Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2620: Các ngươi cho rằng ta đang nói đùa sao?

Chương 2620: Các ngươi cho rằng ta đang nói đùa sao?

“Lần này chúng ta đến đây ngoại trừ bồi lễ vì chuyện ngày hôm qua ra, thì vẫn có một chuyện khác, muốn hỏi Cố công tử xem…”

“Đây cũng là nỗi băn khoăn của ta cho đến tận bây giờ.”

Mà nghĩ tới đây, Trọc Phong Tà không thèm do dự nữa, hắn trực tiếp hỏi ra tất cả khó hiểu và nghi hoặc của mình trong khoảng thời gian này.

Nếu Cố Trường Ca không có ác ý quá lớn, vậy hắn cũng không cần giống như lúc trước, lo lắng Cố Trường Ca sẽ ra tay với hắn.

Hơn nữa, Hồn Nguyên Quân còn đang ở bên cạnh hắn.

Nếu như Cố Trường Ca bỗng nhiên gây khó dễ, dựa vào thực lực của hai người bọn hắn hoàn toàn có năng lực chạy trốn được.

Cổ Phong cổ thành cách rất gần tổ địa của Trọc tộc, một khi xảy ra đại chiến thì một đám cường giả của Trọc tộc tất nhiên có thể cảm giác được trước tiên.

“Việc ngươi muốn hỏi chính là mục đích ta đi tới Tiên Linh văn minh đúng không?” Cố Trường Ca dường như không cảm thấy bất ngờ về vấn đề của Trọc Phong Tà, hắn thản nhiên mỉm cười, sau đó bỗng nhiên đứng dậy.

Trọc Phong Tà và Hồn Nguyên Quân thấy vậy vẻ mặt đều hơi biến sắc, cả hai không hẹn mà cùng lui về phía sau mấy bước, trở nên vô cùng cảnh giác.

“Đó là vấn đề mà tất cả chúng ta phải đối mặt.”

“Thực lực của Cố công tử sâu không lường được, lại đột nhiên đi tới Tiên Linh văn minh chúng ta.”

“Nếu như chúng ta vẫn không biết ý đồ và ý tưởng của ngươi, thì chỉ sẽ khiến cho các tộc sinh ra khủng hoảng và lo lắng không cần thiết.”

“Mong Cố công tử có thể thông cảm.” Trọc Phong Tà trầm giọng nói.

Việc này thực sự rất dễ hiểu, giống như một khu rừng có tất cả các loại dã thú, có lãnh thổ riêng của họ. Tuy nhiên, một ngày nào đó, một con thú mạnh hơn nhiều so với họ đột nhiên đến lãnh thổ của bọn chúng, còn tùy ý đi thăm thú bốn phía.

Trước khi không biết rõ ý đồ và mục đích của con dã thú cường đại hơn này, bảo bọn hắn yên tâm kiểu gì chứ? Đây cũng chính là nỗi âu sầu của Trọc Phong Tà và Hồn Nguyên Quân.

Bọn họ được coi là một trong những tồn tại cường đại nhất của Tiên Linh văn minh hiện nay, đứng sừng sững ở đỉnh cao.

Những tu hành giả và sinh linh còn lại còn chưa biết thật ra Cố Trường Ca không phải là khách quý Trọc tộc mời đến.

Nếu như để bọn họ biết chân tướng mà nói, vậy e rằng chắc chắn lo lắng và khủng hoảng hơn so với Trọc Phong Tà và Hồn Nguyên Quân.

Nghe hai người kia nói thế, Cố Trường Ca nhịn không được bật cười thành tiếng.

Hắn hứng thú nói: “Ta nói ta bất ngờ muốn đến đây du lịch, thì các ngươi lại không tin, vậy ta nói, nếu ta tới nơi này là tính toán chế phục Tiên Linh văn minh thì sao nào?”

Cố Trường Ca vừa nói thế, Trọc Phong Tà lẫn Hồn Nguyên Quân đều đồng loạt biến sắc, trong lòng hoảng sợ, khó có thể tin nổi.

Nếu không phải nơi này bởi vì sự tồn tại của Cố Trường Ca mà khiến cho bất kỳ khí tức nào cũng không thể tiết lộ ra ngoài, bằng không trong nháy mắt này, toàn bộ tinh vực và vũ trụ đều sẽ lập tức thay đổi.

“Cố, Cố công tử… nói vậy là có ý gì?”

“Chẳng lẽ ngươi đang nói giỡn?”

