Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1148: Dưỡng Hồn Chi Sở

Chương 1148: Dưỡng Hồn Chi Sở

Cát vàng mênh mông, xương khô ở xa xa bị gió thổi qua, lại đi lên, nơi đây đã rất gần Giới Bi Hải.

Thậm chí có thể cảm nhận được một ít cảnh chiến đấu chập chờn truyền tới, tiếng chém giết rung trời.

Trên ngọn núi, Cố Trường Ca hăng hái nhìn cảnh tượng trước mắt.

Rất nhanh, trên ánh sáng rực rỡ của Hồng Mông Tử Giám, một thân ảnh mơ hồ thoáng qua, lại khôi phục tĩnh mịch như trước.

“Lão giả này là ai?”

Cố Tiên Nhi có hơi hiếu kỳ mà nói, ánh mắt một mực dừng lại trên Hồng Mông Tử Giám trong tay Cố Trường Ca.

“Người kia là người cứu ông ngoại và tổ phụ ngươi.”

Cố Trường Ca nhàn nhạt nói, đồng thời thu lại Hồng Mông Tử Giám, tránh cho Cố Tiên Nhi luôn trông mong nhìn.

“Ban đầu người nọ cứu ta ông ngoại và tổ phụ, nói cách khác là vị lão giả sau lưng Lý Tu sao? Thì ra chính là hắn.”

Cố Tiên Nhi hơi giật mình, nhưng mà làm nàng tò mò hơn là, làm sao thần vật trong tay Cố Trường Ca tìm được lão giả kia.

Chẳng lẽ là nhờ nhân quả hắn nói lúc trước?

Giữa hắn và Lý Tu sinh ra nhân quả, như vậy thì có thể dùng vật này tìm được tung tích Lý Tu.

“Thì ra ngươi không sợ không tìm được cái tên Chiến Tiên đó, là bởi vì cái này chăng.”

Mặc dù nàng rất muốn liếc nhìn rốt cuộc Hồng Mông Tử giám là cái thứ gì, nhưng biết lấy tính cách của Cố Trường Ca, rất có thể là sẽ không đồng ý.

Điều này làm cho nàng cảm thấy lòng dạ Cố Trường Ca quá hẹp hòi, lại không tín nhiệm nàng như vậy.

Nàng sẽ là loại người vì thần vật mà ra tay cướp lấy sao?

Cùng lắm thì nàng chỉ mượn dùng mà không trả thôi!

“Đi thôi, tìm chỗ ẩn nấp của tên đó, thuận tiện giải quyết chuyện Lý Tu.”

“Nếu không sớm muộn gì thì Thẩm tộc sẽ bị hắn trả thù.”

Cố Trường Ca nhìn nàng một cái, sau đó đứng dậy, hóa thành thần hồng rời khỏi đỉnh núi, rất nhiều cường giả sau lưng nhanh chóng đuổi theo.

“Ngươi vậy mà lại để ý Thẩm tộc sẽ bị trả thù sao?”

Cố Tiên Nhi nghe được còn cảm thấy Cố Trường Ca đang lo lắng cho Thẩm tộc bị trả thù, nhưng tỉ mỉ nghĩ thì lại không hề đúng, hắn để ý như vậy tuyệt đối là bởi vì nguyên nhân khác.

Cố Trường Ca hắn có khả năng sẽ không quá quan tâm đến Thẩm Tộc.

Rất nhanh, nàng cũng đi theo, sau đó liền cảm thấy có chút hối hận vì không mang theo Đại Hồng Điểu bên người, nếu không thì dựa vào năng lực của nó, nói không chừng còn có thể tìm được bảo vật tốt cũng nên.

Giờ phút này, bên trong một không gian bị rách cách nơi đây rất xa, đang có một cảnh tượng rất kỳ dị.

Bên ngoài giới lãng ( sóng giới ) ngút trời, không ngừng đập tới, trong đó như có rất nhiều thế giới đang xoay chuyển, phát ra thanh âm ùng ùng.

Theo lão nô của Lý Tu tiến vào không gian bị rách, bên ngoài bắt đầu có phù văn thoáng qua, làm tất cả khôi phục nguyên dạng, trở nên không nhìn rõ, sương mù ẩn hiện, vô cùng mơ hồ.

