Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2207: Nguy cơ

Chương 2207: Nguy cơ

“Khi những thợ săn kia tới vũ trụ này thì sẽ phát sinh chuyện gì?”

Một vị Tiên Vương khác không nhịn được hỏi. Trước đó bọn hắn còn chưa thực sự suy nghĩ đến chuyện này, nhưng từ vẻ mặt của đám Tiên Vương ở nơi đây, hiển nhiên bọn hắn rất hiểu biết đối với việc này, tâm tư vô cùng nặng nề.

"Đến lúc đó toàn bộ Sơn Hải chân giới đều sẽ trở thành tế phẩm hiến tế."

Tiên Vương cổ lão bổ sung.

Cố Trường Ca mỉm cười nói:

"Nếu như bọn hắn tới thì sẽ đem thế giới này đi hiến tế, tiếp dẫn chân giới sau lưng bọn hắn giáng lâm, sau đó thôn tính vũ trụ này. Tất cả sinh linh trong vũ trụ, vạn vật trên thế gian, tự cổ chí kim, vũ trụ hồng hoang đều sẽ bị hiến tế.”

“Các ngươi cùng với tộc quần phía sau các ngươi cũng sẽ không ngoại lệ.”

Cố Trường Ca nói lời này với vẻ hời hợt, nhưng nó lại giống như một tiếng sấm, vang dội bên tai của tất cả các vị Tiên Vương và sinh linh ở nơi này, khiến thần sắc của bọn hắn đại biến.

"Tất cả đều sẽ bị hiến tế?"

Mấy câu nói đó cứ quanh quẩn trong đầu khiến bọn hắn vô cùng hoảng sợ.

Trước đây, hắn hoàn toàn không nắm rõ tình hình, thậm chí cũng không biết có chuyện như vậy.

Chỉ có Tiên Vương lâu đời am hiểu một chút về Thương Mang chi hải, đồng thời đọc qua sách cổ thì mới hiểu rõ, rơi vào trầm mặc thật sâu.

Muôn đời thành khư chư thế đều chết non, tất cả mọi thứ ở nơi đây đều bị hiến tế và trở thành những năng lượng phủ xuống chân giới tiếp dẫn phía sau sinh linh.

"Nói cách khác, thật ra thời gian của chúng ta còn chưa tới một trăm năm?"

Một vị Tiên Vương hỏi với sắc mặt ngưng trọng, vốn tưởng rằng đến đây để dự tiệc, còn là Hồng Môn Yến, bọn hắn đã chuẩn bị xong tâm tình một đi không trở lại.

Nhưng bọn hắn thực sự không ngờ lại nhận được tin tức này. Mà dường như Cố Trường Ca đặc biệt nói cho bọn hắn biết những điều này.

"Chưa tới trăm năm?"

Vị Tiên Vương lâu đời vừa giải thích ban nãy mang thần sắc nặng nề, thật sự là hắn đã đọc qua những ghi chép về Thương Mang chi hải. Từ nơi xa xôi vô định ấy, vô số sinh linh được thai nghén và sinh ra, mà Tiên vực chẳng qua cũng chỉ là một giọt nước giữa đại dương mà thôi.

Còn những kẻ được gọi là thợ săn thì lại du hành trong không gian và vĩ độ vô tận để tìm kiếm những mục tiêu mới trong Thương Mang chi hải, vì muốn kéo dài sinh mạng chân giới của chính mình.

Tất nhiên, thợ săn cũng chỉ là cách nói không rõ ràng, lai lịch của những sinh linh du hành trong Thương Mang chi hải đều rất thần bí, không hẳn là vì muốn kéo dài sinh mệnh của chân giới, cũng có thể là có mục đích khác.

Nhìn từ phương diện nào đó mà nói, nếu như Sơn Hải chân giới đang ở trong quá trình kéo dài đó thì sẽ không bị tiêu vong.

Cho nên ngàn năm sau, có lẽ cũng sắp xuất hiện một tồn tại giống như thợ săn, đi tới Thiên Mang chi địa để kéo dài sinh mạng chân giới của chính mình.

Một phương chân giới cho dù cổ lão hay có cấp độ cao đến đâu thì cuối cùng cũng sẽ có ngày suy tàn và kiệt quệ, không có khả năng có tồn tại thật sự bất hủ bất diệt.

Một số chân giới bởi vì thọ nguyên của chính mình mà đã đạt đến trình độ vừa chạm vào là lập tức nổ tung.

Ngay cả khi tái tạo lại luân hồi, dùng vô thượng đạo pháp để khai thiên thì cũng sẽ sụp đổ, cuối cùng quy về hỗn độn, cứ như vậy mà mất đi. Cho nên vào lúc này, các tồn tại vô thượng đều nghĩ ra nhiều biện pháp khác nhau để kéo dài sinh mạng chân giới của chính mình. Nếu vòng luân hồi sụp đổ và vĩnh viễn không còn nữa, thế giới sau lưng bị khô kiệt, tất cả thân tộc đều chết đi và chỉ còn lại một người trên vạn cổ mênh mông, tiên đạo độc tôn, thì còn có ý nghĩa gì nữa?

Không ít sinh linh du hành trong Thương Mang chi hải ôm lấy điều này, tiếp tục luân hồi và lên đường bôn ba với ý niệm phục sinh thân tộc.

Nếu để bọn hắn cảm nhận được khí tức bị rò rỉ ra từ chân giới nào đó trên Thương Mang chỉ hải, bọn hắn sẽ trở nên cực kỳ điên cuồng và liều lĩnh lao tới.

Không biết tu vi của các nhân vật đã từng du hành qua vô số kỷ nguyên và năm tháng trong Thương Mang chi hải đã bước tới bước thứ mấy, mạnh mẽ đến mức từ xưa tới nay chưa có ai địch nổi.

Trong mắt bọn hắn, chân giới không khác nhiều so với cổ giới bình thường.

Cho dù Tiên Vương du hành trong Thương Mang chi hải thì nguy cơ tử vong cũng rất cao, cũng không có khả năng đi xa. Nếu đối mặt với những thợ săn đến từ Thương Mang chi hải thì Tiên Vương cũng bó tay chịu trói,' không có biện pháp nào.

"Nói cách khác, chúng ta không còn nhiều thời gian nữa, trong vòng một trăm năm tới có khả năng sẽ phát sinh đại loạn."

Cuối cùng, Tiên Vương cũng hiểu được ý của Cố Trường Ca, tâm trạng của hắn vô cùng áp lực.

Vốn tưởng rằng sau khi trở thành Tiên Vương thì sẽ thực sự bất tử, tránh được thiên nhân ngũ suy.

Nhưng khi thật sự bước đến nơi này, dưới sự kính sợ của hàng tỉ sinh linh, bọn hắn mới phát hiện trên thế gian này có rất nhiều thứ kinh khủng, chẳng qua là ngay từ đầu bọn hắn chưa từng phát giác được mà thôi.

Bất kể là Cố Trường Ca trước mắt, kẻ có thể một tay hủy diệt chư thiên, phá hủy Tiên Cung, hay đám thợ săn sắp đến kia, đều chắc chắn không phải là kẻ bọn hắn có thể động tới.

Bọn hắn đã đứng ở cảnh giới mà tất cả các Tiên Vương không thể tưởng tượng nổi và không thể nào chạm tới.

Hết chương 2207.
Bạn cần đăng nhập để bình luận