Trọc Phong Tà và Hồn Nguyên Quân không hổ là một trong hai tộc tồn tại cường đại nhất hiện nay, tâm tính cả hai đã vượt xa rất nhiều tu hành giả cùng cấp độ.

Tuy rằng trong lòng bọn họ chấn động không thôi, cảm thấy sợ hãi vô cùng, nhưng mà cả hai nhanh chóng bình tĩnh lại, không khỏi trầm giọng hỏi ngược lại.

Chế phục toàn bộ Tiên Linh văn minh ư?

Hàm ý lớn cỡ nào mới dám nói ra những lời này chứ, phải biết rằng toàn bộ văn minh này cũng không thể so sánh với một gia tộc được.

Văn minh tung hoành vô số kỷ nguyên và năm tháng, diễn hóa và tích lũy ra nội tình của rất nhiều thế lực lẫn các tộc quần.

Mặc dù Trọc tộc và Hồn tộc là thế lực siêu cấp của Tiên Linh văn minh, nhưng cũng không dám nói rằng bản thân có được nội tình và thực lực càn quét vô địch.

Rất nhiều tộc quần và thế lực thần bí ẩn tàng rất sâu, không đến thời điểm mấu chốt nhất thì ai cũng không biết thực lực nội tình của kẻ đó như thế nào.

Ngoài ra, một nền văn minh đã trải qua nhiều đại kiếp nạn, sinh trưởng tung hoành khắp vũ trụ thời gian và không gian. Thế giới dính dáng đến nó quả thật nhiều vô số kể.

Thực lực Cố Trường Ca có cường đại đến đâu thì đến cuối cùng hắn vẫn chỉ có một mình.

Chỉ dựa vào sức mình mà muốn chế phục một phương văn minh, chuyện này căn bản là không thực tế.

Chế phục và hủy diệt là hai chuyện khác nhau, theo bọn họ thấy, nếu Cố Trường Ca quyết tâm muốn hủy diệt một phương văn minh, vậy cũng không khó khăn.

Nhưng lời hắn nói chính là chế phục, mà không phải hủy diệt, trong đó còn dây mơ dễ má đến rất nhiều phiền toái.

“Các ngươi cho rằng ta đang nói đùa với các ngươi sao?” Cố Trường Ca nhìn lướt qua hai người một cái, thản nhiên mỉm cười.

Trọc Phong Tà và Hồn Nguyên Quân liếc nhau nhìn nhau, không tiện trả lời câu hỏi này, có điều vẻ mặt hai người đều trở nên thận trọng hơn.

Bọn họ đều là lão cáo già đã sống vô số năm, đối với rất nhiều chuyện có thể hiểu vô cùng thấu đáo.

Hiện tại Cố Trường Ca trực tiếp nói ra trước mặt bọn hắn như vậy, tất nhiên là nắm chắc phần thắng, không có khả năng từ bỏ gì.

Hơn nữa quan trọng nhất chính là bọn họ không hề biết được lai lịch của Cố Trường Ca, bọn hắn cũng không biết đằng sau Cố Trường Ca còn có lực lượng và thủ đoạn nào hay không.

“Trong khoảng thời gian này ta cũng tỉm hiểu kỹ Tiên Linh văn minh, tuy rằng không có thời gian bôn ba để truy tìm lịch sử của nền văn minh này, cơ mà vẫn hiểu thấu triệt ít nhiều.”

“Thành phần của Tiên Linh văn minh nhìn như phức tạp, nhưng thật là rất dễ hiểu.”

“Mặc dù những năm gần đây Hồn tộc, Trọc tộc nhìn như tranh đoạt kịch liệt, ước gì có thể thay thế đối phương, song vào thời điểm mấu chốt lại có thể đạt được sự đồng thuận, cùng nhau tiến lui.”

“Ngược lại Vụ tộc và Câu tộc tương đối khiêm tốn, ngày thường rất ít xảy ra xung đột, tuy nhiên lại có vấn đề bản chất từ tổ tiên vẫn kéo dài, vấn đề này sớm muộn gì cũng sẽ bộc phát, hai tộc này chỉ có thể tồn tại trước mắt…”

Cố Trường Ca chậm rãi đi đến bên cửa sổ, liếc nhìn cả tòa Cổ Phong cổ thành kia, tùy ý mỉm cười. Hắn biết Trọc Phong Tà và Hồn Nguyên Quân đều cho rằng việc này là chuyện nghìn lẻ một đêm.

Hết chương 2620.
Bạn cần đăng nhập để bình luận