Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2129: Kẻ địch lớn nhất

Chương 2129: Kẻ địch lớn nhất

A Man một mặt sợ hãi vẻ bất an, vội vàng giải thích, nói: "Sư tôn, ngày ngài rời đi, Tống Tình Nhi lại tới tìm đồ nhi gây phiền phức, những ruộng thuốc kia đều do nàng ta cho người đi hủy, mấy ngày nay đồ nhi đều đang nghĩ biện pháp..."

Nghe được lời giải thích này, nam tử trung niên hơi nhíu mày, có chút không kiên nhẫn, phất tay áo, nói: "Biết rồi, chỉ biết tìm rắc rối cho vi sư."

Đương nhiên hắn biết rõ Tống Tinh Nhi đã đến tìm A Man gây phiền phức một đoạn thời gian.

Chẳng qua bị hắn lấy lý do đã quấy rầy đến việc hắn tu hành để đuổi đi.

Hắn cũng không để tâm tới lời giải thích của A Man, bên trong những ruộng thuốc kia cũng không dược liệu trân quý gì.

"Vi sư muốn đi luyện đan dược, khả năng sẽ mất bốn năm ngày..."

Nam tử trung niên thản nhiên nói, chẳng qua hắn còn chưa lên tiếng thì giống như cảm nhận được cái gì đó, có chút mừng rỡ:

"Vi sư cảm giác tu vi của người tăng cường không ít?"

Hệ thống tu luyện của Man tộc và Nhân tộc không giống nhau cho nên hắn cũng không thể phán đoán chính xác được thực lực của A Man.

"Không dối gạt sư tôn, tối hôm qua đồ nhi may mắn đột phá lên Đệ Tam cảnh."

Trên mặt của A Man lộ ra nụ cười vừa đúng lúc, mang theo vài phần mừng rỡ phấn khích.

"Tốt tốt tốt…"

"Không hổ là đồ nhi ngoan của vi sư."

"Ngươi lấy bình đan dược này đi."

Nhận được câu trả lời xắc đáng, nam tử trung niên không khỏi lộ ra nụ cười vui vẻ, dường như rất hài lòng rồi lấy ra một bình đan dược ném cho A Man.

"Đa tạ sư tôn."

A Man tiếp nhận, lộ ra vẻ cảm kích nhưng thật ra nàng đã biết được tác dụng của những đan dược này là gì.

Nếu như nàng tiếp tục dùng nó thì chẳng bao lâu nữa, nàng sẽ trở thành khôi lỗi của tên nam tử trung niên này.

"Rất tốt rất tốt, rất nhanh."

Nam tử trung niên hài lòng gật đầu, ánh mắt khẽ quét qua người A Man, trong mắt có một tia tham lam nóng rực không rõ ràng, sau đó quay người rời đi.

A Man một mực cúi đầu xuống không ngẩng lên, chờ sau khi thân ảnh của nam tử trung niên biến mất, trong mắt mới lộ ra mấy phần lãnh ý.

Thật ra tu vi của nàng hiện tại đã đến Đệ Lục cảnh, nếu vừa rồi đột ngột đánh úp thì nắm chắc tám phần giết chết nam tử trung niên kia nhưng nàng vẫn chọn cách nhẫn nhịn, chờ đợi cơ hội mười phần.

"Nếu ngươi đã thích luyện đan hại người, vậy thì lần này thử một chút đi…” Trong mắt A Man lộ ra tia sát ý.

Nàng đã có kế hoạch kỹ càng từ sớm.

Lần này nàng sẽ lén cho thêm tán thuốc do mình luyện chế vào trong những nguyên liệu của nam tử trung niên chuẩn bị để luyện chế đan dược, cho dù chúng trung hòa với nhau cũng sẽ không có truyền ra bất kỳ dấu hiệu hay mùi hương nào.

Nhưng lại có thể phối hợp với đan dược mà nam tử trung niên muốn luyện chế, khiến cho dược hiệu hỗn loạn, gây ra sự cố ngoài ý muốn.

Một khi nam tử trung niên thử đan, hắn sẽ trúng chiêu.

