Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1918: Đuối lý

Chương 1918: Đuối lý

"Diệp Lăng thật sự đã bị người thừa kế Ma Công giết chết từ trước?" Kim Thiền Phật Tử thất thanh hỏi, hắn cực kỳ khó hiểu, hiển nhiên cũng không ngờ được Cố Trường Ca lại giải thích như thế.

Hắn thất thần một lúc, nhíu chặt mày lại.

Thật ra hắn chưa từng được gặp người thừa kế Ma Công chân chính.

Nhưng từ rất nhiều dấu vết có thể suy ra truyền nhân thật sự của Luân Hồi cổ thiên tôn đã bị sát hại, không còn trên thế gian này từ lâu rồi.

Thế nên Kim Thiền Phật Tử liên tưởng tới vô số chuyện tỷ như Cố Trường Ca nắm giữ tín vật và truyền thừa của Luân Hồi cổ thiên tôn, rồi mới có mối nghi ngờ như thế.

Trước đấy hắn hoàn toàn không nghĩ đến loại khả năng như Cố Trường Ca đã giải thích.

"Hoặc là Cố Trường Ca đã đoán được ta sẽ hỏi như vậy nên mới nghĩ kỹ cách giải thích từ trước?"

Kim Thiền Phật Tử vẫn không tin tất cả chuyện này, sắc mặt hắn hơi trầm xuống, không còn bình tĩnh thản nhiên như trước nữa.

Hắn cảm giác mình sắp sinh ra tâm ma phủ kín Phật tâm rồi.

Hắn cũng không thể khăng khăng cố chấp với mọi chuyện như trước nữa.

Nếu như không giải quyết việc này, vậy thì từ giờ về sau tu vi của hắn sẽ luôn dừng tại đây, đừng nói gì đến tiến lên cảnh giới cao hơn.

"Lẽ nào Kim Thiền đạo huynh còn nghi ngờ lời tại hạ nói?" Cố Trường Ca nghe vậy thì vẫn cười nhạt, thần sắc không biến hóa chút nào.

Hiện giờ những người còn lại bên trong đại điện đều trở nên im lặng, không ai lên tiếng nữa.

Ngay cả đám độc nhãn đạo nhân, chưởng giáo của Tử Tiêu Cốc, Vô Tận Hỏa quốc cũng không nói tiếp, bọn hắn lẳng lặng nhìn diễn biến tình thế.

Rốt cuộc giờ đây Cố Trường Ca đã giải thích như thế rồi.

Hơn nữa Luân Hồi cổ thiên tôn cũng chính miệng thừa nhận hắn đã biết chuyện này từ trước.

Nếu bọn hắn vẫn không biết điều như trước mà tiếp tục chất vấn hoài nghi, e rằng sẽ bất cẩn đắc tội Luân Hồi cổ thiên tôn.

Nếu như vậy thì mất nhiều hơn được.

"Trường Ca thiếu chủ, những gì ngươi nói chỉ là lời của một phía mà thôi, chân tướng sự việc như thế nào không một ai biết được."

Nghe vậy, Kim Thiền Phật Tử không kiêu ngạo không siểm nịnh nói, trong lời lẽ vẫn còn có chút không cam lòng.

"Xem ra đạo huynh rất bất mãn về tại hạ, bất kể tại hạ giải thích thế nào, ngươi cũng không chịu tin."

Cố Trường Ca cười cười, sau đó nét cười trên gương mặt tắt lịm, hắn nhìn chằm chằm Sát Na Cổ Phật mà bảo:

"Nếu Kim Thiền đạo huynh nghi ngờ lời nói của vãn bối, vậy chẳng bằng mời Cổ Phật ra tay tra xét thử xem vừa rồi tại hạ có nói dối hay không?"

Hắn biết Sát Na Cổ Phật nghiên cứu rất uyên thâm về túc mệnh thông, thậm chí có thể nhìn thấu quá khứ tương lai, tất nhiên có thể phán đoán một người có nói dối hay không dễ như trở bàn tay.

Nhưng mà Cố Trường Ca cũng không lo Sát Na Cổ Phật có thể nhìn ra được điều gì đó trên người hắn, thật ra cái thứ gọi là số mệnh này đều bị mây mù che lấp.

