Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1706: Trận hạo kiếp này phải để ngươi khởi xướng mới được

Chương 1706: Trận hạo kiếp này phải để ngươi khởi xướng mới được

"Grừ..." Chân thân của Thiên Đạo ý chí thét dài, giáp trụ ngũ sắc phát ra quang mang vạn trượng, mái tóc đen huyền bay múa trong cơn giận dữ.

Hắn chủ động xuất thủ phát động công kích, nếu không thì sớm muộn gì cũng sẽ bị chiếc Bảo Bình thần bí kia thôn phệ, chết không chỗ chôn.

Ầm ầm!

Khí tức ở nơi này càng đáng sợ hơn, tưởng chừng như muốn lật úp cả phương thiên địa này rồi sáng tạo lại một lần nữa.

Thần sắc của Cố Trường Ca cũng không thay đổi gì. Quanh thân hắn dần hiện lên một hình dáng thế giới mơ hồ, chung quanh mỗi một thế giới đều đang trào dâng thần diễm ngân sắc.

Khi chân thân của Thiên Đạo ý chí giết tới đây, thần diễm ngân sắc bên cạnh hắn càng lúc càng chói mắt, thiêu đốt hư không, tiến lên đón đỡ công kích kinh người, mặc cho bàn tay hắc sắc kia đánh tới mà không thèm tránh né chút nào.

Rầm!

Ngay giây phút sau, tiếng hư không chấn động khủng khiếp phát ra, bàn tay của chân thân Thiên Đạo ý chí có thể đánh nát bấy một Kẻ thành đạo, nhưng khi đập vào người Cố Trường Ca thì lại chỉ phát ra tiếng rung động dữ dội, không thể giết được hắn, trong khi bàn tay đó lại ròng ròng máu tươi, xương cốt gãy nát, suýt nữa thì vỡ vụn.

"Nhục thể của ngươi..."

Chân thân của Thiên Đạo ý chí lại biến sắc, hắn nhanh chóng rút ra rồi lùi về phía sau, nhận ra có gì đó không đúng lắm.

Nhục thân của Cố Trường Ca cường tráng đến mức vượt qua cả khả năng gánh chịu của phương thiên địa này.

"Xem ra ngươi vẫn chưa nhìn thấu thế cục?" Cố Trường Ca khẽ cười một tiếng, ánh mắt cũng không dao động, vẫn lạnh lùng vô cảm như trước.

Chân thân của Thiên Đạo ý chí biến sắc. Từ khi ý chí sinh ra đến nay, đây là lần đầu tiên hắn cảm thấy bất an như vậy, sinh mệnh phải chịu sự uy hiếp cực kỳ lớn.

Hắn lại gào thét lần nữa. Xiềng xích quy tắc đáng sợ hiện lên quanh thân, đại đạo kêu vang, càn khôn nát bấy.

Tựa hồ mỗi một sợi đều đang quấn quanh một phương thế giới cổ lão, rút pháp tắc bản nguyên ra từ trong đó, điên cuồng lao tới với ý định bao phủ Cố Trường Ca.

"Nói cho ta biết vị trí của thế giới bản nguyên."

Vẻ mặt của Cố Trường Ca rất lạnh lùng, bạch y trắng như tuyết, quang hoa óng ánh hiện lên trên những sợi tóc, trông hắn tuấn tú vô cùng. Hắn cất bước mà đi giữa mảnh thiên địa hoang tàn này.

Thời điểm tất cả thủ đoạn công kích rơi xuống trước mặt hắn thì đều bị những tầng ô quang thôn phệ tan đi.

Điều này không hề giống với vạn pháp bất xâm, đây là thôn phệ toàn bộ, thậm chí có thể nói là miễn dịch với tất thảy.

Ngay cả pháp tắc sắp tiếp cận lĩnh vực Tiên Đạo mà cũng không hề có tác dụng.

"Ha ha, nếu ngươi muốn biết vị trí của thế giới bản nguyên thì phải hủy diệt thế giới này, ngươi hạ thủ được ư?"

"Thế giới bản nguyên này ẩn chứa vô vàn chúng sinh, chỉ khi hiến tế tất cả mọi người thì mới có thể ngưng luyện ra được. Ngươi muốn có thế giới bản nguyên à, vậy rất đơn giản, chỉ cần hủy diệt thế giới này thôi."

Chân thân của Thiên Đạo ý chí hiển hóa ra ở phía xa. Thân thể hắn rách nát tả tơi, rất nhiều nơi còn chảy máu đen đậm đặc. Hắn cười lạnh lên tiếng.

