Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1317: Huynh trưởng như thế thì còn gì bằng?

Chương 1317: Huynh trưởng như thế thì còn gì bằng?

Chuyện Cố Trường Ca hạ xuống nơi đây, đã gây ra chấn động cực lớn.

Rất nhiều thiên kiêu và thế hệ trước đều chú ý tới, quái thai cổ xưa mới xuất thế cách đây không lâu, cũng nhanh nhìn chăm chú về phía bên này, mang theo vẻ dò xét.

Bây giờ ở Thượng giới, mỗi một hành động của Cố Trường Ca có thể nói là cuốn lên ngàn vạn phong vân.

Ngay cả Cửu Đại sơn cũng bị hủy diệt ở trong tay hắn, điều này đã tạo thành một trận sóng thần kinh khủng ở Thượng giới.

Đoạn thời gian trước, rất nhiều chí cường giả của các thế lực đạo thống, tiến đến Thần Thành, định săn giết Hồng Y nữ ma.

Cuối cùng tất cả mọi người đều chết, chỉ có Cố Trường Ca còn sống.

Thực lực hắn thi triển ra, cũng làm cho người khác sợ hãi, thậm chí cũng không biết hắn đã đến loại trình độ nào.

Rất nhiều thế hệ trẻ tuổi cũng muốn biết chênh lệch giữa bọn họ và Cố Trường Ca đến cùng lớn đến bao nhiêu.

Bây giờ, từng ánh mắt tụ đến về phía hắn.

Ở chỗ khu vực của Thiên Yêu Khuyết, Chiến Tiên phủ, Thánh Vương điện, mấy vị sinh linh trẻ tuổi có khí tức khác với thiên kiêu trẻ tuổi còn lại, ánh mắt mang theo vẻ thận trọng rơi vào trên người Cố Trường Ca.

Thiên Yêu quân chủ của Thiên Yêu Khuyết, chính là một nam tử có làn da rất trắng, thân mặc trường bào màu lam đậm, ở giữa trán có sừng thú màu vàng kim.

Toàn thân của hắn đều có thần quang lập lòe lượn lờ, giống như một vị quân chủ có uy nghiêm bẩm sinh.

"Kỷ nguyên này, tại sao có thể có thế hệ trẻ tuổi khủng bố như vậy tồn tại… "

Hắn đang khẽ nói, nhưng trong lời nói vẫn khó nén chấn động.

Rất nhiều tùy tùng sau lưng hắn cũng trầm mặc, bọn hắn cảm nhận được sự kiêng kị rất sâu từ trên thân chủ nhân.

Thiên Yêu quân chủ là người kiêu ngạo tự tin biết bao, tự hỏi không người có thể cùng hắn sánh vai.

Hắn nói ra lời ấy, đã là chuyện rất không thể tưởng tượng nổi.

" Chiến Tiên đời trước, chính là bị hắn giết chết?"

Truyền nhân của Chiến Tiên phủ toàn thân đều bao phủ ở trong sương mù, không thấy rõ chân dung, nhẹ giọng thì thào.

Nhưng có thể thấy được tóc của hắn rất dài, có được một đôi đồng tử chữ thập màu vàng kim, một đạo ánh sáng màu vàng tràn ngập ra từ trong đó, làm người ta chấn động cả hồn phách.

Một vài lão ngoan đồng đối với hắn đều có chút kiêng kị, đoán không được thực lực của hắn.

"Đạo ma ảnh khủng bố lúc ở trong bãi bùn kia, chính là hắn sao?"

Truyền nhân thần bí nhất của Thánh Vương điện, giờ phút này cũng hiện thân, trên người hắn có loại ánh sáng mịt mờ, giống như được mảnh vỡ bao vây, cả người đứng ở nơi đó, lại giống như ngắn cách với tất cả mọi người bởi một mảnh thời không.

Vù! !

Một đạo ánh sáng màu vàng hiện lên từ bên trong mắt hắn, dường như đang lấy bí pháp nào đó nhìn trộm Cố Trường Ca.

