnh tượng đó, không còn tiếp tục xuất thủ nữa.

Thân ảnh của hắn mờ nhạt hơn rất nhiều, từng đạo tắc pháp thân lúc trước tùy ý để lại đều không có bao nhiêu thực lực cường đại.

Mà nay sau khi xóa bỏ một vị tồn tại có thể sánh ngang với Đạo Cảnh Đệ Nhị Suy, vậy tất nhiên cũng tiêu hao phần lớn pháp lực, đã không thể nào tiếp tục tồn tại.

Cố Tiên Nhi đang chú ý chặt chẽ trận đại chiến này, hiện tại tình thế xoay chuyển, chỉ cần thanh tẩy sạch sẽ tàn cục, thế thì không cần nàng lo lắng nữa, cứ tiếp tục ra tay là được.

Cho nên sự chú ý của nàng đặt trên người Cố Trường Ca nhiều hơn, giờ phút này nàng có rất nhiều lời muốn nói với Cố Trường Ca.

Dựa vào vận tốc dòng thời gian bên ngoài mà nói, thì nàng chỉ bị vây khốn ở trong Thiên Mộ mấy trăm năm, nhưng Cố Tiên Nhi lại tu hành một khoảng thời gian rất dài tại nơi đó.

Nói cách khác, thì đã rất lâu rồi nàng không gặp mặt Cố Trường Ca, Lần này gặp lại nhau, hai người đều không nói mấy câu.

Đồng thời Cố Tiên Nhi cũng có rất nhiều nghi vấn, muốn tự mình hỏi Cố Trường Ca một chút, hơn nữa là chuyện về Đào Yêu, Thiền Hồng Y.

Nơi xa xôi, Cố Trường Ca chú ý tới vẻ mặt Cố Tiên Nhi, thoáng suy nghĩ chốt lát, trước khi thân ảnh tiêu tán liền rơi xuống trước mặt nàng, nói: “Có việc muốn nói với ta?”

“Phu quân...”

Tiêu Nhược Âm ở bên cạnh nhẹ nhàng hành lễ với hắn.

Cố Trường Ca khẽ gật đầu, vẫy tay một cái, Tạo Hóa Tiên Chu vốn bị đánh bay vào sâu trong vũ trụ, bây giờ bay trở về rơi xuống trước mặt Tiêu Nhược Âm.

Đồng thời, vài luồng thanh huy rơi xuống, vết thương trên người nàng trong nháy mắt lành lại.

“Nếu phu quân ở đây vậy thì thần thiếp xin phép lui xuống, trở về Vận Mệnh thần điện.”

Tiêu Nhược Âm biết kế tiếp Cố Tiên Nhi có chuyện muốn nói chuyện với Cố Trường Ca, cho nên nàng không ở lại lâu, khống chế Tạo Hóa Tiên Chu, thân ảnh hóa thành tia sáng rất nhanh rời khỏi nơi này.

Cố Trường Ca biết được tính cách của nàng thế nên không nói thêm gì.

Đại Hồng Điểu cũng vô cùng sợ hắn, hơn nữa vừa rồi nó đã gào ra một vài lời khiến Cố Tiên Nhi muốn chết đánh nó, giờ phút này Đại Hồng Điểu biết ý liền nhanh chóng vỗ cánh bay đi.

“Chuyện gì mà phải cẩn thận như vậy?”

Cố Trường Ca liếc nhìn nha đầu kia, hai người nói chuyện ở đây sẽ không bị ai nghe thấy được.

Trong lúc nhất thời, Cố Tiên Nhi có chút chột dạ, khi nàng đứng trước mặt Cố Trường Ca luôn không đủ dũng khí, vừa rồi rõ ràng cảm giác dường như hắn chút tức giận.

“Ta…” Giọng nói nàng có hơi khản đặc.

“Ngươi cái gì?” Cố Trường Ca thoáng nhướn mày, ngữ khí mang theo vài phần ý cười, hôm nay nha đầu không sợ trời, không sợ đất này vậy mà lần đầu tiên ở trước mặt hắn tỏ vẻ mềm mỏng.

Vốn hắn còn không để ý đến sự sống chết của Cố Tiên Nhi, nàng vi phạm yêu cầu trước đó của hắn thế nên hắn có chút không vui, nhưng bây giờ nhìn dáng vẻ ngoan dịu của Cố Tiên Nhi ngay cả hắn cũng không nổi giận, càng đừng nói đến trách cứ nàng cái gì.

Dù sao tính cách của Cố Tiên Nhi chính là như vậy, nếu thật sự thờ ơ lạnh nhạt chẳng quan tâm việc này, vậy thì đó không phải Cố Tiên Nhi.

Cố Tiên Nhi thấy dáng vẻ của Cố Trường Ca dường như không hề tức giận, ít nhiều cũng thở phào nhẹ nhõm, bàn tay nhỏ bé vỗ nhẹ bộ ngực không chút phập phồng.

“Lần này ta sai rồi, ta không nên không nghe lời ngươi nói lúc trước, mạo hiểm bằng mạng sống của mình.” Nàng cố nén nét không được tự nhiên, nhỏ giọng cất tiếng nói.

Hôm nay lấy thân mạo hiểm, suy cho cùng vẫn là lấy mạng sống ra đùa giỡn.

Nếu như không có Cố Trường Ca bỗng nhiên hiện thân, thì giờ phút này nàng thật sự đã hình thần câu diệt, tan thành mây khói. Lúc trước còn ở Đào thôn nàng đã đồng ý với Cố Trường Ca rằng sẽ không lấy sinh mệnh của mình để mạo hiểm. Nàng cũng không biết tại sao khi ấy Cố Trường Ca lại bảo nàng cam đoan như vậy.

Nhưng lần này Tiên Linh văn minh ồ ạt tiến công, nàng thật sự đã vi phạm chuyện đồng ý với Cố Trường Ca. Cố Trường Ca nhìn dáng vẻ này của nàng thì suýt nữa bật cười.

Hắn khẽ lắc đầu nói:

“Bỏ đi, sự việc đã xảy ra ta cũng sẽ không trách ngươi cái gì. Nha đầu ngươi ỷ vào có ta bảo vệ đúng là dám làm bậy, không kiêng kỵ cái gì. Sau này nếu còn xảy ra loại chuyện như thế nữa, chưa chắc ta có thể bảo vệ ngươi được.”

Hết chương 2510.
Bạn cần đăng nhập để bình luận