Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 412: Liệu sẽ là ai?

Chương 412: Liệu sẽ là ai?

Âm thanh nhắc nhở của hệ thống không thể giải thích được, nhưng hắn thật sự đã tăng rất nhiều điểm khí vận cùng giá trị thiên mệnh.

"Có vẻ như người “xuyên việt” đồng hương này đã chú ý đến ta rồi, còn có nảy sinh hứng thú đối với ta. Sức hấp dẫn của ta lớn đến vậy sao?"

"Hay là nói cảm thấy ta khác với những người bản xứ trên thế giới này?"

Nụ cười trên khóe miệng của Cố Trường Ca có chút ý vị sâu xa, nhanh chóng phản ứng lại.

Hắn lướt qua cung điện nguy nga, thần quang ẩn hiện trước mặt, sau đó phân phó một tiếng.

Rất nhiều tâm phúc đã bước tới và bắt đầu lấy đi bảo vật của Long tộc trong những năm qua.

Sau đó thân ảnh Cố Trường Ca khẽ động, bước ra phía ngoài.

Nếu vị đồng hương này đã chú ý tới hắn, người kia hẳn là ở trong đám đạo thống đại giáo vừa rồi, có lẽ cách Long tộc cương vực không xa.

Cố Trường Ca có thể hiểu tâm lý của người kia.

Suy cho cùng thì đều là người xuyên việt, xét từ góc độ tâm lý thì việc khinh thường người bản xứ là chuyện bình thường, nếu xuất thân cao một chút, ngón tay vàng mạnh một chút, thì còn không đáng để kiêu ngạo tận trời sao.

Chỉ là đối phương dường như không biết hắn cũng là người xuyên việt.

Trước đó, mình giả vờ là một người bản xứ "đặc thù" hơn thì thế sao nhỉ?

Cố Trường Ca đã quen thuộc với loại chuyện bày, tất nhiên có thể đảm bảo là liền mạch, khó tìm ra kẽ hở. Trừ khi đối phương cũng giống như hắn có được hệ thống, mới có thể phát hiện ra lai lịch của hắn.

Bằng không thì, vẫn là thành thành thật thật nằm trong lòng bàn tay hắn đi.

Nghĩ đến đây, Cố Trường Ca cười nhạt một tiếng, trong lòng hắn đã có kế hoạch rồi.

Bên kia cho rằng bản thân thông minh lắm và biết toàn bộ kịch bản, nhưng làm sao nàng có thể biết những người trong kịch bản đang diễn cùng nàng chứ?

Núi cao còn có núi cao hơn.

"Nếu ta đoán không sai, vị khí vận chi nữ này, e rằng sẽ tự mình tìm tới cửa. Có hứng thú với ta?”

Vào lúc Cố Trường Ca đang lập kế hoạch, trong hư không truyền đến dao động, một cường giả ‘gà mờ’ trong Thái Sơ Thần Giáo hoá thành thần hồng mà đến.

Ầm!!

"Thiếu chủ, Vương Vô Song truyền nhân của Trường Sinh Vương gia muốn đến thăm ngài, bây giờ đang đợi bên ngoài Long Đảo."

Vị cường giả này liếc nhìn Cố Trường Ca trước mặt, bẩm báo nói.

"Hóa ra là Trường Sinh Vương gia?"

"Quả nhiên đến rất nhanh.”

Nghe vậy, Cố Trường Ca khẽ vuốt cằm, không khỏi lộ ra nụ cười nhạt: "Cho họ vào đi."

“Vâng thiếu chủ.” Sau khi nhận lệnh, vị cường giả nhanh chóng rời đi.

"Đây là lần đầu tiên ta gặp gỡ đồng hương. Có vẻ ta phải chuẩn bị một chút thôi."

Cố Trường Ca cười nghiền ngẫm, nếu đã so nước đi, vậy thì phải xem thử ai có nước đi thâm sâu hơn.

Sau đó, hắn cất bước, lúc không gian mơ hồ, một thông đạo hư không, xuyên qua bầu trời, đột nhiên xuyên thấu, rơi xuống một ngọn núi.

Thành thật mà nói, hắn đã nghĩ sẽ có người đến đây tìm hắn.

Nhưng không ngờ lại có liên quan đến Trường Sinh Vương gia. có thể được gọi là Trường Sinh thế gia, lai lịch tuyệt đối không thể dò được, khó lòng tưởng tượng nổi.