Đừng nói là Cổ Phật, ngay cả tồn tại có tu vi tinh thâm hơn ngàn vạn lần nữa ra tay tra xét hắn thì cũng đừng hòng nhìn được điều gì, thậm chí còn sẽ gặp phải phản phệ cực lớn.

Trước đây lúc Luân Hồi cổ thiên tôn muốn tra xét lai lịch của hắn đã suýt chút nữa gặp phải phản phệ khủng bố.

Mặc dù lúc ấy hắn đã cố sức che giấu, nhưng Cố Trường Ca vẫn nhìn ra được sắc mặt của Luân Hồi cổ thiên tôn đã tái nhợt trong một thoáng.

Nghe thấy Cố Trường Ca nói vậy, mọi người bên trong đại điện đều không khỏi có hơi dao động, bọn hắn nhìn về phía Sát Na Cổ Phật.

Kim Dương Thiên Nữ hỏi với vẻ rất hứng thú:

"Nếu chính Cố Trường Ca đã nói như vậy rồi, Cổ Phật còn cố kỵ gì nữa?"

Cũng không phải nàng không tin bản lĩnh của Sát Na Cổ Phật.

Chẳng qua nếu Cố Trường Ca đã dám nói như vậy thì nhất định hắn có niềm tin chứng minh lời nói của mình là thật.

"A di đà phật, có lẽ lời của Trường Ca thiếu chủ không phải là dối trá, lão tăng cũng khó có thể phân biệt thật giả."

Thấy mọi người đều nhìn lại đây, Cổ Phật cũng không tiện im lặng tiếp nữa, hắn chắp tay trước ngực trả lời.

Mặc dù hắn tu hành túc mệnh thông hơn nữa còn nghiên cứu rất thâm hậu, được thế nhân đồn đãi rằng vô cùng thần kỳ, có thể tra xét được quá khứ thậm chí tương lai của một người.

Nhưng quả thực hắn không thể nhìn ra được chút vết tích liên quan đến số mệnh nào trên người Cố Trường Ca cả.

Nếu nói đến mối liên quan thì chỉ có mây mù hư vô mơ mịt.

Nhưng hắn thật sự khó mà thấy rõ hay phỏng đoán tầng mây mù kia được.

"Cái gì?" Kim Thiền Phật Tử đã sửng sốt ngây ngẩn cả người, không ngờ ngay cả Cổ Phật cũng nói như vậy.

Rõ ràng trước đó Sát Na Cổ Phật đã cảm thấy trên người Cố Trường Ca có rất nhiều điểm đáng ngờ và che giấu rất nhiều bí mật, nhưng vì sao hiện tại lại đột ngột sửa lời?

Hắn thật sự rất khó hiểu hoang mang, không sao nghĩ ra được.

"Ha ha, ngay cả Sát Na Cổ Phật cũng nói như thế, vậy thì đương nhiên chúng ta sẽ không nghi ngờ gì nữa."

"Kim Thiền Phật Tử nghi ngờ như vậy thật ra cũng là vì nghĩ cho ngàn vạn sinh linh thôi, chúng ta đều có thể hiểu cho, nhưng mà cách này có hơi không ổn cho lắm."

Bây giờ sự việc đã lắng xuống, độc nhãn đạo nhân cười ha ha bảo, dường như người vừa mới nghi ngờ ban nãy không liên quan gì tới hắn.

Trái lại còn bắt đầu quẳng tội danh nghi ngờ đó lên người Kim Thiền Phật Tử.

Chưởng giáo của các đạo thống như Tử Tiêu Cốc, Vô Tận Hỏa quốc cũng vội vàng câm miệng.

Những người khác trong đại điện đều mỗi người một vẻ, bọn hắn âm thầm lắc đầu, vốn dĩ cho rằng sẽ có nghịch chuyển kinh thiên nào đó, nhưng lại không ngờ chỉ là một vài mối nghi ngờ của Kim Thiền Phật Tử mà thôi, căn bản không thể khiến Cố Trường Ca lộ ra chút dấu vết nào.

Hết chương 1918.
Bạn cần đăng nhập để bình luận