Hắn bị thương không nhẹ, quả thực lực lượng tràn ra từ Đại Đạo Bảo Bình kia rất đáng sợ.

Mặc dù hắn đã hấp thu pháp tắc từ các nơi để chữa trị vết thương nhưng cũng chỉ tốn công.

Thấy Cố Trường Ca khăng khăng muốn có được thế giới bản nguyên như thế, hắn dứt khoát nói hết toàn bộ cho Cố Trường Ca, để Cố Trường Ca hết hy vọng mà từ bỏ.

Hiến tế một thế giới?

Trừ hắn ra, còn ai có thể làm được? Dẫu sao thì chuyện này nghe cũng cực kỳ điên cuồng.

Huống chi nếu làm như vậy thì không chỉ phải nhận nghiệp hỏa vô tận mà còn có thể hao tổn công đức, con đường tu hành sau này sẽ không dễ dàng.

"Phải hủy diệt thế giới này?" Cố Trường Ca hơi chau mày lại rồi nhanh chóng giãn ra.

Cố Trường Ca cũng không nghi ngờ lời nói của Thiên Đạo ý chí, nhìn từ hành vi diệt thế trước đây của hắn, hiển nhiên hiến tế chúng sinh chính là cơ hội siêu thoát duy nhất.

Mà lần này sau khi khôi phục, chuyện đầu tiên hắn làm cũng chính là bày mưu hủy diệt thế giới này, dùng chúng sinh làm chất dinh dưỡng để hiến tế.

Chân thân của Thiên Đạo ý chí thấy hắn im lặng thì cho rằng trong lòng Cố Trường Ca có sự kiêng dè, không khỏi cười phá lên bảo: "Ta khác với những tu sĩ như các ngươi, ta khơi mào trận chiến diệt thế là thuận theo tuần hoàn thiên lý nhân quả luân hồi, không những không phải chịu nghiệp hỏa mà còn có thể nhận được công đức."

"Nhưng một khi các ngươi làm như vậy thì ắt sẽ bị nghiệp hỏa quấn thân, để lại tai họa vô tận, ngươi đã nghĩ kỹ chưa?"

Cố Trường Ca khẽ gật đầu một cái, thở dài trả lời: "May mà ngươi đã nhắc nhở ta. Đúng là phiền phức thật, nếu như vậy thì hiện giờ ta còn chưa thể giết ngươi được."

"Ngươi nói vậy là có ý gì?" Nam tử tóc đen do Thiên Đạo ý chí biến thành nhìn chằm chằm Cố Trường Ca với ánh mắt lạnh lẽo.

Trong lòng hắn có một loại dự cảm không lành.

"Trận hạo kiếp diệt thế này phải để ngươi khởi xướng mới được." Nét mặt Cố Trường Ca bình thản không một gợn sóng, sâu trong đáy mắt là một mảnh lạnh lẽo.

Vù!

Đại Đạo Bảo Bình trôi nổi, ô quang tản ra, tức khắc phương không gian này đã bị ngưng đọng lại.

Ma khí mênh mông kinh khủng trào ra dữ dội, che lấp hết thảy, đánh về phía hóa thân của Thiên Đạo ý chí.

Ngay lúc đó, Cố Trường Ca giơ tay lên, hàng tỷ đạo quang hoa xích sắc tỏa ra nở rộ, giống như một lồng giam thiên địa phát ra âm thanh đại đạo, muốn trấn áp giam cầm Thiên Đạo ý chí.

Đây là một chiêu cường thế tuyệt luân, mênh mông khó lường và không thể dùng lời để hình dung.

Đủ loại đại đạo quang, Thái Sơ âm nở rộ ngập trời, thậm chí diễn hóa thành cảnh tượng tựa như khai thiên.

Trong phút chốc ở đây đã trở nên hoàn toàn mù mịt, đủ loại quy tắc trật tự đan xen vào nhau.

Chân thân của Thiên Đạo ý chí bày ra lực lượng lớn nhất sau khi khôi phục để chống lại sự trấn áp của Cố Trường Ca.

Nhưng sau mấy trăm chiêu, ma khí ngút trời đã thẩm thấu ăn mòn công đức chi quang quanh người hắn, hóa thành xiềng xích giống như sao trời trói thân thể của hắn lại.

Bất kể chống cự thế nào cũng không thể tránh thoát được, hắn đã trở thành thịt cá nằm trên thớt.

Hết chương 1706.
Bạn cần đăng nhập để bình luận