Rất nhiều cây nến không biết lấy loại chất liệu nào mà đúc thành, đang bị đốt ở trên hành lang, đuổi đi sương mù ở bốn phía.

Lão giả tay cầm bình ngọc đi vào trong đó, tỏ ra rất cẩn thận thành kính, dường như muốn gặp mặt cái gì vậy.

Bên ngoài không gian bị rách này, chính là trận văn hắn bày ra, dòng màu xanh lá cây sáng mờ đang chảy xuôi.

Trên hòn đá xung quanh lóe lên quy tắc nhàn nhạt, đồng thời ẩn giấu sát ý đáng sợ.

Hắn chính là lo lắng tu sĩ đi lạc vào nơi đây, gặp Chiến Tiên đại nhân đang đang nghỉ ngơi lấy sức.

Lần trước trùng hợp đi vào đây, bắt gặp tổ phụ và ông ngoại Thẩm Nhàn Nhi bị kẹt ở cách đó không xa, mà hắn vừa vặn mới ngưng tụ ra một cơ thể mới tên là Lý Tu.

Suy nghĩ một lúc, lúc này mới cứu hai người, chính là vì cho Lý Tu có cơ hội đến gần con người.

Đáng tiếc người tính không bằng trời tính, quay đầu lại tất cả kế hoạch và cố gắng đều uổng phí, điều này làm cho hắn vô cùng tức giận.

“Còn một chút căn nguyên nữa, là Chiến Tiên đại nhân có thể tái hiện thế gian, mối thù này sẽ không dễ dàng liền giải quyết như vậy.”

Lão giả xuyên qua hành lang, sau đó cảnh tượng sáng lên thông suốt, tựa như đi tới một cung điện trong lòng đất nguy nga lộng lẫy.

Linh khí mù mịt, tiên vụ bồng bềnh, thậm chí có thể thấy một tia một luồng quy tắc sinh mệnh trên không trung hiển hóa phiêu đãng.

Đây là một nơi Dưỡng Hồn Chi Sở tuyệt vời, gần Giới Bi Hải, có địa thế ưu thế trong tự nhiên.

Mà Giới Bi Hải hàng năm đại chiến, tử vong vô số, rất nhiều cường giả chết sau khi trong đó, căn nguyên tiêu tán trong trời đất.

Phần lớn trong đó, tiêu tán ngay tại bên trong Giới Bi Hải, rồi sau đó đi qua nơi này, được tập hợp mà đến.

Qua năm này tháng nọ, liền hình thành một nơi dưỡng hồn.

Hơn nữa trong truyền thuyết chỗ sâu nhất ở nơi này chính là vạn tiên tế địa.

Nghe nói là ở kỷ nguyên rất cổ xưa, vạn tiên khẩn cầu thiên đạo, tìm một đường sống ở tế đàn.

Lão giả không biết điều này là thật hay giả, nhưng chỗ dưỡng hồn là thật, không chỉ có thể ân cần săn sóc mệnh hồn không trọn vẹn của Chiến Tiên, lại có thể tái tạo thân xác hắn đã hỏng mất vào năm đó, có thể nói là huyền diệu vô cùng.

Cho dù là chỗ sâu Luân Hồi hồ, liên quan đến quy tắc vận chuyển thần bí ở thượng giới, nghe nói cũng không làm được bước này.

Ở trong lòng cung điện dưới đất nguy nga lộng lẫy, là quan tài cổ bằng đồng, trên bốn cái sừng vẫn tỏa ra ngọn lửa yếu ớt.

Hiển nhiên trong đó không đơn giản, mà là một chủng tộc hết sức đặc thù, lấy phương pháp đặc thù, từ trong cột sống nấu ra dầu, có thể cháy vô số năm mà không tắt,

Trong quan tài đồng thau cổ, người ngủ say chính là Chiến Tiên chinh chiến Bát Hoang thập vực năm đó.

Sau khi đến đây, lão giả rất cung kính, dè dặt đặt bình ngọc cầm trong tay đến gần quan tài bằng đồng thau cổ, làm cho những chùm sáng đi ra từ trong đó, cuối cùng rơi trong quan tài.

“Đại nhân.”

Hắn cung kính mở miệng, muốn bẩm báo chuyện xảy ra ở bên ngoài, bao gồm chuyện Lý Tu chết thảm.

Hết chương 1148.
Bạn cần đăng nhập để bình luận