Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 801: Chí Tôn

Chương 801: Chí Tôn

"Tham kiến trưởng công chúa!"

Nháy mắt nữ tử mặc váy đen trong xuất hiện, vẻ mặt Tuyệt Âm sinh linh xung quanh lập tức trở nên cung kính, quỳ phịch trên mặt đất.

Cho dù đối mặt với cục diện giao chiến đang vô cùng kinh khủng cũng không thèm để ý, vô cùng tôn kính nàng.

"Thật sự là một đám phế vật."

Nữ tử váy đen lạnh lùng nói, lời nói có hạn, nam tử mặc chiến giáp tử kim, rất e ngại nàng cũng không dám nhiều lời.

"Chí Tôn chân chính lại còn không phải Chí Tôn bình thường.”

" Tu vi sinh linh lần này của Tuyệt Âm hoàng đình cũng không yếu."

Cố Trường Ca hơi nhíu mày, binh khí dùng quy tắc phù văn ngưng tụ trong nháy mắt đứt gãy, khó có thể chống lại đối phương.

Nhưng hắn cũng không lo lắng, thân ảnh nhoáng lên, ngay lập tức đã tránh về phía sau, nhưng đối phương lại nhanh chóng đuổi theo, cũng may khe hở không gian này vô cùng rộng lớn.

Nữ tử váy đen này chí ít cũng cấp độ Chí Tôn cảnh ngũ lục trọng thiên.

Ánh mắt của nàng lạnh lùng, cao cao tại thượng, đó là cảm giác khi thần linh nhìn xuống mọi thứ.

"Dừng lại!"

Nàng hừ lạnh một tiếng, thi triển thủ đoạn Chí Tôn, Phong Thiên Tỏa Địa, không gian đều bị trói lại, muốn trấn áp Cố Trường Ca nhưng đột nhiên vang lên âm thanh vỡ nứt.

Chẳng biết từ lúc nào, một cây ma kích ma khí ngập trời đã bổ về phía nàng, rất nhiều phong tỏa trong nháy mắt bị phá, khiến con ngươi của nữ tử váy đen co rụt lại.

Rất nhanh, ma đao va chạm vào nhau phát ra âm thanh nứt vỡ đáng sợ, không chịu nổi.

Cũng không phải là nàng không mạnh.

Mà do binh khí của đối phương vô cùng kinh khủng, trong nháy mắt vừa mới va chạm đã truyền đến sát khí ngập trời.

Điều này làm cho nữ tử váy đen hơi biến sắc, ngừng thế tiến công.

Nam tử trước mắt này, rõ ràng tu vi không tính là mạnh, nhưng hết lần này tới lần khác lại khiến nàng sinh ra cảm giác nguy hiểm và kiêng kị.

Cố Trường Ca thấy vậy, cũng ngừng tấn công, không nhanh không chậm mở miệng: "Ngươi là người phương nào? Vì sao ở đây?"

Nữ tử váy đen hừ lạnh một tiếng, dùng ngôn ngữ thông dụng để trả lời: “Ta chính là hoàng trưởng nữ của Tuyệt Âm hoàng đình, ngươi là người phương nào?"

"Hoàng trưởng nữ của Tuyệt Âm hoàng đình? Cũng chính là trưởng công chúa?"

Cố Trường Ca cảm thấy giật mình, nhưng không trả lời vấn đề của nàng.

Cho dù nữ tử váy đen trước mặt đúng thật là Chí Tôn, hơn nữa còn là loại rất cường đại, tu hành không biết bao nhiêu năm, tu vi sâu không lường được.

Nhưng vẫn không đủ làm cho hắn coi trọng.

Hắn càng muốn biết nguyên nhân vì sao đối phương rời khỏi Tuyệt Âm hoàng đình đi tới chỗ này.

Là trùng hợp?

Hay là do tác dụng của tử quan khí vận?

"Ngươi là người phương nào? Vừa rồi thi triển chính là thần thông Luân Hồi?"

Nữ tử váy đen thấy Cố Trường Ca không nói, nhướng mày lạnh lùng hỏi.

"Ta là người phương nào không quan trọng."

"Ta muốn biết mục đích các ngươi tới đây."

Cố Trường Ca cũng đoán được mục đích của đối phương, rất rõ ràng liên quan đến việc trước đó Nguyệt Minh Không đã nói.