Nhưng sau một khắc, hắn lại bỗng nhiên rên lên một tiếng, thân thể rung bần bật, khóe miệng có máu tươi tràn ra, không thể không thu thần thông.

"Người này có chút ý tứ, … "

Cố Trường Ca cười một tiếng, thu hồi ánh mắt.

Nhưng trong lòng truyền nhân của Thánh Vương điện lại vô cùng kinh hãi, kiêng kị sâu hơn, thậm chí có chút run rẩy.

Hắn tuyệt đối không nghĩ tới, chỉ mới là một ánh mắt của Cố Trường Ca, đã khiến hắn đã bị thương nặng, suýt chút nổ tung thần hồn.

"Bái kiến Trường Ca thiếu chủ."

Tất cả mọi người mang theo nỗi lòng khác nhau, rất nhiều cổ lão tồn tại ở Chân Tiên thư viện cũng nhao nhao mở miệng, chào nói.

Bây giờ, thực lực của Cố Trường Ca đã vượt xa bọn hắn.

Cho dù bọn hắn là trưởng lão của Chân Tiên thư viện, cũng không dám ở trước mặt Cố Trường Ca bày ra chút vai vế nào.

Cố Trường Ca khẽ vuốt cằm, nhìn về phía Cố Tiên Nhi, nói, "Thế nào, vi huynh tới thăm ngươi, ngươi làm sao lại không cao hứng?"

Cố Tiên Nhi tỏa ra dáng vẻ lạnh lùng như băng, trên gương mặt xinh đẹp tỉ mỉ tinh tế trắng như sứ, không có bất kỳ biểu cảm gì.

Có thể rất nhiều người suy nghĩ, nàng dường như rất là ghét bỏ Cố Trường Ca.

Điều ấy làm cho mọi người không khỏi hâm mộ, nhất là một vài đại giáo thần nữ.

Có điều thế gian này chỉ sợ cũng chỉ có vị tiểu công chúa ấy của Trường Sinh Cố gia mới có dũng khí đối đãi như thế với Cố Trường Ca.

Rất nhiều người biết được ở giữa nàng và Cố Trường Ca đã từng có ân oán.

Cho nên không ít người cũng có chút có thể hiểu được, tại sao bây giờ Cố Trường Ca lại dùng thái độ như thế đối đãi với nàng, mặc dù thoạt nhìn là cưng chiều, nhưng càng nhiều là đền bù.

"Ngươi tới nơi đây làm gì? Ta mới không cần ngươi đến thăm."

Cố Tiên Nhi từ trong lỗ mũi hừ một tiếng, khuôn mặt nhỏ vô cùng căng thẳng, thản nhiên nói.

Tính cách của nàng chính là như thế, trong lòng mặc dù vui mừng đến không chịu được, nhưng muốn nàng cúi đầu ở trước mặt Cố Trường Ca, đó là chuyện không có khả năng.

Cho dù là bộc lộ vài tia mừng rỡ cũng không có khả năng, nhất là ở trước mặt mọi người.

Nàng càng chỉ mong sao để người ta biết quan hệ giữa nàng và Cố Trường Ca như nước với lửa.

"Xem ngươi nói kìa, vi huynh đến thăm ngươi, đây không phải là chuyện hợp tình hợp lý sao?"

"Biết được ngươi lần này phải giao thủ với thế hệ trẻ tuổi của Bát Hoang thập vực, vi huynh càng thêm lo lắng."

Cố Trường Ca nghe vậy dường như cũng không có buồn bực chút nào, mỉm cười mở miệng nói.

Trên khuôn mặt của hắn vẫn mang theo vẻ mặt ôn hòa như ngọc, mang đến cho người ta một loại cảm giác như gió mùa xuân.

Rất nhiều thiên chi kiều nữ đang lặng lẽ nhìn hắn, bên trong đôi mắt không che giấu chút hâm mộ nào, hiện ra dị sắc.

Huynh trưởng như vậy, tại sao các nàng lại không có chứ?

Hết chương 1317.
Bạn cần đăng nhập để bình luận