Lần này hắn đặc biệt ra ngoài để tìm một dược liệu quý hiếm trong đó là bởi vì chi phí của loại đan dược này rất kinh người, có thể tăng cường phạm vi lớn khí huyết cho tu sĩ.

Nam tử trung niên không nỡ để A Man thử đan.

Kết quả cuối cùng ở thời điểm thử đan, bởi vì khí huyết đột nhiên hỗn loạn xông phá lục phủ ngũ tạng nên mất mạng ngay lập tức.

"Ngươi chắc chắn làm như vậy sẽ không có sơ sót?"

Điều ngoài ý muốn khiến A Man kinh hỉ chính là Cố Trường Ca đã biến mất mấy ngày hôm nay lại xuất hiện trong viện lạc của nàng.

Hắn ngồi ngay ngắn dưới gốc cổ thụ đã có chút héo úa. Cố Trường Ca mặc trường y màu trắng sạch sẽ như ánh trăng, tóc mực xoã tung tựa như có ánh sáng trong suốt đang chảy xuôi.

Cả người hắn toát lên vẻ siêu phàm thoát tục, ngón tay thon dài chơi đùa với chén rượu sứ bằng ngọc. Ánh mắt Cố Trường Ca mang theo chút ý vị nhìn về phía A Man.

"Không dám nói là chắc chắn, nhưng ta nắm chắc mười phần sẽ có thể giết chết sư tôn của ta."

"Tiền bối có thể yên tâm."

A Man hơi sửng sốt, tuy còn chưa kịp phản ứng với ý tứ trong lời nói của Cố Trường Ca nhưng nàng vẫn tự tin nói ra như vậy. Cố Trường Ca phát ra tiếng cười lớn, hắn đứng lên đi tới trước mặt A Man.

"Tiểu nha đầu ngươi lại rất tự tin."

Hắn lắc đầu.

A Man nghe thấy vậy, trong mắt liền hiện lên một chút khó hiểu, chẳng lẽ nàng đã sai sót chỗ nào?

Nhưng Cố Trường Ca cũng không giải thích gì nhiều, hắn chỉ mở miệng nói:

“Nếu đã như vậy, ngươi cứ dựa theo kế hoạch của mình mà hành động, đừng để ta thất vọng.”

A Man vẫn luôn cảm thấy dường như Cố Trường Ca nhìn ra được chuyện gì đó.

Nàng lập tức không nhịn được nữa, nhỏ giọng hỏi:

“Tiền bối, có phải ta bỏ qua chuyện gì không?”

Cố Trường Ca cười cười, nhìn chằm chằm vào nàng mở miệng nói:

“Nếu ngươi đã biết vị A Công kia của ngươi mới là đầu sỏ hại bộ lạc bị tàn sát. Vậy tại sao ngươi không cẩn thận ngẫm lại xem hắn liên lạc với Man Thần tông như thế nào?”

Nghe hắn nói vậy, A Man ngây ngẩn cả người. Sau đó nàng lập tức phản ứng lại, sau lưng bắt đầu tràn đầy mồ hôi lạnh.

Quả thật là nàng đã quên mất chuyện này, hoặc có thể nói là sơ sẩy.

A Man vốn nghĩ khi hạ độc giết sư tôn, chỉ cần không lưu lại bất kỳ sơ hở nào thì Man Thần tông sẽ không tra được đến trên đầu nàng.

Hơn nữa, nếu nàng không nói chuyện này với ai khác thì cũng sẽ không một ai biết được.

Nhưng nàng lại quên rằng, A Công của nàng có thể âm thầm liên lạc với Man Thần tông, thậm chí là liên luỵ đến bí ẩn Man Thần mất tích.

Vậy thì chắc chắn lai lịch của hắn không hề đơn giản.

Nên khi nàng đầu độc sư tôn, có lẽ vị A Công kia của nàng đã thông qua một thủ đoạn nào đó khiến cho Man Thần tông hoài nghi nàng.

Kỳ thực A Công của nàng chính là kẻ địch lớn nhất mà hiện giờ nàng phải đối mặt.

Hết chương 2129.
Bạn cần đăng nhập để bình luận