Quả nhiên là xảy ra trước tuyến thời gian.

Rất nhanh, trong lòng của hắn cũng có kế sách, đối phương định tìm truyền nhân Luân Hồi Cổ Thiên Tôn.

Vậy không phải là hắn sao?

Mọi sự trùng hợp ngược lại vô cùng hợp lí.

Đương nhiên, Luân Hồi Cổ Thiên Tôn có thể sẽ không nhận truyền nhân là hắn.

"Ngươi rốt cuộc là người nào?”

Nữ tử áo đen thấy Cố Trường Ca không nhắc đến việc của hắn, ánh mắt càng lạnh lùng bất thiện.

Mặc dù nàng kiêng kị Cố Trường Ca vô cùng thần bí trước mặt, nhưng cũng không có nghĩa là nàng phải sợ.

Lần này rời khỏi Tuyệt Âm hoàng đình, trên người nàng có chuyện phải làm, không muốn gặp phải mấy chuyện lặt vặt ở chỗ như này.

Cho nên, đối mặt với người cường đại như vậy, nếu có thể không trêu chọc thì hạn chế không trêu chọc.

"Vừa rồi sao ngươi nhìn ra được ta thi triển thần thông Luân Hồi?”

Cố Trường Ca vẫn không trả lời, ngược lại là vẻ mặt có chút kỳ lạ hỏi vặn lại nàng.

Đương nhiên thật ra là hắn cố ý thi triển, chính vì muốn xem phản ứng của đối phương như thế nào, cũng vì chứng thực suy đoán của hắn.

"Thần thông Luân Hồi?"

Nghe vậy vẻ mặt nữ tử váy đen hơi ngưng trọng, trên dưới đánh giá Cố Trường Ca, trong con ngươi lạnh lùng lấp lóe đủ loại thần quang, muốn nhìn thấu hắn.

Nhưng khiến nàng kinh ngạc chính là, nàng thậm chí ngay cả khuôn mặt của Cố Trường Ca cũng không thấy rõ.

Loại thủ đoạn này làm cho nàng cảm giác chuyện này có chút khó giải quyết.

Chỉ có thể ở trong lòng suy đoán có phải Cố Trường Ca có bí bảo gì che giấu được chân dung và khí tức hay không.

Mặc dù vị trí của Tuyệt Âm Thần đình hoàn toàn khác biệt so với bên ngoài, nhưng phương pháp tu hành và rất nhiều pháp khí thần thông trong đó đều giống bên ngoài, đều là trăm sông đổ về một biển.

Tu sĩ bình thường tuyệt đối không có khả năng xuất hiện ở trong Tuyệt Âm chi địa, cũng không thể giống như Cố Trường Ca, lộ ra thực lực cường đại như vậy.

Đệ đệ kia của nàng tu hành nhiều năm như vậy, dù sao cũng là Chuẩn Chí Tôn cảnh.

Kết quả vừa đối mặt đã không chống lại được, trong nháy mắt trọng thương.

"Ngươi muốn nói cái gì?" Cố Trường Ca thản nhiên hỏi.

"Ngươi là truyền nhân của Luân Hồi Cổ Thiên Tôn?"

Nữ tử váy đen lần nữa lên tiếng, khữ khí lạnh lùng hơi hòa hoãn.

Lúc này, trong lòng nàng ít nhiều gì vẫn có chút nghi hoặc.

Dù sao lần này rời khỏi Tuyệt Âm Thần Đình, đến đây tìm kiếm truyền nhân của Luân Hồi Cổ Thiên Tôn chính là mục đích của nàng.

Nhưng nàng vừa rời khỏi không lâu, đang định theo thông đạo tạm thời mở ra này, giáng lâm xuống bên ngoài.

Kết quả lại gặp người biết thi triển thần thông Luân Hồi ở nơi này.

Thế cũng quá trùng hợp rồi.

Nhưng ngoại trừ Hoàng tộc của Tuyệt Âm Thần Đình thì không ai biết mục đích lần này của nàng, Cố Trường Ca cũng sẽ không ở đây chờ nàng.

Lẽ nào tất cả thật sự chỉ là trùng hợp thôi sao?

Hay là nói do vận khí của nàng quá tốt?

Hết chương 801.
Bạn cần đăng nhập để bình luận