Một số tu sĩ từng nói, người trong Trường Sinh thế gia cũng không biết xuất thân của bọn hắn đáng sợ đến mức nào.

Điều này đã được xác nhận bởi Trường Sinh Cố gia

Vì vậy, Cố Trường Ca sẽ không coi thường Trường Sinh Vương gia, mỗi một gia tộc có thể đứng vững và tồn tại bất hủ, tất nhiên là có lý do của nó.

Trước đó, hắn đã suy nghĩ về mối quan hệ giữa người đến và Vương Vô Song.

Mặc dù Vương Vô Song có một chút bí ẩn trước mặt mọi người, lấy sương mù che đi khuôn mặt thật, nhưng Cố Trường Ca có thể nhìn thấu bộ mặt thật của hắn ta, thậm chí cả thể chất bản nguyên trong nháy mắt.

Chỉ cần hắn muốn, trên thế giới này sẽ không có thiên kiêu hay thậm chí là tu sĩ nào có thể giấu diếm được hắn.

Trước đây, hắn cũng đã tính toán mưu đồ bản nguyên của VươngVô Song, biết rằng thể chất của hắn ta là một loại chiến thể Vô Song, sức mạnh của Vô Song được thể hiện bằng những đường nét vàng nhạt trong mắt hắn ta.

Sức mạnh của Vô Song tương đương với một bí thuật khủng khiếp, có thể gia tăng các khía cạnh khác nhau của tu sĩ, bao gồm tấn công, tốc độ, thần niệm, phòng thủ.

Chỉ là cuối cùng Cố Trường Ca đã bỏ cuộc vì độ khó không nhỏ, không dễ để thành công.

Mà hiện tại xem ra người muốn gặp hắn không thể nào là bản thân Vương Vô Song.

Ngay cả Vương Vô Song cũng phải nghe theo sự dàn xếp của những người khác, người này rõ ràng có địa vị cao hơn Vương Vô Song.

Tỷ tỷ?

Hay là nói kẻ quái thai cổ đại phủ đầy bí ẩn của Trường Sinh Vương gia?

...

Ngay tại lúc đó.

Trên chiến thuyền cổ xưa của Vương gia, Vương Tử Câm, Vương Vô Song và những người khác đang đứng ở đây chờ thông báo, bây giờ muốn nhìn thấy Cố Trường Ca cũng không phải chuyện đơn giản.

Nhất là lúc này đang ở thời khắc mấu chốt khi Long tộc vừa bị trấn áp, ai biết sẽ có người nhòm ngó nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của.

Điểm thận trọng này trong mắt bọn hắn có vẻ bình thường, hợp tình hợp lý.

Thân phận của Cố Trường Ca cũng không thể so sánh với những tuổi trẻ chí tôn bình thường.

"Công tử, chúng ta sẽ sớm gặp được Trường Ca thiếu chủ đúng không? Em rất kích động nha!”

Tú Nhi với vẻ mặt hưng phấn, hai bím tóc lủng lẳng.

Nhìn thấy vẻ mặt của một fan nhỏ kiếp trước khi gặp thần tượng, Vương Tử Câm không khỏi lắc đầu.

Rất muốn bịt miệng của nàng ta lại.

“Đã bảo em yên lặng một chút, tại sao không nghe lời."

Vương Tử Câm không khỏi bất lực nói, nhưng nàng cũng lười quản tiểu nha hoàn này, bởi vì bình thường dung túng nàng ấy quen rồi.

“Em biết rồi công tử."

Tú Nhi vội vàng gật đầu như gà mổ thóc, nhưng vẫn không giấu được sự phấn khích và mong đợi.

Vương Tử Câm cũng không nói thêm cái gì.

Sau cùng, nàng cùng đệ đệ đến thăm Cố Trường Ca, người được gọi là thế hệ trẻ tuổi đệ nhất nhân.

Nếu không, với thân phân siêu nhiên hiện tại của nàng, việc đến thăm người khác một cách dễ dàng sẽ mất đi giá trị.

Cho nên hôm nay nàng chỉ là nhân vật phụ, hiện tại nàng vẫn cải trang thành nam tử.

Nàng không có ý định tiết lộ danh tính truyền nhân của Nhân Tổ Điện sớm.

Bản thân Vương Tử Câm cũng rất mệt mỏi với những người cầu hôn không tự mình hiểu lấy, lại cứ dính như kẹo da trâu, ước gì không có người quấy rầy nàng.

Hết chương 412.
Bạn cần đăng nhập để bình luận